Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 614 - Chương 776 - Một Lưới

Chương 776 - Một lưới
Chương 776 - Một lưới

- Một đuổi một chạy... Hẳn là Kết Đan trung kỳ.

- Nhìn phương hướng dường như là đang đi đến Huyền Băng Cung...

Phương Tịch nheo mắt, cũng không phải mình cố ý tránh né là có thể tránh được.

Chắc hẳn là có... Phiền phức rồi!

Vừa nghĩ đến đây, hắn hóa thành một đạo ma quang màu đen chỉ một thoáng phóng lên tận trời...

Trên sông băng, hai đạo độn quang Kết Đan một đuổi một chạy.

Phía trước trong độn quang, một vị tu sĩ Kết Đan khuôn mặt tái nhợt, là Bích lão quỷ của Thanh Diệp thương hội.

Mà truy đuổi sau lưng Bích lão quỷ lại là một đạo độn quang màu đó, khí thế hùng hổ.

- Huyết Tích đạo hữu... Xích Huyết Giáo ngươi thực sự muốn khai chiến với Thanh Diệp thương hội ta sao?

Trong lòng Bích lão quỷ phiền muộn, hắn không biết làm sao lại trêu chọc tới vị sát tinh này.

Huyết Tích chân nhân là trưởng lão Kết Đan của Xích Huyết Giáo, một thân tu vi đến Kết Đan trung kỳ đỉnh phong cộng thêm ma công quỷ bí, hắn không phải là đối thủ.

- Hắc hắc... Xích Huyết Giáo ta muốn chiếm lấy Nguyên Quốc, Thanh Diệp thương hội cùng Hỗn Nguyên Tông các ngươi đều là chướng ngại vật... Huống chi, Thanh Diệp thương hội ngươi giết Huyền Âm trưởng lão ta, chuyện này xem như không xảy ra sao?

Trong tia sáng màu đỏ, một tên ma đầu trả lời, khuôn mặt tuấn tú một thân tạo bào, tóc tai bù xù mang theo một băng tóc bằng sắt trông có chút dở dở ương ương, lại chính là Huyết Tích chân nhân của Xích Huyết Giáo.

Huyết Tích chân nhân nhìn về phía Bích lão quỷ bỏ chạy, khóe miệng câu lên mỉm cười: Quả nhiên... Bên này chỉ có thế lực Kết Đan là Huyền Băng Cung, lão quỷ này muốn sống tất nhiên phải chạy đến đó, hy vọng có thể dựa vào trận pháp cùng lực lượng của Vân Kiệt Tử để ngăn cản ta...

Huyết Tích chân nhân này đương nhiên là vị Vi sư đệ kia giả trang.

Cũng không biết thi triển thuật dịch dung nào, thậm chí ngay cả Bích lão quỷ tu luyện pháp môn Linh Mục cũng không thể nhận ra chân thân của hắn.

Thanh Dương sư huynh nói Vân Kiệt Tử là nhân vật lợi hại, thân thể nồng đậm Oán Hồn Dẫn... Nhân vật lợi hại như vậy làm sao nguyện ý hạ mình làm thái thượng trưởng lão của Huyền Băng Cung?

Lần này nếu hắn đáp ứng gia nhập Thiên Minh, nhất định phải tự mình động thủ diệt Bích lão quỷ, tỏ lòng thành...

Nếu không đáp ứng, vậy thì trực tiếp đi chết...

Ánh mắt Vi sư đệ lạnh lẽo.

Trên thực tế đây chính là dương mưu, dù sao vô luận như thế nào hôm nay Bích lão quỷ phải chết ở Huyền Băng Cung!

Mà thế lực lớn như Nguyên Anh căn bản không cần chứng cứ cùng lời giải thích.

Dù chỉ là giận chó đánh mèo cũng chưa hẳn Huyền Băng Cung có thể tiếp nhận.

Có lẽ đến lúc đó cũng không cần hắn tự mình xuất thủ...

Bích lão quỷ căn bản không biết những điều này nhưng hắn biết mình căn bản không phải là đối thủ của Huyết Tích Lão Ma.

Muốn sống, chỉ có thể trốn đến Huyền Băng Cung liên thủ cùng vị trưởng lão Kết Đan kia, phối hợp trận pháp đối kháng cường địch!

Về phần đối phương có đáp ứng hay không?

Bích lão quỷ không tin Huyền Băng Cung sẽ bỏ mặc trưởng lão Kết Đan của Thanh Diệp thương hội chết ở cửa nhà mình!

Đối với tu sĩ Kết Đan mà nói khoảng cách hơn mười dặm, chỉ là chuyện trong suy nghĩ.

Nhưng sau một khắc, Bích lão quỷ bỗng nhiên phát hiện ra điểm không đúng.

Bản thân vậy mà hoảng hốt chạy bừa, đâm đầu thẳng vào trong cấm chế trận pháp nào đó.

Ô ô!

Bốn phía mây đen quay cuồng, trong đó mơ hồ có sinh hồn gào thét, gào thét...

Hắn hoảng hốt vội vàng thả ra một pháp bảo hình lưới, trước tiên phòng thủ kín không kẽ hở.

Hai con ngươi chuyển động, thả ra từng tia sáng xanh biếc, lại phát hiện mình căn bản không thể nhìn thấu được trận pháp này, trong lòng không khỏi phát lạnh.

- Đây là...

Sau lưng Bích lão quỷ, Vi sư đệ vậy mà cũng bất tri bất giác lâm vào trong trận pháp, trong lòng hơi kinh ngạc:

- Trận pháp thật cao minh, không biết là vị đạo hữu nào ở đây?

- Ha ha... Bản nhân Vân Kiệt Tử.

Một câu trả lời giống như tiếng sấm rền truyền đến, chấn động màng nhĩ hai người.

Mây đen quay cuồng một hồi, hiện ra một đại hán hung thần ác sát, một tay nâng một viên ma châu đen kịt, một tay cầm Bạch Cốt Phiên cao giọng trả lời:

- Hai vị đồng đạo đấu pháp, cố ý đi đến Huyền Băng Cung ta, hẳn là xem Huyền Băng Cung ta như bùn nặn?

- Thì ra đạo hữu chính là Vân Kiệt Tử!

Bích lão quỷ vui mừng quá đỗi:

- Lão phu Bích Vân Tử của Thanh Diệp thương hội, cùng Mộc Vũ đạo hữu đời trước có chút giao tình, xin đạo hữu cứu ta một mạng, lão phu vô cùng cảm kích... Tất có hậu báo.

- Người phía sau là ai?

Phương Tịch cũng không nhiều lời chỉ nhìn chằm chằm Huyết Tích Lão Ma.

Thần thức hắn cảm giác, người này có cảm giác thâm tàng bất lộ mạnh hơn Bích lão quỷ nhiều lắm.

Nhưng mà trong lòng thoáng có chút cảm khái:

Bích lão quỷ, lần này cũng không nhận ra ta, xem ra thuật dịch dung này vẫn có chút thành công.

Vi sư đệ lại cười lạnh mấy tiếng, bỗng nhiên ném ra một khối ngọc phù.

Phương Tịch thấy vật này, thần sắc hơi đổi vừa sờ ma châu đen kịt .

Bình Luận (0)
Comment