Chương 842: Trường Thanh Điện
Trên màn sáng, đồng dạng có phù văn màu bạc thoáng hiện, vậy mà cũng không trọn vẹn.
Hai phù văn dung hợp, lại hình thành phù văn hoàn toàn mới.
Đúng lúc này, màn sáng oanh minh, tự động vỡ ra khe hở chỉ cho một người thông qua.
Nguyên lai Lão Quỷ này còn mang theo chìa khoá.
Phương Tịch sợ hãi thán phục, thấy Triển Đồ lách người, trực tiếp xuyên qua khe hở, tiến vào bên trong, hắn mỉm cười, đi theo xuyên qua.
Trường Thanh Điện tu kiến cũng không nguy nga hùng vĩ, nhưng toàn thân màu xanh sẫm, mang theo một loại sinh cơ kỳ dị.
Phương Tịch gõ gõ tường gỗ trước mặt, bức tường lại phát ra thanh âm kim thiết giao kích.
- Vậy mà dùng Trường Thanh Mộc cấp ba dựng cung điện...
Hắn xoa xoa đôi bàn tay:
- Nếu bình thường... Làm không tốt sẽ trực tiếp phá hủy cung điện này.
- Hừ!
Lão Quỷ hừ lạnh một tiếng, đi vào chính giữa Trường Thanh Điện.
Trường Thanh Điện không lớn, đại sảnh phía trước là chỗ nghị sự, bây giờ cái bàn thất linh bát lạc, cũng không biết lúc trước trải qua đại loạn như thế nào.
Thần thức của Phương Tịch quét qua, nhưng không phát hiện thi hài của tu sĩ.
Ngược lại khi thần thức của hắn lan về phía hậu điện, lại bị bắn ngược trở về, không khỏi hơi kinh hãi.
Địa phương hạch tâm của môn phái, có cấm chế ngăn cản thần niệm dò xét cũng hợp lý.
Phương Tịch chắp hai tay sau lưng, nói với Triển Đồ:
- Triển đạo hữu... Chúng ta cùng đi hậu điện, như thế nào?
Triển Đồ giật mình, bảo quang hộ thể run rẩy một chút, sau đó lúng ta lúng túng nói:
- Lão Quỷ tiền bối đúng lúc cũng phân phó như thế...
Hai người xuyên qua đại sảnh, đi ra phía sau Trường Thanh Điện.
Nơi đây còn có một tầng ánh sáng thủ hộ, nhìn cực kỳ sâm nghiêm.
Mà khi Triển Đồ mở cửa, Phương Tịch không khỏi hít sâu một hơi:
- Đây là...
Ở trong hậu điện, lại là từng Truyền Tống Trận phong cách cổ xưa!
Những Truyền Tống Trận kia trải qua thế sự xoay vần, phía trên tràn đầy các loại linh văn, sắp xếp hình bát giác, thậm chí không chỉ một tòa!
Phương Tịch liếc nhìn một vòng, sau đó lắc đầu:
- Hết thảy tám Truyền Tống Trận... Đáng tiếc có năm tòa đã hư hại.
Truyền Tống Trận hao tổn tựa hồ là bị đấu pháp tác động đến, có mặt ngoài hiện ra vô số vết rách, có đã chia năm xẻ bảy.
Chỉ còn lại ba tòa, nhưng chưa chắc hoàn hảo vô khuyết.
Dù sao còn có Truyền Tống Trận đối ứng!
Nếu Truyền Tống Trận đối ứng sớm đã hư hao, nơi đây bố trí Truyền Tống Trận tự nhiên cũng sẽ mất đi hiệu lực!
- Ha ha... Đạo hữu có nhận ra những trận pháp này không?
Trong mắt Triển Đồ lại có quang hoa màu vàng xuất hiện, phát ra thanh âm già nua.
- Đương nhiên nhận ra... Đây là Truyền Tống Trận.
Phương Tịch đi vào trước một Truyền Tống Trận còn hoàn hảo, ngón tay vuốt ve lỗ khảm linh thạch, cùng trận cơ màu xám, phù văn ngân sắc, trên mặt toát ra vẻ si mê:
- Không chỉ vậy... còn là Truyền Tống Trận cổ xưa khoảng cách truyền tống xa nhất!
Lúc này thần sắc của hắn giống như sắc quỷ gặp được mỹ nữ, hoặc kẻ tham ăn gặp món ngon, trang là không trang được.
Thậm chí Phương Tịch có loại xúc động ở đây bế quan lĩnh hội, chỉ cần thăm dò rõ ràng Truyền Tống Trận cổ xưa, hắn cảm giác Trận Đạo của mình sẽ tiến thêm một bước, thậm chí bố trí ra Truyền Tống Trận truyền tống vượt qua ngàn dặm!
- Ừm? Đạo hữu không hổ là Trận Pháp Sư, vậy mà đã nhìn ra...
Lão Quỷ hơi có chút kinh ngạc, sau đó tự hào nói:
- Tám Truyền Tống Trận cổ xưa này, mỗi một tòa đều có thể truyền tống mấy chục vạn, mấy trăm vạn dặm... năm đó Cửu Diệp Phái dùng để liên hệ các đại vực tu tiên, đáng tiếc... Bây giờ tuyệt đại bộ phận đều bỏ phế.
- Các đại vực tu tiên?
Phương Tịch nghi ngờ hỏi.
- Ha ha... Ngươi sẽ không nghĩ trong bản giới, chỉ có Nam Hoang là địa vực tu tiên chứ? Đông Hải, Tây Mạc... còn có Bắc Nguyên... một đường hướng bắc tu tiên giới Nam Hoang, vượt qua Đại Mộng Trạch, có thể đến Trung Vực sớm đã là một vùng phế tích, sau đó hướng bắc chính là tu tiên giới Bắc Nguyên, hướng đông là tu tiên giới Đông Hải... Ai, năm đó còn là tu tiên giới Nam Hoang độc chiếm vị trí đầu, nhưng các đại vực tu tiên giới cũng có nhân vật kiệt xuất, đến bây giờ, tu tiên giới Nam Hoang lại xuống dốc...
Lão Quỷ thở dài.
- Thế giới này của chúng ta, lại khổng lồ như thế?
Trong mắt Phương Tịch lóe lên tinh quang:
- Ta xem qua quyển cổ tịch nào đó, nói dưới Địa Tiên giới, có 3000 tiểu thế giới... mỗi một cái đều rộng rãi giống như chỗ chúng ta?
- Cũng không phải... dưới Địa Tiên giới đến cùng có bao nhiêu tiểu giới, kia căn bản không ai có thể tính toán rõ ràng, chân chính nói ra, khả năng vài vạn cũng chưa hết...
Lão Quỷ lắc đầu:
- Nhưng nghiêm ngặt tính toán, bất luận là địa vực bao la hay thực lực tu sĩ... Nhân Gian giới của chúng ta cũng có thể xem như đại thế giới ở dưới Địa Tiên giới.
- Thì ra là thế...
Phương Tịch không thể không thừa nhận, mình nhận biết giới này còn quá mức nông cạn.
Dù sao lúc trước hắn chỉ là tu sĩ Kết Đan nho nhỏ, còn một mực vùi đầu khổ tu.