Chương 823: Về đảo 2
- Hồng khách khanh... Không đúng, Viên khách khanh an tường tọa hóa.
Chung Hồng Ngọc vội vàng trả lời.
Năm đó Viên Phi Hồng đến Long Ngư Đảo tránh họa, dùng tên giả Hồng khách khanh, nhưng bây giờ khẳng định không có ai dám truy cứu.
- Thì ra là thế...
Phương Tịch bấm ngón tay tính toán, nguyên lai mình đã 267 tuổi, Trúc Cơ cùng thời đại với hắn, nếu còn không Kết Đan, kết cục có thể nghĩ.
Hắn nhìn mấy cái tên hoặc quen thuộc, hoặc không quen thuộc trên bia mộ, không khỏi cảm khái thời gian là lực lượng tàn ác nhất.
- Tình huống của Vạn Đảo Hồ như thế nào, nàng có trở về không?
Phương Tịch đơn giản tế bái một phen, sau đó quay người hỏi.
- Phong Diệp Đảo không có tin tức của Nguyễn tiền bối... Ngược lại trước khi Nguyễn tiền bối rời đi, chỉ định Nguyễn Tú Tú thừa kế Nguyễn gia, bây giờ đã thành công Trúc Cơ, là Phong Diệp Đảo Chủ...
- Kim Quy Đảo Lưu Tam Thất Lưu tiền bối tọa hóa, nhưng không có đồ đệ, về sau đại loạn, Kim Quy Đảo bị Long Ngư Đảo ta tiếp quản...
- Linh Không Đảo Ngôn Đông Thanh cùng người hợp tác thăm dò động phủ cổ tu, bất hạnh vẫn lạc... Bây giờ Ngôn gia đã mất Trúc Cơ, nhưng vẫn còn khống chế Linh Không Đảo...
- Quỷ Tu ở Phỉ Thúy Đảo chẳng biết tại sao, mấy chục năm nay luôn an phận, rất ít ra ngoài...
Chung Hồng Ngọc tranh thủ nói rõ tình huống của Vạn Đảo Hồ trong trăm năm gần đây.
- Ai... Cố nhân nửa tàn lụi.
Phương Tịch thổn thức không thôi.
Về phần Quỷ Tu ở Phỉ Thúy Đảo? Rất đơn giản, bị diệt hai Kết Đan, tự nhiên sẽ an phận hơn rất nhiều.
Hắn trở lại Trường Thanh Các, phát hiện bài trí trong này chưa từng thay đổi, đặc biệt là phòng bế quan và động phủ của mình, hiển nhiên lâu dài không người ở lại, nhưng được dọn dẹp cực kỳ sạch sẽ.
- Ngươi không tệ, có lòng rồi.
Phương Tịch động viên Chung Hồng Ngọc một câu, liền để ba vị tu sĩ Trúc Cơ lui ra, tiện thể sắp xếp cẩn thận liễn xa và Thanh Hỏa Loan.
Đại Thanh xem như áo gấm về quê, hưng phấn giống như hài tử, gào thét bay về Dưỡng Ngư Trường, đi khi dễ đám tiểu đệ của mình.
Thanh Hỏa Loan khinh thường kêu to một tiếng, bay ra ngoài đảo, đại khái là tự mình đi tìm thú vui.
Dù sao có hồn khế, Phương Tịch cũng không sợ đối phương đào tẩu.
Gió đêm lạnh.
Phương Tịch ở tầng cao nhất của Trường Thanh Các, nhìn trời đầy sao, còn có rừng đào cách đó không xa.
Đùng!
Hắn lấy ra một cái hồ lô, mở nắp, uống một ngụm linh tửu.
Rượu là Thanh Trúc Tửu, vẫn cấp hai.
Rượu này mùi vị chua cay, nhưng cũng có một phong vị khác.
- Rốt cục... lại trở về.
Phong Diệp Đảo.
- Đảo chủ... lão đảo chủ Long Ngư Đảo đã trở về.
Một thị nữ Luyện Khí cung kính nói với Nguyễn Tú Tú.
Nguyễn Tú Tú vẫn như trước đó, đại khái cũng là ăn Cố Nhan Đan, chẳng qua hiện nay đã là tu sĩ Trúc Cơ, trên người mang theo uy nghiêm.
- Gia chủ... Nếu ngươi biết Long Ngư Đảo Chủ trở về, thậm chí trở thành tu sĩ cường đại nhất ba nước, hẳn sẽ rất vui vẻ.
Nguyễn Tú Tú thì thào, sau đó phân phó:
- Chuẩn bị hậu lễ, ta muốn đích thân đi Long Ngư Đảo bái kiến Phương tiền bối!
Một màn đồng dạng phát sinh ở các nơi trong Vạn Đảo Hồ, thậm chí là môn phái ở phụ cận.
Chỉ là những tu sĩ Trúc Cơ kia đều không có mặt mũi lớn như vậy, chưa hẳn được ngay mặt bái phỏng, có thể sai người đưa lễ vật đến Long Ngư Đảo, lại mang giúp một câu, cũng đã cao hứng nửa ngày.
Linh Không Đảo.
Trong mộ viên Ngôn gia.
Từng dãy mộ bia đứng sừng sững, bốn phía còn trồng Trường Thanh Thụ, cây rừng xanh um, mang theo bầu không khí nghiêm túc.
Lão gia chủ Ngôn gia dẫn mấy vị tử đệ Ngôn gia, từng cái đi tới, chỉ vào tên người trên mộ bia.
- Cái này, là Vô Tuất lão tổ...
- Trước đó Ngôn gia ta chỉ là một gia tộc Luyện Khí, về sau Vô Tuất lão tổ thành công Trúc Cơ, mới tính trở thành gia tộc Trúc Cơ của Việt quốc...
- Cái này là Đông Thanh lão tổ... sau khi Vô Tuất lão tổ tọa hóa, gia tộc suy yếu, là Đông Thanh lão tổ ngăn cơn sóng dữ, vì gia tộc trù tính, về sau mượn nhờ di tích Phỉ Thúy Đảo, thuận lợi mở Linh Không Phường Thị, vì gia tộc kiếm lấy rất nhiều tài nguyên, bản thân cũng thành công Trúc Cơ, chính là trung hưng chi chủ...
Lão gia chủ Ngôn gia chống quải trượng, thở hồng hộc giới thiệu từng cái. Ở trong rất nhiều ngôi mộ, tự nhiên là mộ của hai Trúc Cơ xa hoa khí phái nhất.
Mà cách đó không xa, lại có hai ngôi mộ chỉ kém Trúc Cơ một bậc, còn vượt qua các đời gia chủ.
- Cái này... Là Hồng Tụ lão tổ...
Gia chủ Ngôn gia chỉ vào một mộ bia:
- Lúc trước Trúc Cơ lão tổ của Ngôn gia ta chết, tình thế bấp bênh... Nhờ có Hồng Tụ lão tổ được vị kia lọt mắt xanh, bị tuyển vào Trường Thanh Các làm thị nữ, nếu không có Hồng Tụ lão tổ... Gia tộc căn bản chèo chống không đến ngày Đông Thanh lão tổ thành công Trúc Cơ.
- Cái này... là Doanh cô nãi nãi... Đáng tiếc từ sau nàng, quan hệ giữa Ngôn gia ta và Long Ngư Đảo liền đứt đoạn…