Chương 864: Túi trữ vật
- Tại sao nơi đây lại có yêu vật cấp bốn, không có đạo lý.
Lão Quỷ thì thào:
- Chẳng lẽ do chưởng giáo bố trí... Chính là vì dẫn dụ ra phản đồ?
- Nhưng Mộc Mị thọ nguyên lâu dài, đây chính là hố chết lão phu.
Hắn trốn ở đằng sau mộc đỉnh, đưa tay đánh ra một tấm phù lục kim quang lập lòe.
Ầm ầm!
Phù lục nổ tung ở giữa không trung, hóa thành một đoàn hỏa cầu màu vàng, bên trong có vô số phù văn màu vàng chớp động, mang theo linh lực nồng đậm đến cực điểm, giống như một mặt trời nhỏ rơi xuống, bắn về phía Mộc Mị vạn năm.
Trên khuôn mặt Mộc Mị vạn năm hiện ra nụ cười quái dị, một lớp rêu từ trên gương mặt rơi xuống, bỗng nhiên há miệng, nhẹ nhàng thổi.
Một làn yêu phong màu xanh sẫm xuất hiện, dây dưa với ngọn lửa màu vàng.
Ánh sáng của mặt trời nhỏ nhanh chóng ảm đạm, nhưng cuối cùng vẫn có vài đóa hỏa diễm rơi vào trên người Mộc Mị, nhanh chóng thiêu đốt lên.
Mộc Mị vạn năm không chút để ý, toàn thân lắc một cái.
Từng dây leo thiêu đốt ngọn lửa màu vàng không ngừng rơi xuống đất, nhanh chóng hóa thành tro tàn, mà thân thể không trọn vẹn của nó có càng nhiều dây leo xuất hiện, tạo thành thân thể hoàn toàn mới.
- Gãy chi trùng sinh? Yêu vật cấp bốn có loại thần thông này, sẽ khó mà thu thập.
Phương Tịch liên tục gảy mười ngón tay, huyễn hóa ra từng tia chớp màu đỏ ngòm, rơi vào quanh người mình, hóa thành phòng ngự.
Đồng thời lắc Vạn Hồn Phiên, thả Quỷ Vương Kết Đan hậu kỳ ra.
Con Quỷ Vương này vừa mới rít lên một tiếng, liền thấy đối diện vô số dây leo màu xanh xoắn xuýt, ngưng tụ thành mộc tiên, trên đó còn có từng nhánh cây xanh nhạt cùng hoa nhỏ màu trắng nở rộ.
Phốc!
Trong hư không bốn phía, không hiểu xuất hiện hư ảnh hoa cỏ màu xanh nhạt và trắng noãn, tách ra linh lực kinh khủng.
Chớp mắt tiếp theo.
Quỷ Vương Kết Đan hậu kỳ bị một roi này quất đến chia năm xẻ bảy, không còn cách nào ngưng tụ thân hình!
Phương Tịch trông qua, liền thấy roi kia là do cánh tay phải của Mộc Mị biến thành.
Sau khi giải quyết Quỷ Vương, đôi mắt xanh biếc của nó lóe lên, đằng tiên trong nháy mắt cuốn tới Phương Tịch.
Hư ảnh chồi non và trăm hoa hiện lên ở xung quanh Phương Tịch, thậm chí hấp thu linh lực trong cơ thể hắn!
- Bất luận yêu vật nào đến cấp bốn, quả nhiên đều không thể coi thường.
Hai tay Phương Tịch bấm niệm pháp quyết, phía sau hiện ra hư ảnh Diêm La Thiên Tử tam nhãn lục tí, sáu cánh tay liên tiếp oanh ra.
Rầm rầm rầm…
Ở trước người hắn, sáu đạo quang mang đen kịt tựa như lỗ đen, thôn phệ vô số hư ảnh hoa nhỏ màu trắng.
Đùng!
Đằng tiên không công rút lui, hai cánh tay của hư ảnh Diêm La Thiên Tử sau lưng Phương Tịch cũng đứt gãy.
- Mộc Mị đạo hữu cần gì vừa thấy mặt liền sinh tử tương bác? Không bằng ngồi xuống nói chuyện.
Phương Tịch thở dài, linh lực kinh khủng từ trên người hắn bộc phát, tản mát ra sóng pháp lực cấp bậc Nguyên Anh!
- Đảo… đảo chủ lại là tu sĩ Nguyên Anh?
Triển Đồ nhìn thấy một màn này, thần sắc khó có thể tin:
- Hắn… hắn ẩn tàng thật sâu. Khó trách muốn công pháp Hóa Thần.
- Không có khả năng!
Lão Quỷ càng khó tin hơn Triển Đồ:
- Linh Ứng Môn cảm ứng tuyệt sẽ không phạm sai lầm, người này thật là Kết Đan hậu kỳ, ta đã biết, hắn nhất định học được bí pháp luyện chế Nguyên Anh thứ hai nào đó, còn không biết đi cơ duyên nghịch thiên gì, lại dẫn đầu ngưng kết Nguyên Anh thứ hai, còn không phản phệ!
- Nguyên Anh thứ hai?
Triển Đồ căn bản không có khái niệm.
- Nói tóm lại, chính là một loại bí thuật giống như ngoại đan, người này quả nhiên có điều giấu giếm, còn xém chút lừa lão phu. May mắn gặp được Mộc Mị vạn năm, nếu không thời khắc sống còn, hắn đột nhiên gây khó khăn, hậu quả thiết tưởng không chịu nổi. Hắc hắc. Cũng may Nguyên Anh thứ hai cuối cùng không phải tu vi chân chính, hắn vẫn chỉ là Kết Đan hậu kỳ. Khô Vinh Huyền Quang của ngươi vẫn hữu hiệu.
Lão Quỷ truyền âm đến cuối cùng, thần sắc liền trở nên quỷ dị.
Bị Phương Tịch hét lên, Mộc Mị vạn năm đình chỉ hành động, đôi mắt màu xanh biếc tựa hồ đang suy nghĩ cái gì.
Nhưng rất nhanh, nó tiếp tục gào thét, trong hư không, từng lá thông màu xanh xuất hiện, lít nha lít nhít khó mà tính toán, bao phủ toàn bộ quảng trường vào.
Thương lượng vô hiệu? Chẳng lẽ Mộc Mị này chưa mở linh trí? Hoặc bị hạ cấm chế gì?
Phương Tịch nhìn về phía Lão Quỷ, còn tưởng là Lão Quỷ thao túng Mộc Mị đánh lén hắn.
Nhưng lúc này Mộc Mị công kích không khác biệt, nên khả năng này không lớn.
Phương Tịch khoát tay, một cột sáng đen kịt đánh vào Vạn Hồn Phiên.
Vạn Hồn Phiên lập tức lơ lửng giữa không trung, giống như cái dù che mưa, bao quanh bảo vệ hắn, còn có tâm tư nhìn về phía Lão Quỷ:
- Lão Quỷ, nếu ngươi còn che giấu, bản nhân sẽ trực tiếp đi! Mặc dù Mộc Mị này lợi hại, nhưng muốn lưu lại ta, là chuyện không thể nào. Huống chi còn có hai mục tiêu như các ngươi!