Ở trong hộp là một đoạn linh mộc màu tím, vỏ cây tươi mới, tựa hồ vừa chặt xuống không lâu.
Trên vỏ cây có đường vân giống như lân phiến, thân cây vòng tuổi lít nha lít nhít, cơ hồ đã mấy ngàn năm!
- Tử Long Mộc cấp ba, ngươi thật có lòng!
Phương Tịch thấy vậy, sắc mặt hơi đổi.
Tử Long Mộc này chính là linh mộc cấp ba hạ phẩm, một trong mấy loại vật liệu gỗ thích hợp luyện chế linh phù cấp ba nhất.
Mặc dù bây giờ trong di tích Phỉ Thúy Đảo có xuất hiện, luận giá trị cũng không kém hơn một viên Trúc Cơ Đan.
Ngôn gia vì chuyện này, có thể nói móc ra vốn liếng.
- Ngôn gia ta một mực theo đảo chủ, bây giờ Đông Thanh đột phá Trúc Cơ, cũng là được đại ân của đảo chủ, nên nguyện ra sức trâu ngựa!
Ngôn Đông Thanh nghiêm mặt nói.
- Đạo hữu quá khách khí, bất quá ta luôn tán đồng tu sĩ Trúc Cơ của Vạn Đảo Hồ ta trông coi giúp đỡ lẫn nhau.
Phương Tịch mỉm cười, thu Tử Long Mộc, đồng thời cũng coi như đáp ứng Đông Thanh hiệu trung.
Ngôn Đông Thanh nghe vậy, trên mặt lập tức vui mừng.
Tiếp xuống hai người lại hàn huyên sự tình Linh Không Phường Thị, Phương Tịch hỏi nhiều nhất chính là di tích Phỉ Thúy Đảo.
Lúc này hắn mới hiểu, trải qua các tu sĩ Trúc Cơ không ngừng thăm dò, bài trừ cấm chế... Linh Dược Viên của Cửu Diệp Phái xem như bị đào ba thước đất, trước đây không lâu còn công phá cấm chế mới, hiện ra một mảnh linh mộc mấy ngàn năm tuổi, để không ít tu sĩ Trúc Cơ ra tay đánh nhau kịch liệt.
Đoạn Tử Long Mộc này, là mua từ trong tay một tán tu may mắn đoạt được.
Cơ hội tốt như vậy, tự nhiên phải ra sức thu mua một chút linh mộc cấp ba...
Ngay cả Phương Tịch nghe xong, cũng cảm thấy động tâm.
Một vài linh dược thường thường có thời gian sinh trưởng, tỉ như Kim Ngọc Linh Chi, chu kỳ là ngàn năm, đến ngàn năm nếu còn không thu hoạch, cây mẹ sẽ dần dần chết héo, sinh ra rất nhiều hạt giống.
Linh Dược Viên trong Vạn Đảo Hồ, rất nhiều linh dược bởi vậy chết héo, hoặc đã trải qua mấy đời, bây giờ có rất nhiều loại tuổi thọ còn thấp, khiến cho các tu sĩ bóp cổ tay thở dài.
So sánh với đó, phần lớn linh mộc có thể trưởng thành vô hạn, linh mộc mấy ngàn năm, thậm chí trên vạn năm cũng không hiếm thấy.
Vốn trong Linh Dược Viên của Cửu Diệp Phái, tự nhiên là các loại linh dược giá trị cao hơn.
Nhưng mấy ngàn năm sau, năm đó tùy ý cấy ghép vài linh thụ, giá trị ngược lại vượt qua linh dược, này là sự tình mà tu sĩ Cửu Diệp Phái lúc trước cũng không nghĩ đến.
Linh mộc cấp ba có thể trưởng thành hơn ngàn năm, đều rất có lực hấp dẫn với Phương Tịch.
Bất luận là dùng chế tác linh phù cao cấp, hay tế luyện vào Thanh Hòa Kiếm, gia tăng uy lực kiếm này đều cực tốt.
- Nói như thế... cấm chế vòng trong của Phỉ Thúy Đảo đã bị phá giải không sai biệt lắm, bây giờ chỉ còn lại khu vực hạch tâm nhất?
Phương Tịch nghe Ngôn Đông Thanh nói xong, thần sắc như nghĩ tới cái gì.
- Đúng vậy...
Ngôn Đông Thanh không dám giấu diếm:
- Bởi vì thu hoạch ở Linh Dược Viên quá lớn, lần này rất nhiều tu sĩ lòng tin tràn đầy, thậm chí còn từ hai nước Mộc, Vũ mời đến không ít Trận Pháp Sư, chắc hẳn không bao lâu cấm chế ở khu hạch tâm sẽ bị công phá... Đến lúc đó, chỉ sợ Kết Đan lão tổ của Huyền Thiên Tông và Bạch Trạch Tiên Thành sẽ nhịn không được ra tay!
Hắn thở dài:
- Khi đó, sẽ không có chuyện gì của tu sĩ Trúc Cơ chúng ta... Cũng may khai thác di tích xong, Vạn Đảo Hồ ta có thể dần dần khôi phục lại bình tĩnh.
Mặc dù đoạn thời gian này Ngôn gia kiếm đầy bồn đầy bát, nhưng cảm giác giống như ngồi trên đóng lửa.
Mặc dù Ngôn Đông Thanh thành công Trúc Cơ, nhưng lo lắng lại chưa từng giảm bớt.
- Kết Đan lão tổ sao...
Không biết vì sao, Phương Tịch nhớ tới nữ tu váy xanh yên mị kia, hoặc là nói... Tư Đồ Thanh Thanh hư hư thực thực!
Tư Đồ gia và Huyền Thiên Tông là có đại thù...
Nếu nàng tiềm ẩn trở về, làm không tốt còn có âm mưu to lớn...
Bất quá chuyện này không liên quan gì tới ta, dù sao ta là quyết không đi di tích Phỉ Thúy Đảo.
Bất quá phải tìm cơ hội nhắc nhở Nguyễn Tinh Linh và Lưu Tam Thất, còn có Hồng Ngọc... mặc dù giai đoạn cuối cùng này sẽ có không ít bảo vật, nhưng nguy hiểm cũng tăng lên gấp trăm ngàn lần...
...
Bởi vì trong lòng bất an, Phương Tịch trực tiếp bảo Ngôn Đông Thanh tiến về di tích Phỉ Thúy Đảo, gọi Chung Hồng Ngọc trở về.
- Đảo chủ đại nhân...
Chung Hồng Ngọc mặc pháp y màu đỏ, nhìn có chút tư thế hiên ngang.
- Nguyễn đạo hữu không cùng ngươi đồng thời trở về?
Phương Tịch thấy chỉ có Chung Hồng Ngọc, không khỏi thở dài.
Bây giờ đến phiên Lưu Tam Thất tọa trấn ở Linh Không Đảo, Nguyễn Tinh Linh và Chung Hồng Ngọc thăm dò di tích Phỉ Thúy Đảo.
- Nguyễn tỷ tỷ nói di tích đang ở giai đoạn mấu chốt, thông qua ngọc giản trên di hài các cổ tu sĩ, đã có thể xác định trong di tích có linh vật Kết Đan... Bây giờ rất nhiều tu sĩ Trúc Cơ đều điên rồi…