Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 589 - Chương 589 - Thiên Cơ Hạp 2

Chương 589 - Thiên Cơ Hạp 2
Chương 589 - Thiên Cơ Hạp 2

Phương Tịch nhìn thấy một màn này, trên mặt không có bao nhiêu biểu lộ:

- Đây chính là lá bài tẩy của ngươi sao? Muốn sống... Như vậy còn không đủ!

Hắn khẽ cười một tiếng, tiếp tục vung vẩy tiểu kỳ.

Từng đạo hỏa diễm đen kịt hiển hiện trong hư không, không ngừng thiêu đốt quang tráo màu vàng. Du Xung nhìn quang tráo màu vàng không ngừng mỏng dần, đầu đổ mồ hôi lạnh.

Mặc dù phù lục cấp ba cường đại, nhưng làm sao có thể chống lại lực lượng trận pháp cấp ba? Đợi đến khi pháp lực trong linh phù hao hết, chính là thời khắc hắn bỏ mình!

- Phương đạo hữu, chuyện gì cũng từ từ... Di Lăng Cốc ta cũng nguyện ý lấy ra linh vật Kết Đan...

Du Xung lập tức chịu thua:

- Chỉ cần ngươi bỏ qua cho ta, mọi chuyện đều dễ thương lượng...

- Không thú vị!

Phương Tịch mặt không đổi sắc, nhìn thấy hỏa diễm đen kịt đốt thủng quang tráo màu vàng, rơi vào trên Tử Vân Kiếm của Du Xung, làm cho kiếm này phát ra tiếng rên rỉ.

- Không, ngươi không thể giết ta, ta là hậu duệ của Thái Thượng trưởng lão... Ta biết rất nhiều bí ẩn của bản tông...

Du Xung nhìn thấy một màn này, sắc mặt vô cùng dữ tợn.

Tương lai hắn còn muốn kết thành Kim Đan, trở thành một đời Kiếm Tiên, sao có thể chết ở chỗ này?

- Không cần, ta sẽ tự mình xem!

Phương Tịch vung cờ xí, một đạo hỏa diễm đen kịt thiêu đốt Tử Vân Kiếm thành sắt vụn.

Bản mệnh linh kiếm bị hao tổn, Du Xung lập tức thổ huyết, thậm chí pháp lực phản phệ, kiếm khí hộ thể trở nên bất ổn.

Xèo xèo!

Đồng thời, từng đạo xiềng xích đen kịt từ trong hư không hiển hiện, xuyên thấu tứ chi cùng đan điền của người này!

Phương Tịch thản nhiên đi đến trước mặt Du Xung, nhét một hạt giống ma thụ vào trong miệng hắn.

- A!

Du Xung lập tức hét thảm, xương cốt toàn thân nổ vang, nhưng không thể làm gì…

Một mắt Phương Tịch bộc phát ra quang mang khô héo, một con mắt khác thì mang theo màu thanh bích, bắt lấy đầu của Du Xung, vận chuyển Khô Vinh Quyết sưu hồn.

- Trận pháp này... Thật là chuẩn cấp ba?

Đám người Triển Đồ chào hỏi Chung Hồng Ngọc, âm thầm truyền âm với Tư Đồ Thanh Thanh.

- Thiếp thân làm sao biết?

Tư Đồ Thanh Thanh liếc mắt:

- Nhưng có thể dễ dàng thuấn di hư không như vậy... Chỉ sợ...

Nàng còn chưa nói xong thì thấy quang mang lóe lên, thân ảnh Phương Tịch từ trong hư không nổi lên, ném qua một hộp gỗ.

- Đây là…

Nàng tiếp nhận, vô thức mở ra, thì thấy trong đó có một cái đầu lâu dữ tợn.

- Du Xung...

Triển Đồ bên cạnh trầm thấp thở dài.

Vị thiên chi kiêu tử của Di Lăng Cốc này, có danh khí còn lớn hơn Huyền Thiên Thất Tử hắn gấp mấy lần.

Được vinh dự là hạt giống Kết Đan, Kiếm Tiên tương lai, nhưng chết rồi, thì chẳng phải là cái gì cả.

Phương Tịch cũng không hoàn toàn luyện chế Du Xung thành Mộc Khôi Lỗi, dù sao còn phải cầm đầu người này đi lấy lòng tin của Huyền Thiên Tông.

Bây giờ hắn giết chân truyền Di Lăng Cốc, đã coi như đưa ra lựa chọn. Nhưng trên thực tế đây cũng không phải chuyện quan trọng.

- Lấy thứ này về, chắc hẳn đủ cho các ngươi giao nộp?

Phương Tịch cười tủm tỉm nói.

Nụ cười của hắn làm cho Triển Đồ cảm thấy kinh khủng.

Lúc này hắn cung kính hành lễ, giao cho Phương Tịch một cái hộp cấu tạo kỳ dị:

- Đây là hứa hẹn của chúng ta...

Phương Tịch tiếp nhận, thấy chiếc hộp này không phải vàng cũng không phải ngọc, mặt ngoài còn có một chiếc khóa vàng cấu tạo kỳ dị. Phía trên dường như có mấy đạo cấm chế hợp thành một kết cấu phức tạp.

- Cái này... Dường như là Thiên Cơ Hạp trong truyền thuyết?

Nguyễn Tinh Linh dò xét, hiếu kỳ nói:

- Nghe đồn ở tam quốc không có Luyện Khí Sư nào có thể chế tạo ra chiếc hộp này, không nghĩ tới quý tông có đồ vật trân quý như thế... nếu cưỡng ép mở Thiên Cơ Hạp, hoặc là trình tự mở cấm chế không đúng, hộp sẽ lập tức tự hủy, đồng thời hủy diệt vật trong hộp... Cũng coi như một bảo vật khó được.

- Luyện Khí Sư có thể chế tạo Thiên Cơ Hạp, bản môn không có, nhưng vừa lúc có một kiện Thiên Cơ Hạp trống không lưu lại trong khố phòng...

Triển Đồ giải thích:

- Bây giờ đảo chủ chém giết Du Xung, chắc hẳn chưởng môn Huyền Huyền Tử cực kỳ vui vẻ, rất nhanh sẽ đưa tới ngọc giản giải mã...

- Nếu như thế, hai người các ngươi đi thôi…

Phương Tịch phẩy tay áo, hai người này biến mất khỏi trận pháp.

Hắn lại liếc qua Nguyễn Tinh Linh dường như muốn đuổi theo, nhàn nhạt mở miệng:

- Nguyễn tiên tử không ngại lưu lại... Ta vừa vặn có một số việc muốn lĩnh giáo đạo hữu.

- Ồ?

Nguyễn Tinh Linh nhìn lên bầu trời, chỉ thấy chẳng biết lúc nào, bọn hắn đã đi tới trước Trường Thanh Các, không khỏi xem trọng trình độ trận pháp của Phương Tịch.

Đặc biệt là Viên Phi Hồng cùng Lưu Tam Thất, trên trán đều đổ mồ hôi lạnh: Thì ra trước đó trận pháp mà chúng ta tùy ý ra vào... bên trong lại hung hiểm như vậy, nếu Long Ngư Đảo Chủ có ý xấu, bất cứ lúc nào cũng có thể đưa chúng ta vào chỗ chết...

Có đại trận như thế, khó trách đảo chủ dám trung lập, còn mưu cầu linh vật Kết Đan…

Bình Luận (0)
Comment