Chương 874: Yêu cầu 2
Tiếp theo...
Vô số thanh quang hội tụ, hóa thành cột sáng bao phủ Thiên Cơ Cung Chủ.
Trên người Thiên Cơ Cung Chủ, một bộ chiến giáp giống như thủy tinh điêu khắc thành vỡ vụn, từng đạo linh văn trên người nàng cũng theo đó tiêu tán.
- Bạo!
Nàng cũng là hạng người tính tình quyết tuyệt, nhìn thấy tình huống như vậy, lúc này hai tay bấm niệm pháp quyết, toàn thân hiện ra đường vân màu đỏ như máu, lại tự bạo nhục thân!
Ầm ầm!
Nguyên Anh lão quái tự bạo nhục thân, huyết quang chói mắt chớp động, trực tiếp oanh mở cột sáng màu xanh.
Quang mang lóe lên.
Một đạo Nguyên Anh thi triển Thuấn Di, chính là Thiên Cơ Cung Chủ.
Nàng không chút nghĩ ngợi, muốn tiếp tục Thuấn Di về sau, trở lại trong đội ngũ của Nguyên Anh lão quái, chơi chiêu họa thủy đông dẫn.
Nhưng lúc này!
Đùng!
Bên tai Thiên Cơ Cung Chủ truyền đến tiếng hạ cờ rõ ràng.
Một quân cờ trắng chẳng biết lúc nào xuất hiện, đánh vào trên thân thể Nguyên Anh của nàng.
Phốc phốc!
Cờ trắng huyễn hóa thành xiềng xích, trói buộc Nguyên Anh của Thiên Cơ Cung Chủ.
Mặc dù không bằng xiềng xích do Bạch Lộc thao túng trước đó, nhưng cũng ngăn cản nàng thi triển Thuấn Di!
- Không!
Khuôn mặt của Thiên Cơ Cung Chủ dữ tợn, nhìn thấy một đạo Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang từ trên trời giáng xuống, bao phủ Nguyên Anh của nàng ở bên trong...
Trên đỉnh bậc thang.
Phương Tịch chậm rãi thu hồi Tinh La Kỳ Bàn:
- Cấm Không Phù này phối hợp Tinh La Kỳ Bàn, xem ra cũng có hiệu quả phong cấm Nguyên Anh thuấn di... Mặc dù trước mắt chỉ có Nguyên Anh sơ kỳ làm vật thí nghiệm.
Không bao lâu, Trận Linh Bạch Lộc xuất hiện ở bên cạnh hắn, phun ra một cái túi trữ vật, còn có mấy tàn phiến khôi lỗi:
- Khôi lỗi và túi trữ vật của nàng, ta đều thay ngươi cầm về... Cần giết thêm vài cái không ?
Phương Tịch nhìn những Nguyên Anh lão quái dừng ở trên nửa đường, tiến lại không dám tiến, lui lại không dám lui, thoáng có chút động tâm, nhưng cẩn thận nghĩ lại, cuối cùng lắc đầu:
- Được rồi...
Những Nguyên Anh lão quái này, ai biết còn có át chủ bài liều mạng hay không?
Mà Trận Linh Bạch Lộc còn không ngừng suy yếu, nếu xảy ra ngoài ý muốn, vậy thì vui lớn rồi.
Dù sao đợi Thanh Đế Điện hoàn toàn sụp đổ, bọn hắn cũng sẽ chết ở trong phong bạo hư không...
- Vậy chuyện cuối cùng, là để cho ta đưa ngươi rời đi?
Bạch Lộc nhìn Phương Tịch, chậm rãi hỏi.
Phương Tịch thu túi trữ vật cùng khôi lỗi cấp bốn của Thiên Cơ Cung Chủ vào, nhìn Bạch Lộc, bỗng nhiên thở dài:
- Chuyện cuối cùng... Ta thả ngươi tự do, mặc dù rất ngắn, nhưng ở trong khoảng thời gian cuối cùng này, ngươi muốn làm cái gì thì làm cái đó đi...
Thời điểm nói chuyện, hắn âm thầm câu thông Chư Thiên Bảo Giám, Ngoại Đạo Nguyên Anh cũng duy trì cảnh giác.
Dù sao Trận Linh này hiển nhiên cũng không phải loại lương thiện gì, bị tổ sư Thanh Đế Sơn phong ấn, sau đó hư hư thực thực thiết trí cấm chế, làm nó chỉ có thể ngoan ngoãn nghe theo mệnh lệnh của truyền nhân Thanh Đế Sơn.
Mà bây giờ mình bỏ cấm chế, cũng không biết sẽ làm ra chuyện gì.
Bất quá Trận Linh này biểu hiện ra thiện ý, Phương Tịch cũng muốn hồi báo lại.
Dù sao khí tức của Bạch Lộc đã suy sụp, mặc dù trở mặt ra tay với hắn, Ngoại Đạo Nguyên Anh cũng có thể ngăn cản một lát, đủ để cho mình chạy trốn...
- Ta... muốn làm cái gì thì làm cái đó?
Bạch Lộc khẽ giật mình, sau đó phát ra tiếng cười vui sướng:
- Ha ha... Ta tự do rồi... chuyện ta muốn làm nhất, đương nhiên là...
Trong miệng nó phun ra một đoàn bạch quang, bao phủ Phương Tịch vào...
...
Bị bạch quang bao phủ, Phương Tịch giật mình, nhưng chợt cảm nhận được đây không phải công kích, mà là truyền tống.
Ánh bạc lóe lên, trời đất quay cuồng.
Bốn phía cỏ thơm um tùm, linh khí dạt dào, tựa hồ là một mảnh dược viên.
Bạch Lộc nhàn nhã dạo bước, đi tới trước một mảnh linh thảo giống như linh chi.
- Tâm nguyện duy nhất của ta, chính là lại ăn một ngụm Linh Chi Thảo...
Bạch Lộc cúi đầu, nhai một ngụm Linh Chi Thảo, thần sắc cực kỳ thỏa mãn...
- Ô ô hươu kêu, ăn cỏ bên đường...
Phương Tịch nhìn Trận Linh Bạch Lộc không ngừng hư hóa, trong lòng cũng có chút cảm khái.
Loại Trận Linh này dựa vào đại trận mà sinh.
Bây giờ Vạn Hóa Thần Mộc Đại Trận triệt để sụp đổ, tự nhiên cũng cách tiêu tán không xa...
Thậm chí, mặc dù mình có thể lập tức bố trí ra Vạn Hóa Thần Mộc Đại Trận, nó cũng không thể luyện hóa trận này, từ đó kéo dài tồn tại.
Bởi vì Trận Linh là duy nhất, cùng đại trận chung một nhịp thở, không tồn tại việc đi ăn máng khác...
Hắn ngồi xếp bằng, lẳng lặng nhìn Bạch Lộc ăn như gió cuốn, sau đó hóa thành một đoàn bạch quang, không ngừng tiêu tán...
- Ha ha... Tiểu tử, liên quan tới Tiên Bảo... Ta lừa gạt ngươi...
Bỗng nhiên, một đạo thần thức truyền âm hiện lên ở bên tai Phương Tịch:
- Mảnh lá xanh này, chính là chìa khóa mở ra Địa Tiên Linh Cảnh... Ta đảm bảo chính là vật này, nhưng nhớ... Không đến Nguyên Anh hậu kỳ thậm chí Hóa Thần, không nên tiến vào trong đó... Ở trong đó, có Tiên…