Chương 888: Trở về
Phương Tịch bay lên không trung, đối mặt Hắc Sa chân quân:
- Mời!
Lúc này song phương cách xa nhau mấy trăm trượng, nhưng thần thức cường đại sớm đã một mực khóa chặt đối phương.
- Đã như vậy, Mộc chân nhân ngươi nên chú ý, Hắc Trạch Huyền Sa của bản tọa uy lực không dưới Mậu Thổ Thần Sa, đồng thời có năng lực ô uế thể phách và thần hồn tu sĩ...
Hắc Sa chân quân nhắc nhở một câu, một tay bấm niệm pháp quyết.
Trong hư không, chẳng biết lúc nào trải rộng hạt cát màu đen thật nhỏ, luận phạm vi có khả năng bao phủ phương viên vài dặm!
Có thể nói, toàn phương vị vây quanh Phương Tịch ở trong đó.
Vừa rồi chính là những hạt cát màu đen này, sớm bố trí ở bốn phía, cản trở lộ tuyến chạy trốn của Hoàng lão quỷ...
Thần thức của Phương Tịch cường đại, thấy rõ vừa rồi phát sinh hết thảy, tự nhiên có chút cố kỵ Hắc Trạch Huyền Sa.
Hắn không biết, Hắc Sa chân quân này là Thổ linh căn Thiên phẩm, lại thức tỉnh một loại Hắc Sa Thần Thể, Mậu Thổ Thần Sa phổ thông trải qua đối phương tinh luyện, liền biến thành Hắc Trạch Huyền Sa uy lực càng mạnh, lúc này mới tạo thành Hắc Sa chân quân uy danh hiển hách, mặc dù ở trong hàng ngũ Nguyên Anh trung kỳ, cũng tính là loại khó quấn.
- Chiêu thứ nhất!
Nương theo thanh âm của Hắc Sa chân quân, Hắc Trạch Huyền Sa lơ lửng ở bốn phía trong nháy mắt ngưng kết, hóa thành từng cây châm nhỏ yếu ớt, lít nha lít nhít, khó mà tính toán.
Tiếp theo, vô số châm nhỏ đen kịt bắn chụm, từ bốn phương tám hướng bộc phát, không có góc chết.
Phốc phốc!
Vô số châm nhỏ màu đen cơ hồ bao phủ Phương Tịch.
Mà đợi hết thảy đều đi qua, chỉ thấy một hư ảnh tam nhãn lục tí cao lớn, hai tay mười ngón nắm chặt, thủ hộ Phương Tịch ở bên trong.
- Pháp tướng?
Trong mắt Hắc Sa chân quân lóe lên vẻ kinh ngạc, sau đó cất cao giọng nói:
- Chiêu thứ hai!
Thời điểm hắn cao giọng hét to, bên ngoài thân hiện ra từng đạo hoa văn đen kịt, tựa hồ đang trợ giúp hắn thao túng Hắc Trạch Huyền Sa, làm đến điều khiển như cánh tay, vận chuyển như ý, chính là Hắc Sa Thần Thể!
- Rống rống!
Hắc Trạch Huyền Sa vốn đâm vào trên hư ảnh pháp tướng, không ngừng nổ tung đầy trời, trong lúc nhất thời ngưng kết, hóa thành dị thú đen kịt, phát ra tiếng rống giận rung trời, khí tức không ngừng tăng vọt, càng thêm sống động.
100 trượng, 200 trượng...
Trong lúc thoáng qua, hắc sa hội tụ thành dị thú đã dài hơn 300 trượng, vượt xa pháp tướng Diêm La Thiên Tử ở sau lưng Phương Tịch.
- Nhân Gian Đạo!
Thấy thế, Phương Tịch lập tức bấm niệm pháp quyết, thi triển thần thông Nhân Gian Đạo trong Lục Đạo Luân Hồi Thuật.
Phốc!
Một đạo ma quang đánh trúng hắc sa biến thành sư tử to lớn, khiến cho động tác của dị thú này ngừng một lát, tựa hồ vận chuyển mất linh.
Nhân Gian Đạo có năng lực quấy nhiễu pháp bảo thần thông, như cướp đoạt pháp bảo của tu sĩ Kết Đan, nhưng đối đầu linh bảo và pháp thuật của Nguyên Anh lão quái, hiệu quả liền yếu đi không ít.
Hắc Sa chân quân hơi kinh ngạc, đường vân trên người lấp lóe, lần nữa điều khiển những Hắc Trạch Huyền Sa kia.
Nhưng chớp mắt vừa rồi, Phương Tịch sớm đã xuất thủ!
- Tu La Đạo!
Xoẹt xẹt!
Từng tia chớp màu đỏ ngòm đánh rớt, bị sáu cánh tay của pháp tướng Diêm La Thiên Tử tiếp được, hóa thành từng cây trường mâu màu máu.
Sáu cây trường mâu màu máu bay ra, qua giây lát liền dài hơn mười trượng, chuẩn xác trúng đích dị thú sư tử.
Lốp bốp!
Từng đạo lôi đình bộc phát, giữa thiên địa một mảnh huyết hồng, giống như tạo thành Lôi Ngục, vây khốn sư tử to lớn ở trong đó.
Chờ tia chớp màu đỏ ngòm qua đi, vô số hạt cát từ trên người sư tử không ngừng lăn xuống...
Cuối cùng... Ầm ầm!
Sư tử phảng phất như cồn cát, ầm vang sụp đổ...
- Đạo hữu lại là pháp tu?
Hắc Sa chân quân nhìn thấy một màn này, không khỏi sợ hãi thán phục, hoa văn đen kịt trên người không giảm trái lại còn tăng, cuối cùng hội tụ ở trên trán, huyễn hóa ra ký hiệu phức tạp huyền diệu:
- Chiêu thứ ba!
Ong ong!
Vô số Hắc Trạch Huyền Sa tổ hợp, tốc độ còn nhanh hơn dị thú vừa rồi mấy lần.
Trong nháy mắt, vô số cát đá màu đen tạo thành núi nhỏ, đi đến trên đỉnh đầu Phương Tịch, muốn lâm đầu đập xuống!
Không chỉ vậy, dưới đáy núi nhỏ còn có từng đạo huyền quang màu đen, hóa thành vòng sáng tối đen như mực, quấn quanh ở bốn phía Phương Tịch, khiến cho hắn cảm giác hư không phảng phất như trở nên ngưng trệ, khó mà tránh thoát, chớ đừng nói khống chế độn quang né tránh.
Nhìn ngọn núi nhỏ đập xuống, Phương Tịch tế ra Thiểm Linh Châu.
Sưu sưu!
Thân hình của hắn không ngừng lấp lóe, lại trực tiếp rời đi bóng đen do núi nhỏ bao phủ.
- Tốt một môn thần thông hư không, lại có thể tránh thoát Hắc Trạch Thần Sơn phong tỏa... Nhưng nếu đạo hữu nghĩ, chiêu này của ta chỉ như thế, thì sai lầm rồi.
Hắc Sa chân quân thần thức truyền âm, sau đó hai tay bấm niệm pháp quyết.
Chỉ chớp mắt, cả ngọn núi nhỏ lóe lên quang mang, lần nữa Thuấn Di đến đỉnh đầu Phương Tịch, ầm ầm đập xuống!