“Môi quan hệ Nguyên Anh của ta... hình như chỉ còn lại có tán tu Hoàng Vân Công ở Khương Quốc? Đúng lúc lần sau ta tới tìm hắn hỏi thăm.”
Cho dù trông hắn có vẻ lơ đãng, động tác trên tay lại không hề chậm trễ, lắp ráp được hơn nửa khôi lỗi.
Đến lúc này, đã có thể thấy được đường nét đại khái, đó chính là một con khôi lỗi nhện màu đen dài gần một trượng, mỗi chân nhện đều giống như lưỡi đao phát ra ánh sáng lạnh.
- Khôi lỗi cấp hai đỉnh cấp...
Sau khi nhét vào mấy viên linh thạch trung phẩm, Phương Tịch phân ra một tia thần niệm.
Ong ong!
Hai mắt con nhện khôi lỗi màu đen lập tức xuất hiện ánh sáng màu đỏ, tám chân nhện di chuyển với tốc độ rất nhanh.
Ở vườn thuốc ngoài Trường Thanh Điện.
Trịnh San đang điều phối nước linh tuyền, bỗng nhiên nhìn thấy được một con nhện khôi lỗi lao từ trong điện phủ ra. Nàng không khỏi bị dọa cho giật mình.
- Trong thời gian này, ngươi sống thế nào? Còn thích ứng được không?
Bóng xanh lóe lên, Phương Tịch đi ra và thuận miệng hỏi.
- Cảm ơn chân quân đã quan tâm. Vãn bối đều tốt.
Trịnh San vội vàng hạ thấp người thi lễ và trả lời.
- Ừ, đây là khôi lỗi bản chân quân chế luyện. Tuy nó chỉ có cấp hai nhưng có khả năng cả công cả phòng, không kém tu sĩ Trúc Cơ viên mãn là mấy.
Phương Tịch nhìn Trịnh San, không khỏi mỉm cười:
- Ngươi thử một lần đi!
- Cái này... Vâng!
Trịnh San vốn muốn từ chối nhưng chân quân trực tiếp phân phó, nàng căn bản không thể nào từ chối được, chỉ có thể cung kính tuân lệnh.
Hai người dẫn theo một con khôi lỗi tùy tiện tìm một bãi đất trống.
- Ngươi ra tay trước!
Phương Tịch liếc mắt Trịnh San, thản nhiên nói.
- Cái này... Đắc tội.
Trịnh San vỗ một cái vào túi trữ vật, một món linh khí thượng phẩm bay ra. Đó chính là một thanh phi kiếm.
Thanh phi kiếm này được làm bằng san hô làm bằng sắt tạ San Hô Thiết, trong linh khí bình thường cũng được xem là không tệ. Kiếm ra như cầu vồng, từ trên mũi kiếm phát ra một quả cầu lửa.
Trong nháy mắt, quả cầu lửa từ nắm tay lớn bằng chậu rửa mặt, đánh lên trên khôi lỗi.
Xèo xèo!
Khôi lỗi phát ra tiếng kêu chói tai, hai chân nhện giao nhau, chắn ở trước mặt để phòng ngự.
Từng đường vân không ngừng lập lòe phát sáng, tiếp theo hiện ra một tấm lá chắn ánh sáng màu đen.
Ầm ầm!
Quả cầu lửa rơi lên trên tấm lá chắn ánh sáng và lập tức nổ tung, vô số hơi nóng cuốn về bốn phía.
Xuy!
Trịnh San chỉ tay dẫn dắt phi kiếm, phi kiếm màu đỏ lượn một vòng kỳ quái ở giữa không trung, đi tới phía sau con nhện khôi lỗi, đâm về phía bụng của con nhện cực lớn.
Keng!
Trên bụng của con nhện khôi lỗi có ánh sáng lập lòe giống như ghép thành một mặt quỷ.
Cơ quan ở phần đuôi của nó mở ra, một chùm phi châm màu xanh bay ra, đập mạnh lên trên phi kiếm, phát ra tiếng kim loại va chạm.
Gương mặt Trịnh San bất chợt trắng bệch. Nàng đang muốn gọi phi kiếm về thì đột nhiên tóc gáy dựng ngược.
Vèo!
Một bóng đen đã đi tới phía sau nàng, mấy ánh đao chém vào linh tráo hộ thể của nàng.
Phụt phụt!
Sau liên tiếp bốn năm đao, linh tráo hộ thể của Trịnh San ầm ầm vỡ nát. Nàng nhìn con nhện khôi lỗi đang giơ hai chân đao của nó ngay trước mặt mình, trên mặt đầy vẻ tuyệt vọng...
- Không tệ, lại đến đây thôi.
Trong chớp mắt tiếp theo, con nhện khôi lỗi dừng lại. Trịnh San hoảng hốt, đồng thời thở phào nhẹ nhõm.
Phương Tịch đánh ra một pháp quyết, con nhện khôi lỗi lập tức thu nhỏ bằng bàn tay, khiến hắn dễ dàng cầm trong tay:
- Khôi lỗi này có lực công kích có thể tương đương với Trúc Cơ viên mãn, phòng ngự cũng không tệ... Chỉ là tốc độ di chuyển hơi chậm. Nếu lúc ngươi đấu pháp chú ý tới thân pháp, chắc sẽ không dễ dàng bị thua như vậy...
- Cảm ơn chân quân chỉ điểm.
Trịnh San vội vàng nói cảm ơn. Nàng lại thấy một con nhện lớn bằng bàn tay bay tới, theo bản năng giơ tay nhận lấy. Bên tai nàng lại truyền đến một giọng nói:
- Con rối này không có tác dụng với ta, ta lại ban cho ngươi.
- Cái bày... Cảm ơn chân quân đã ban cho.
Trịnh San vừa định nói lời cảm ơn, lại phát hiện Phương Tịch đã không thấy đâu bóng dáng nữa...
- Quả nhiên... sau Nguyên Anh lại tu luyện khôi lỗi thuật, lại có truyền thừa hoàn chỉnh làm chỉ dẫn, có thể hình dung là tiến bộ đột nhiên tăng mạnh.
Phương Tịch trở lại Trường Thanh Điện, tiếp tục tìm hiểu Thiên Cơ Bí Điển, trong mắt hiện ra vẻ vui mừng.
Ngay sau đó, hắn ngồi xếp bằng, bắt đầu tìm hiểu một phần cuối cùng của bí điển là khống khôi quyết!
Đối với bất kỳ một bộ truyền thừa khôi lỗi nào, ngoại trừ vài loại khôi lỗi cao cấp ra, quan trọng nhất là phương pháp chế luyện, tiếp theo không thể nghi ngờ chính là kỹ xảo khống chế khôi lỗi.
Ví dụ như trước đây Phương Tịch thu được một bộ truyền thừa khôi lỗi thuật kia có kèm theo Thiên Tư Khống Khôi Quyết!
Nó có đầy đủ tác dụng phân thần hóa niệm vô cùng kỳ diệu, cũng là cơ sở để Khôi Lỗi Sư có thể một người thành quân.