Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 725 - Chương 887 - Ba Chiêu 2

Chương 887 - Ba chiêu 2
Chương 887 - Ba chiêu 2

Chương 887: Ba chiêu 2

Tiếp theo, vô số hắc sa ngưng tụ, hóa thành một quả cầu màu đen.

Hai tay Hắc Sa chân quân bấm niệm pháp quyết, đánh từng đạo pháp thuật vào quả cầu màu đen.

Trên quả cầu lấp lóe từng đạo linh văn, bỗng nhiên hóa thành hình quan tài đen kịt, mặt ngoài còn có vô số linh văn, bị Hắc Sa chân quân tiện tay thu đi.

Sau khi làm xong hết thảy, hắn mới nhìn Xà phu nhân và Phương Tịch:

- Mặc dù các ngươi là ngụy trang, nhưng đại chiến sắp đến... hết thảy thế lực tu tiên của bản vực không được dời ra ngoài! Các ngươi vi phạm quy củ, vừa vặn lấy ra giết gà dọa khỉ.

- Chân Quân tha mạng!

Xà phu nhân bị dọa đến sắc mặt tái nhợt, trực tiếp xụi lơ tại chỗ.

Dù sao kết cục của Hoàng lão quỷ vừa rồi, khiến cho nàng không có chút ý niệm phản kháng.

Nhưng đúng lúc này, một tiếng thở dài vang lên.

Trên người Phương Tịch xuất hiện ma quang, một làn sóng pháp lực vượt xa Kết Đan viên mãn lan tràn, khiến cho đám mây ở chân trời vỡ nát:

- Hắc Sa đạo hữu sao phải làm khó một tiểu bối, nếu không nể tình ta, để nàng đi...

- Nguyên... Nguyên Anh?

Xà phu nhân trừng lớn đôi mắt, khó có thể tin nhìn Phương Tịch, căn bản nghĩ không tới tu sĩ Kết Đan cùng mình ở trong một buồng xe, ngày đêm thân mật ân ái, lại là một Nguyên Anh lão quái ẩn tàng!

- Đạo hữu là...

Hắc Sa chân quân nhìn Phương Tịch, sắc mặt hơi ngạc nhiên.

Bất quá nghĩ đến Nguyên Anh lão quái phần lớn tính tình quái dị, thêm một cái thích giả heo ăn thịt hổ, dạo chơi hồng trần, cũng hợp tình lý.

Mặc dù Nguyên Anh sơ kỳ không bằng Nguyên Anh trung kỳ, nhưng một lòng chạy trốn mà nói, Nguyên Anh trung kỳ cũng không làm gì được.

Có thể áp chế, chỉ có Nguyên Anh hậu kỳ!

Bất kỳ cảnh giới nào, tu sĩ hậu kỳ đối với hai tiểu cảnh giới trước đó, đều có ưu thế nghiền ép!

Bởi vì trên nghĩa rộng, tu sĩ hậu kỳ kỳ thật đã bao hàm viên mãn ở bên trong, từ hậu kỳ đến viên mãn không có bình cảnh, đơn thuần chỉ là pháp lực tích lũy.

Một vài tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ tu vi thâm hậu, hoàn toàn có thể nghiền ép Nguyên Anh sơ trung kỳ, thậm chí đánh giết!

Bởi vậy Phương Tịch nhìn thấy Nguyên Anh trung kỳ Hắc Sa chân quân, mới không có bao nhiêu cảm giác khẩn trương.

- Đạo hữu muốn biện hộ thay Xà phu nhân?

Hắc Sa chân quân mặt không thay đổi nói.

Xà phu nhân lại cơ hồ vui đến phát khóc, thậm chí xém chút cho rằng mình trúng huyễn thuật.

Dù sao tùy tiện lôi kéo một vị Kết Đan hậu kỳ, kết quả lại phát hiện đối phương là Nguyên Anh, là hi vọng duy nhất cứu gia tộc ra tử kiếp, đây quả thực giống như nằm mơ.

- Phải...

Phương Tịch liếc nhìn nàng, nhàn nhạt trả lời.

Hắc Sa chân quân trầm mặc một lát:

- Còn không biết đạo hữu xưng hô như thế nào?

- Bần đạo Mộc chân nhân, chỉ là một tán tu mà thôi...

Phương Tịch mỉm cười trả lời.

Tán tu ở thời điểm cấp thấp, hoàn toàn không bằng đệ tử tông môn, thậm chí thời điểm Kết Đan cũng vậy.

Nhưng đến Nguyên Anh, vậy thì hoàn toàn khác.

Tán tu có thể ngưng kết Nguyên Anh, không ai không phải cơ duyên cực lớn, đồng thời tâm tính, nghị lực… siêu quần bạt tụy, vạn người không được một!

Có thể nói, đi ra một bước ngưng kết Nguyên Anh này, bất luận tán tu hay đệ tử tông môn, thậm chí tư chất linh căn khác biệt, cũng sẽ rút ngắn không ít.

Mỗi một vị Nguyên Anh lão quái, đều không thể khinh thường.

Lại càng không cần phải nói, tán tu Nguyên Anh không có tông môn liên lụy, làm việc tùy tâm sở dục, thường thường là đối tượng mà những tông môn Nguyên Anh kia nhức đầu nhất.

Bình thường còn phải biên soạn tán tu Nguyên Anh khó chơi thành sách, phát cho đệ tử, căn dặn không nên trêu chọc hoặc phạm vào kiêng kị của đối phương.

Hắc Sa chân quân cũng cảm thấy nhức đầu.

Mặc dù muốn nghiêm khắc xử trí gia tộc phản bội chạy trốn, nhưng vì thế trêu chọc một vị tán tu Nguyên Anh, bị đối phương nhớ thương, tựa hồ thật không đáng.

Huống chi... Càn Sa sư đệ vừa mới vẫn lạc, bây giờ trong tông môn cũng gió nổi mây phun.

- Nếu đạo hữu nguyện ý gia nhập Hoàng Sa Phái ta... Việc này ngược lại có thể thương lượng.

Bỗng nhiên Hắc Sa chân quân mở miệng, nói ra một đề nghị.

- Mời chào ta?

Sắc mặt Phương Tịch có chút cổ quái, trong lòng thì oán thầm:

- Nếu ngươi biết, tu sĩ Kết Đan của Hoàng Sa Phái các ngươi bị ta giết mấy cái, Càn Sa thượng nhân vẫn lạc cũng có liên quan tới ta, còn không biết có thể nói ra những lời này hay không... Được rồi, xem ra Hoàng Sa Phái các ngươi không có bí thuật như Oán Hồn Dẫn...

- Thật có lỗi... Bản nhân đã quen nhàn vân dã hạc.

Sau khi làm bộ suy nghĩ một phen, Phương Tịch cự tuyệt.

Hắn không có khả năng gia nhập một môn phái sắp khai chiến với tông môn Nguyên Anh khác, đi làm pháo hôi cao cấp.

- Đã như vậy...

Hắc Sa chân quân nói:

- Kia tộc nàng phản bội Hoàng Sa Phái, không thể không trừng trị, nếu đạo hữu có thể đón lấy bản nhân ba chiêu, việc này bỏ qua... Đây là quyết định cuối cùng của bản tọa.

- Ba chiêu?

Bình Luận (0)
Comment