Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 592 - Chương 592 - Kết Đan Đột Kích 3

Chương 592 - Kết Đan đột kích 3
Chương 592 - Kết Đan đột kích 3

- Đây là... Lĩnh vực? Kết giới?

Biểu cảm của Phương Tịch có chút cổ quái:

- Sau khi đạt đến Trúc Cơ viên mãn... Ta dường như có thể vận dụng một chút lực lượng của Yêu Ma Thụ, lĩnh vực bản thân hình thành không gian cùng loại với Ma Vực và trận pháp?

- Trong tâm đắc Kết Đan của Triển Đồ cũng đã nói, tu sĩ Kết Đan có đặc thù kỳ dị. Linh lực hội tụ càng cao, mơ hồ hình thành một loại trường vực nào đó, được xưng là Kết Đan Pháp Vực... có hiệu quả áp chế tu sĩ cấp thấp!

- Ta đây là... Sớm có được hình thức ban đầu rồi? Là công lao của Yêu Ma Thụ? Hay Ất Mộc Pháp Thân? Hoặc cả hai cộng đồng liên hợp mới có?

Sau một tháng, ngoài Long Ngư Đảo.

Ánh lửa lóe lên, một người tuổi trẻ áo bào tím xuất hiện. Người này anh tuấn không gì sánh được, trên người quanh quẩn Hỏa linh lực đáng sợ đến cực điểm, mơ hồ sắp hình thành vật gì đó.

- Chính là đảo này?

Hắn xua đuổi khói đen che phủ Long Ngư Đảo, trong đôi mắt có ánh sáng màu tím bùng lên:

- Hắc... Nước cạn mà vẫn có Giao Long, lại là trận pháp cấp ba, khó trách Xung nhi vẫn lạc ở đây.

- Bây giờ Trương lão quỷ trọng thương không cách nào ra ngoài, ngược lại có cơ hội tốt này, trước gạt bỏ Long Ngư Đảo Chủ để giảm bớt biến số!

Trên mặt Du Côn lóe lên sát ý, sau đó lách người, chớp mắt đi đến đỉnh chóp của Long Ngư Đảo. Vẫy tay một cái, chín đầu thiên địa linh khí hội tụ thành Hỏa Long vờn quanh người, tản mát ra uy thế Kết Đan kỳ khủng bố!

- Long Ngư Đảo Chủ, đi ra nhận lấy cái chết!

Lời của hắn như lôi âm cuồn cuộn, nghiền ép lên Long Ngư Đảo, khiến cho không ít tu sĩ đang tĩnh tọa biến sắc, phun ra một ngụm tinh huyết, phàm nhân thì lo sợ bất an.

- Kết Đan đột kích?

Thần sắc Phương Tịch ngưng trọng, hóa thành một đạo lưu quang, cũng không chào hỏi đám người Viên Phi Hồng, đi tới biên giới trận pháp, nhìn thấy vị Kết Đan chân nhân kia:

- Du gia lão tổ?

- Phương Tịch, ngươi ỷ vào lực lượng trận pháp giết ái đồ của bản tọa. Bản tọa nhất định phải chém ngươi thành muôn mảnh, hình thần câu diệt, nếu không hận này khó tiêu!

Du Côn nhìn chằm chằm Phương Tịch, trên mặt oán độc đến cực điểm.

Rất hiển nhiên, vị Thái Thượng trưởng lão Du gia này đã hận Phương Tịch đến cực điểm!

Trong lòng Phương Tịch nghiêm nghị, trên mặt lại hiện ra nụ cười bất cần đời:

- Kết Đan lão tổ... Ta sợ quá đi! Còn có một vị Nhan lão tổ đâu? Không ngại mời ra cùng chứ, để cho ta mở mang kiến thức thực lực Kim Đan của Nguyên Anh đại phái một phen…

- Hừ, đối phó ngươi, một mình bản tọa là đủ rồi. Trước đó Tống gia cũng dựa vào một trận pháp cấp ba cùng lão tổ Trận Pháp Sư tu vi Trúc Cơ viên mãn, bây giờ còn không?

Ánh sáng màu tím trong mắt Du Côn chớp liên tục, muốn nhìn thấu tòa đại trận hộ đảo này.

Về phần Nhan lão tổ Kết Đan trung kỳ? Đương nhiên là phụ trách công việc tiến đánh Mộc quốc Thanh Mộc Tông.

Mặc dù Thanh lão quỷ bị trọng thương, nhưng dù sao cũng là Kết Đan trung kỳ, nếu không có một vị Kết Đan trung kỳ khác kiềm chế, sẽ cực kỳ phiền phức.

- Tống gia sao...

Trên mặt Phương Tịch hiện ra vẻ kiêng dè:

- Hẳn là Di Lăng Cốc các ngươi lôi kéo Mộc đạo nhân?

- Muốn phá trận pháp cấp ba, không chỉ một loại thủ đoạn. Các ngươi ếch ngồi đáy giếng làm sao biết được sự thần diệu của pháp môn thượng tông?

Du Côn hừ lạnh, pháp lực Kết Đan phun trào, từ trong tay áo bay ra một cây rễ thô to đen kịt như cọc sắt.

Grào grào!

Ba con Hỏa Long chiếm cứ trên cọc sắt, bộc phát ra uy thế đáng sợ, tuyệt đối là một bảo vật cấp ba!

- Có thể chứng kiến Phong Linh Thung giết chết ngươi, xem như vận khí ngươi tốt!

Du Côn nói xong, từng đạo pháp quyết không ngừng đánh trên cột sắt, nhanh chóng bành trướng, hiện ra xu thế Tam Tài!

Phanh phanh phanh!

Ba cọc hắc thiết giống như trụ lớn ầm ầm đánh vào địa mạch ở gần Long Ngư Đảo.

Hồ nước mãnh liệt, vô số bầy cá cuồn cuộn nổi lên mặt nước.

Toàn bộ linh mạch cùng địa khí phụ cận Long Ngư Đảo lộ vẻ bất ổn.

- Đây là...

Sắc mặt Phương Tịch đại biến:

- Pháp bảo quấy nhiễu địa mạch?

- Hừ, xem như ngươi có mắt... Ha ha, Phong Linh Thung này có thể tạm thời phong cấm địa mạch cùng linh khí... Cho dù Long Ngư Đảo còn có một linh mạch cấp ba ẩn tàng, bây giờ cũng vô dụng...

Trong mắt Du Côn dị sắc chớp liên tục, dường như xem thấu trận pháp:

- Ồ? Xem ra không có linh mạch cấp ba ẩng tàng gì... Bản lão tổ thật sự xem trọng ngươi quá rồi. Nhưng cũng được... phong cấm linh mạch cấp hai càng khó mà phát huy... Bây giờ trận pháp của ngươi mất đi địa khí cùng linh mạch duy trì chỉ có thể tinh khiết dùng linh thạch, uy lực hạ xuống đâu chỉ mấy thành?

Bảo vật này là hắn mượn của Nhan lão tổ, dùng xong còn phải trả lại để tiến đánh sơn môn Thanh Mộc Tông.

Mặc dù vẫn kém hơn Hám Địa đại trận một chút, nhưng đủ để suy yếu gần nửa uy lực trận pháp cấp ba, như vậy đã đủ kinh người rồi!

Bình Luận (0)
Comment