- Công tử...
Chung Hồng Ngọc nhìn thấy cảnh tượng này, trên mặt không khỏi lo âu.
Đây chính là một lão quái Nguyên Anh đấy!
Tu sĩ như thế thường có tính cách vui buồn thất thường, nhưng lại có thần thông rời núi lấp biển. Nếu công tử đắc tội như vậy, liệu có tốt không?
- Không sao, không cần phải suy nghĩ tới người kia. Chúng ta trở lại, tiếp tục ca múa, lại uống lại vui vẻ thôi...
Phương Tịch cười ha ha, ôm vòng eo thon nhỏ của Chung Hồng Ngọc, lập tức thu được một cái trợn mắt của người sau.
...
Vù vù!
Trên chín tầng trời, gió thổi mạnh.
Một chiếc linh thuyền giống như bạch ngọc đang nhanh chóng lướt qua.
- Thái thượng trưởng lão...
Ba người Vệ Trường Sinh được giải trừ trói buộc, từng người thi triển thuật làm sạch xong mới đi về phía trước thi lễ.
- Thôi... Tín phù các ngươi phát ra lúc trước và những lời đệ tử bẩm báo sau này, lão phu đều biết hiểu, lần này không ghi tội...
Gương mặt Linh Phong Chân Quân ôn hòa hơn.
- Đệ tử có thể ra sức cho tông môn, có chết muôn lần cũng không từ chối.
Vệ Trường Sinh khom lưng nói.
- Thái thượng trưởng lão, ngài nhất định phải đòi lại công bằng cho Trường Sinh... Hắn bị lão quái Long Ngư kia mạnh mẽ soát hồn, thần hồn bị tổn thương nặng nề...
Sư muội Kết Đan sơ kỳ kêu lên.
- Ôi...
Linh Phong Chân Quân lắc đầu và thở dài một tiếng. Vệ Trường Sinh lại bắt đầu quát:
- Tông môn phải làm sao, thái thượng trưởng lão tự có quyết đoán!
- Bây giờ đang trong thời buổi rối loạn... chờ sau này lão phu sẽ kiểm tra kỹ vết thương trên thần hồn của Trường Sinh ngươi, tìm xem có cách nào chữa trị được không...
Tuy Linh Phong Chân Quân nói như thế, nhưng trong lòng thực sự không nắm chắc có thể làm gì với loại vết thương thần hồn này:
- Về phần kia Long Ngư Đảo Chủ... Người này có tính cách quái gở cương quyết, không muốn liên thủ với Hỗn Nguyên Tông ta. Sau này phải cho hắn nếm mùi đau khổ. Nhưng lúc này không thích hợp để có thêm kẻ địch mạnh... Chuyện quan trọng nhất bây giờ vẫn là ứng phó với thế tấn công của Thất Sát Điện... Mấy năm gần đây, Thất Sát Điện rất có khả năng muốn chuyển cơ nghiệp tới Nguyên Quốc. Hì hì... Cổ lão quái kia dẫn sói vào nhà, sợ rằng bây giờ đã hối hận?
Ba người Thiết sư huynh không dám nói xen vào ân oán tình thù giữa các lão quái Nguyên Anh, chỉ có thể cười khổ gục đầu lắng nghe.
...
- Môi hở răng lạnh à?
Đêm khuya, trên Phỉ Thúy Đảo, Phương Tịch khoác áo khoác nhìn Yêu Ma Thụ, khóe môi hơi cong lên.
Hỗn Nguyên Tông và hắn không phải quan hệ gắn bó như môi với răng, chỉ có thể tính một kẻ ở phía trước chắn tai họa!
Cho dù đối phương hủy diệt, hắn sẽ không hề lo lắng.
Thậm chí, nếu chẳng may Thất Sát Điện có thực lực vượt quá sức tưởng tượng, Phương Tịch vẫn có thể suốt đêm khiêng Yêu Ma Thụ chạy trốn.
Bởi vậy, hắn căn bản không sợ hãi.
Hắn ung dung đi dạo trong sân đình, tới bên dưới Yêu Ma Thụ và giơ tay xoa vỏ cây thô ráp của nó.
Trường Sinh Thuật lặng lẽ vận chuyển, kết quả thu được lại khiến Phương Tịch thở dài.
- Tổn thương do thi triển Ất Mộc Bất Diệt Thể tạo thành lúc trước đã bù lại từ lâu, nguyên khí sinh mệnh vẫn tiếp tục tăng lên...
- Ở trên linh mạch cấp bốn, một gốc Yêu Ma Thụ con quả nhiên lớn lên càng to khỏe hơn. Nhưng... Mấu chốt nhất là Vạn Cổ Trường Thanh Thể vẫn hoàn toàn không có tiến triển!
- Xem ra, không chỉ là vấn đề linh mạch, cấp bậc Yêu Ma Thụ cũng không đủ sao?
Phương Tịch xoa nhẫn trữ vật, nghĩ đến giống Thủy Tổ Yêu Ma Thụ mình cất kỹ.
Hắn muốn ngưng luyện Vạn Cổ Trường Thanh Thể, chỉ có thể dựa vào linh loại này.
Nhưng nếu bây giờ hắn mạo muội trồng cây, sau này không chừng còn phải đi xa nhà vài lần, cắt qua cắt quá phiền phức. Đồng thời, Phương Tịch vẫn còn chút hy vọng đối với gốc Yêu Ma Thụ con này.
- Truyền tống trận cổ là sử dụng một lần... mình cũng phải đi qua bên Nguyên Quốc một lần. Sau đó trái lại không cần khách sáo với thế giới mới, để Ngoại Đạo Nguyên Anh làm thay là được rồi... Tuy thực lực của ta bây giờ mạnh hơn Ngoại Đạo Nguyên Anh, nhưng không tính là bảo đảm.
...
Sau khi quan hệ giữa hắn và Hỗn Nguyên Tông yên ổn, tu tiên giới ba nước lại thái bình.
Đây cũng là hy vọng của Phương Tịch.
Trên cơ bản, hắn luôn muốn khu vực tu luyện được hòa bình.
Tu tiên giới ba nước có một chân quân như hắn trấn áp, sau khi thành lập Tam Quốc Minh duy trì trật tự, có người nói công kích giữa các tông phái cũng giảm ít, ngay cả phỉ tu cũng bị đả kích cho không dám thò đầu ra.
Trong Trường Thanh Điện.
- Hàng Giới... Vẫn phải tìm người qua hỏi thăm, tiện thể tìm kiếm Hư Minh Tinh...
Trước bàn khôi lỗi, Phương Tịch vừa lắp ráp đỉnh đầu của một con khôi lỗi vừa âm thầm suy nghĩ.
“Không quan tâm mặt ngoài Linh Phong Chân Quân tỏ ra thân thiết thế nào, thật ra ta và Hỗn Nguyên Tông có mâu thuẫn, tất cả con đường do người này giới thiệu đều không thể tin tưởng...”