Chương 841: Gốc cây 2
Không thích hợp... tựa hồ Quỷ Tu này không có thần trí.
Trong lòng Phương Tịch suy nghĩ.
Lúc trước hắn diệt hai Quỷ Tu đều có thần trí, nhưng con này hiển nhiên không có, đồng thời cực kỳ điên cuồng...
Một bên khác, Triển Đồ vừa mới lấy ra pháp bảo Thanh Mộc Kiếm, lại bố trí cho mình một tầng phòng ngự, lúc này mới giải quyết quỷ vật xung quanh, đang muốn hỗ trợ Phương Tịch, lại thấy Quỷ Tu Kết Đan hậu kỳ bị vây ở trong lưới lớn, đã quẫn bách đến cực hạn.
- Không tốt!
Lão quái hú lên quái dị:
- Quỷ Tu này tuyệt đối không thể giao cho người kia, nhất định phải cướp về! Kiện pháp bảo kia lại khắc chế âm hồn như thế... Không có đạo lý...
Triển Đồ nhìn Phương Tịch đại phát thần uy, yết hầu cũng nhấp nhô, nuốt ngụm nước miếng.
Hắn làm sao cũng không nghĩ ra, một Quỷ Tu trong U Minh Địa Mạch, cơ hồ có thể so với Kết Đan viên mãn, ở trước mặt Long Ngư Đảo Chủ, lại không hề có lực hoàn thủ!
- Phương đạo hữu...
Nhìn thấy Phương Tịch tựa hồ có ý lay động Vạn Hồn Phiên, trực tiếp nhốt Quỷ Tu vào trong cờ, Lão Quỷ ngồi không yên:
- Trước đó chúng ta giao dịch, còn có thực hiện không?
- Đương nhiên... Lão Quỷ ngươi cho Ất Mộc Bất Diệt Thân, bản đảo chủ cũng muốn có qua có lại, bắt Quỷ Tu này lại cho đạo hữu...
Phương Tịch cười cười, lắc lắc Vạn Hồn Phiên:
- Đây không phải sợ đạo hữu không có cách nào hạn chế Quỷ Tu sao? Nếu không trực tiếp nuôi ở trong Vạn Hồn Phiên... Ta cũng không phải nói khoác, chỉ cần tiến vào pháp bảo này, mặc dù nó là Kết Đan viên mãn, cũng trốn không thoát!
Lời còn chưa dứt, một đoàn Bạch Cốt Chân Hỏa rơi xuống, thiêu đốt đến Quỷ Tu kia ngao ngao thét lên.
- Đa tạ đạo hữu, bất quá lão phu không cần đảm bảo, trực tiếp giao cho lão phu là được.
Lão Quỷ vội vàng thúc giục, Triển Đồ thu Thanh Mộc Kiếm, từ trong túi trữ vật lấy ra một bình ngọc đen kịt.
Hai tay hắn bấm niệm pháp quyết, từng đạo pháp lực bay vào trong bình ngọc.
Miệng bình ngọc mở ra, ẩn ẩn xuất hiện hấp lực.
- Thậm chí ngay cả Tụ m Bình cũng có... Quả nhiên đã sớm chuẩn bị.
Phương Tịch cười ha ha, cũng không trở mặt, mà buông lưới lớn bạch cốt ra, giúp Triển Đồ áp chế Quỷ Tu.
- Đi!
Thấy thế, Triển Đồ thở dài một hơi, chỉ về phía Tụ m Bình !
Từ trong bình toát ra hắc khí, hiện ra chín cái đinh quan tài đen kịt.
Đốc đốc!
Từng cây đinh nhanh chóng đâm vào trong cơ thể Quỷ Tu, vậy mà phát ra thanh âm giống như đinh sắt đâm vào gỗ.
Mỗi một cây đinh đánh vào trong cơ thể Quỷ Tu, đều sẽ khiến cho pháp lực của nó suy yếu một phần.
Chờ cây đinh thứ chín đánh vào, tu vi của Quỷ Tu đã bị áp chế đến Trúc Cơ viên mãn.
- Thu!
Thấy thế, lúc này Triển Đồ mới đánh ra một đạo pháp quyết.
Trong Tụ m Bình toát ra hắc quang, chỉ quét một cái, Quỷ Tu Kết Đan kỳ liền biến mất không thấy.
Sau khi hoàn thành hết thảy, Triển Đồ mới thở phào nhẹ nhõm, trong lòng tự nói: mưu đồ lớn nhất cuối cùng hoàn thành... May mắn đảo chủ không phát hiện.
- Như thế nào, ta là người đáng tin chứ?
Phương Tịch cười ha ha, thu Vạn Hồn Phiên.
Vạn Hồn Phiên hóa thành lớn chừng bàn tay, bị hắn tùy tiện nắm, nhưng Triển Đồ nhìn lá cờ kia, lòng vẫn còn sợ hãi.
Ai... Lão phu thật thua lỗ... thực lực người này, hẳn không thua Kết Đan viên mãn...
Lão Quỷ thở dài.
Phương Tịch căn bản không để ý tới Lão Quỷ, phối hợp hành tẩu.
Chờ rất nhiều quỷ vụ tản ra, hoa văn trên mặt đất càng thêm rõ ràng.
Mà ở chính giữa gốc cây, thì hiện ra một kiến trúc bằng gỗ, bao phủ ở dưới một lồng ánh sáng xanh biếc, như ẩn như hiện.
Trên tấm biển, lờ mờ dùng cổ văn viết ba chữ Trường Thanh Điện.
- Không nghĩ tới... Ta còn có thể trở về.
Lão Quỷ nhìn Trường Thanh Điện lẩm bẩm.
- Lão Quỷ, tiếp xuống làm sao bây giờ?
Triển Đồ nhìn cấm chế thật dày, có chút tê cả da đầu:
- Ta cảm giác cấm chế này... tựa hồ ta không phá được...
- Hừ, đừng nói ngươi, coi như vị bên cạnh là Trận Pháp Sư, cũng không thể phá giải... Bởi vì đây là trận pháp cấp bốn!
Lão Quỷ hừ lạnh, truyền âm Phương Tịch:
- Phương đạo hữu... Muốn đi vào Trường Thanh Điện, nhất định phải thông qua cấm chế phía trước, cấm chế này lấy Trường Thanh Mộc làm chủ, hấp thu linh mạch cấp bốn, mặc dù tu sĩ Nguyên Anh muốn phá cũng cực kỳ gian nan...
- Nơi này chính là chỗ phải dùng đến pháp lực Khô Vinh Quyết Kết Đan hậu kỳ của ta?
Trong mắt Phương Tịch tử mang chớp động, lộ ra vẻ hứng thú.
- Không... Nơi đây còn chưa cần.
Lão Quỷ trả lời.
Hai tay Triển Đồ bấm niệm pháp quyết, từ trong miệng bay ra một hạt châu màu xanh biếc.
Khi Phương Tịch nhìn qua, mới phát hiện trên hạt châu kia, còn có từng hoa văn màu gỗ rõ ràng, hẳn là Trường Thanh Mộc.
Đồng thời... còn là Trường Thanh Mộc cấp bốn!
Hạt châu màu xanh lá rơi vào trên màn sáng, lập tức lóe lên linh quang, hiện ra từng phù văn không trọn vẹn.