Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 660 - Chương 822 - Về Đảo

Chương 822 - Về đảo
Chương 822 - Về đảo

Chương 822: Về đảo

Phương Tịch cũng không biết Trương lão tổ xoắn xuýt.

Lúc này hắn đang ở trong Tàng Thư Các của Huyền Thiên Tông, cầm một ngọc giản, trên mặt hiện ra vẻ vui mừng:

- Quả nhiên... Những tông môn Kết Đan này, luôn có một chút đồ tốt áp đáy hòm.

Hắn ở trong Thanh Mộc Tông tìm được bí thuật luyện chế phù ngọc, từ đây liền lưu tâm.

Có lẽ trong Huyền Thiên Tông, cũng có thương hải di châu?

Sự thật chứng minh, nội tình của Huyền Thiên Tông cũng không kém.

Đặc biệt là trong đó có một môn bí thuật, vậy mà liên quan tới bồi dưỡng Yêu Thú, để Phương Tịch mừng rỡ không thôi.

Sau một lát, hắn cầm mấy cái ngọc giản mình cần, lại lấy ra ngọc giản trống bắt đầu phục chế.

- Có truyền thừa ngự thú cấp ba...

- Đặc biệt là biện pháp bồi dưỡng Yêu Thú đột phá, hơi cải tiến một chút, liền có thể dùng ở trên người Thái Tuế và Đại Thanh, có thể gia tăng hai thành tỷ lệ đột phá...

Đối với Phương Tịch mà nói, bây giờ hắn dự trữ tu tiên bách nghệ đã cực kỳ khủng bố, chủ lưu cơ bản đều có thể đến cấp ba.

Chỉ là Huyền Thiên Tông cũng không có truyền thừa cấp bốn, mặc dù sớm đã đoán được, nhưng vẫn có chút tiếc nuối.

Sau bảy ngày, khi Trương Trúc Thịnh cung kính đến đây bái phỏng, lại thấy trong Tàng Kinh Các không có một ai, vị Long Ngư Đảo Chủ kia chẳng biết lúc nào đã rời đi.

Đối phương lặng yên không một tiếng động rời đi, mình lại không biết chút nào, trận pháp cấp ba của Huyền Thiên Tông cũng giống như bài trí!

Liên tưởng đến thân phận Trận Pháp Sư cấp ba của đối phương, bỗng nhiên sau lưng Trương Trúc Thịnh mát lạnh, cảm nhận được hàn ý thật sâu...

Việt quốc, phía bắc Dư Quận.

Trên Vạn Đảo Hồ, trên sông vẫn sương khói mênh mông.

Long Ngư Đảo.

Đại sảnh nghị sự của Trường Thanh Các.

Một đạo độn quang rơi xuống, quang mang chậm rãi thu liễm, hiện ra hình người.

Hắn mặc pháp bào màu xanh da trời thêu đầy đồng tiền, vẻ mặt bóng loáng, tựa như viên ngoại trong phàm nhân, lại là Hải Đại Ngưu.

Hắn lên trước hai bước, nhìn Chung Hồng Ngọc đứng ở trên cao:

- Thiếu đảo chủ... chẳng lẽ tin tức là thật, lão gia thật trở về rồi?

Dung nhan của Chung Hồng Ngọc không thay đổi, dù sao chỉ là sự tình dùng nhiều mấy viên Cố Nhan Đan, nàng lộ ra trầm ổn hơn rất nhiều, chỉ nhắm mắt dưỡng thần:

- Người còn chưa tới đủ, chờ chút đã...

Một lát sau, lại một đạo độn quang màu vàng rơi xuống, hiện ra một người trong đó, bộ dáng trung niên, lưng đeo trường kiếm, trên mặt có sát khí, rõ ràng là Thái Thúc Hồng!

Vị thiên tài này năm đó có Kim linh căn thượng phẩm, bây giờ tu vi đã tới Trúc Cơ viên mãn, còn muốn vượt trên Chung Hồng Ngọc tu vi Trúc Cơ hậu kỳ một bậc.

Dù sao Chung Hồng Ngọc chỉ là linh căn trung phẩm, công pháp cũng không quá phù hợp.

- Thiếu đảo chủ...

Thái Thúc Hồng bình tĩnh thi lễ:

- Nghe nói đảo chủ trở về?

- Phải... tin tức từ Huyền Thiên Tông truyền đến, không sai được.

Chung Hồng Ngọc mở mắt, nhìn Thái Thúc Hồng, ánh mắt có chút phức tạp.

- Đã như vậy, vì sao chúng ta không tiến về Huyền Thiên Tông bái kiến?

Ánh mắt của Thái Thúc Hồng như điện, hùng hổ dọa người, giống như kiếm quyết hắn tu luyện vậy.

- Thái Thúc đạo hữu... Thiếu đảo chủ tự có lo nghĩ của nàng, có phải không?

Hải Đại Ngưu vội vàng dàn xếp, nhìn về phía Chung Hồng Ngọc.

- Bởi vì nương theo tin tức từ Huyền Thiên Tông tới, còn có khẩu dụ của công tử... Để cho chúng ta chờ là được... độn tốc của Kết Đan lão tổ nhanh cỡ nào? Chúng ta tiến về Huyền Thiên Tông, làm không tốt sẽ hỏng việc!

Chung Hồng Ngọc chậm rãi giải thích.

- Đã như vậy, xem ra ít ngày nữa đảo chủ sẽ trở về, chúng ta cũng không cần đi, chờ là được.

Thái Thúc Hồng mỉm cười, tìm cái bồ đoàn ngồi xếp bằng, yên lặng vận chuyển công pháp.

Đối với tu sĩ Trúc Cơ mà nói, tĩnh tọa mấy ngày, hoàn toàn không phải sự tình gì.

Chung Hồng Ngọc và Hải Đại Ngưu liếc nhau, bất đắc dĩ lắc đầu...

Ba ngày sau.

Một ánh lửa màu xanh đi đến trên không Long Ngư Đảo, hiện ra khung xe hoa lệ do Long Phượng kéo xe.

Huyền Mộc Đại Trận giống như bọt biển, căn bản không có cách ngăn cản, khung xe thẳng vào trong đảo, đi đến Trường Thanh Các.

- Long Phượng Liễn Xa, đảo chủ về!

Thái Thúc Hồng hóa thành kim quang, dẫn đầu bay ra Trường Thanh Các, ở giữa không trung thi lễ:

- Tham kiến đảo chủ!

Chung Hồng Ngọc và Hải Đại Ngưu chậm một bước, không khỏi có chút biệt khuất đi đến bên người Thái Thúc Hồng, cung kính hành lễ:

- Tham kiến đảo chủ!

Trong khung xe không có hồi âm.

Sau một hồi lâu, mới có truyền âm vang lên bên tai ba người:

- Đến mộ địa!

Trong rừng hoa đào ở phụ cận Trường Thanh Các có vài ngôi mộ.

Chờ ba người Chung Hồng Ngọc đến, liền phát hiện một thiếu niên đứng trước một mộ bia, diện mục không khác trước đó chút nào, chỉ là trên mặt có chút ưu sầu.

- Công tử... Ngài rốt cục trở về!

Con mắt của Chung Hồng Ngọc ửng đỏ.

- Haii...

Phương Tịch nhìn mộ bia, nhìn năm chữ lớn Viên Phi Hồng chi mộ, cảm khái hỏi:

- Viên Phi Hồng đi như thế nào?

Bình Luận (0)
Comment