Dù sao đối với hắn, chuyện gì cũng không quan trọng bằng chuyện mình đột phá.
Hơn nữa cho dù xảy ra chuyện gì, Thanh Hỏa Loan và các linh sủng, thủ hạ cũng đủ khả năng đối phó được.
Dù sao, mình đã ngưng tụ ra Nguyên Anh, phải là kẻ ngốc tới mức nào mới chủ động lao tới trước mũi thương vào lúc này?
Bên trong phòng tu luyện, Phương Tịch vừa bấm pháp quyết, từ thiên linh lập tức hiện ra Nguyên Anh, trong tay vẫn cầm một cái ấn nhỏ đen xì.
Ánh sáng lại lập lòe, Ngoại Đạo Nguyên Anh màu xanh đen hiện lên. Trông nó còn gầy hơn chủ Nguyên Anh kèm theo từng tia ma ý.
Hai người phân biệt rõ ràng, giống như Thái Cực.
Hai Nguyên Anh ở bên ngoài chơi đùa vui vẻ. Phương Tịch chờ đến khi chúng thích ứng với thân thể Nguyên Anh, mới lại bấm pháp quyết cho chúng trở lại trong thân thể của mình.
- Loại cảm giác này đúng là kỳ diệu...
- Đối với tu sĩ Nguyên Anh, mặc dù cơ thể quan trọng nhưng không tính là đặc biệt...
- Thứ thật sự nòng cốt chỉ ở Nguyên Anh.
Nguyên Anh của Phương Tịch ôm Sinh Tử Ấn lại cảm giác không đúng:
- Ta dường như còn có một pháp bảo bản mệnh!
Oong!
Phương Tịch vừa suy nghĩ, một mặt bảo giám vỡ bằng đồng lại không biết từ chỗ nào xuất hiện, rơi vào trong tay chủ Nguyên Anh.
- Vật ấy sớm bị ta chế luyện... liên hệ mật thiết còn hơn cả Sinh Tử Ấn.
- Nó mới thật sự là pháp bảo bản mệnh đầu tiên của ta!
Chủ Nguyên Anh ôm Chư Thiên Bảo Giám, Sinh Tử Ấn không ngừng lớn lên, để cho hắn giẫm lên trên đó, như vậy cuối cùng mới cảm giác đúng rồi.
- Sau khi thăng cấp Nguyên Anh đã có thể triệu hoán bản thể của Chư Thiên Bảo Giám à?
- Chỉ là... hình như ý vẫn không có cách nào dẫn dắt được uy năng trong đó!
Phương Tịch than một tiếng, bàn tay nhỏ bé của chủ Nguyên Anh xoa nhẹ, hai pháp lực khổng lồ lại rót vào trong bảo giám bằng đồng, bắt đầu một vòng chế luyện mới.
Không biết qua bao lâu, hắn bỗng nhiên mở hai mắt ra, hiện ra vẻ suy nghĩ:
- Ta cảm ứng được... thế giới thứ tư... Chỗ đó hình như có một mảnh vỡ của bảo giám?
Phương Tịch đảo tròng mắt, trầm ngâm suy nghĩ.
Bây giờ hắn vừa mới Kết Anh, còn có rất nhiều chuyện phải làm.
Hắn không biết trong thế giới thứ tư có gì nguy hiểm, hoàn toàn có thể đặt đó, dù sao nó cũng không chạy thoát được.
Chờ đến sau này tạo lại cấm chế cho Ngoại Đạo Nguyên Anh, tìm cho nó thêm một cơ thể lại phái đi dò đường, chẳng phải vẹn cả đôi đường sao?
Hắn vừa nghĩ đến đây, cũng không sốt ruột nữa.
Lúc này, hắn ngồi xếp bằng, lặng lẽ vận chuyển công pháp Khô Vinh Quyết tầng thứ mười bảy.
Sau một đại chu thiên, chỉ có thể nói hắn đã càng quen thuộc với công pháp hơn một phần, nhưng không cảm nhận được tu vi tăng trưởng chút nào.
- Tu sĩ Nguyên Anh thường có thọ nguyên phổ biến là một nghìn năm, nhưng phần lớn người cho dù có tư chất hơn người cũng bị kẹt lại ở bình cảnh sơ kỳ... Mấy trăm năm cũng không tiến bước được.
Phương Tịch lặng lẽ thở dài.
Pháp lực của Nguyên Anh thật sự vô cùng mạnh mẽ. Khô Vinh Quyết chính là công pháp đỉnh cấp, hình như còn có huyền ảo khác.
Năm ngón tay của hắn giơ ra, từng Ất Mộc Thần Quang di chuyển trong ngón tay, tùy tâm chuyển động, thiên biến vạn hóa.
Phương Tịch chộp một cái, nắm trong tay một phi đao do Ất Mộc Thần Quang ngưng tụ thành, bấm tay bắn ra.
Coong!
Phi đao giống như ngọc bích ong ong vang dội, phát ra linh quang mạnh mẽ và khí tức sắc bén.
- Sau khi ta thăng cấp Nguyên Anh, tùy tiện một Ất Mộc Thần Quang cũng có chất lượng vượt qua pháp bảo cực phẩm, chỉ là còn chưa bằng linh bảo, có thể làm thủ đoạn đấu pháp thông thường của Nguyên Anh...
- Lần sau gặp lại Hắc Sa Chân Quân, không chừng Ất Mộc Thần Quang sẽ trực tiếp phá hỏng Mạn Thiên Hắc Trạch Huyền Sa của hắn, dù sao công pháp cũng có phần tương khắc...
Hắn trầm ngâm một lúc, trong tay bỗng nhiên hiện ra một miếng ngọc giản.
Đây là sách cổ ghi chép về Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang!
“Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang cần có Khô Vinh Quyết Nguyên Anh mới có khả năng tu luyện, thuần hóa Ất Mộc Thần Quang cấp đại thành... Trải qua bí pháp bồi dưỡng, chế luyện làm một tầng thần thông cao hơn!
Phương Tịch ở Trong Thanh Đế Điện đã chứng kiến qua uy lực của loại thần quang này, ở trong tay trận linh lại có thể dễ dàng giết chết lão quái Nguyên Anh sơ kỳ.
Ít nhất uy lực vượt xa Ất Mộc Thần Quang, có thể xem là một môn thần thông sát phạt cực kỳ lợi hại của Nguyên Anh kỳ.
- Thật ra luyện chút cũng không sao... Dù sao không thể đối phó ai cũng cứ quét Khô Vinh Huyền Quang được.
Phương Tịch đã sớm tu luyện Khô Vinh Huyền Quang tới cảnh giới đại thành, tỉ lệ cắt đứt thọ nguyên tu sĩ cùng cảnh giới lớn là một đổi một, bây giờ hắn thăng cấp Nguyên Anh, có thể nói là không có địch thủ trong Nguyên Anh.
Chỉ cần hắn chịu tiêu hao thọ nguyên, cũng có thể giết chết đại tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ!
- Trong giới này, chỉ có mấy vị tu sĩ Hóa Thần kia có thể khiến cho ta kiêng kỵ?