Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 758 - Chương 921 - Bốn Biển

Chương 921 - Bốn biển
Chương 921 - Bốn biển

Phương Tịch có vẻ khá xúc động.

Trên thực tế, trong lòng hắn thả lỏng: Dự đoán kẻ địch quá lớn. Cho dù bây giờ hắn tám trăm tuổi... Nguyên Anh hậu kỳ phổ biến sống lâu hơn sơ kỳ, có lẽ còn có vài phương pháp và đan dược kéo dài tuổi thọ. Nhưng một nghìn ba bốn trăm tuổi gần như là cực hạn. Năm sáu trăm năm thọ nguyên không phải là áp lực đối với ta...”

- Hóa ra đạo hữu lo lắng về chuyện này...

Hoàng Vân Công lại nhíu mày:

- Khó có thể nói được... Tuy bình thường Hàng Giới kéo dài mấy năm mấy chục năm sẽ qua, nhưng cũng có khả năng gặp phải loại Đại Hàng Giới này kéo dài trăm năm, mấy trăm năm... Căn cứ theo như lời một số đạo hữu nói, động tĩnh của Hư Không Chinh Triệu lần này khá lớn...

- Chẳng trách... Thất Sát Điện cũng bắt đầu chuẩn bị đường lui. Bây giờ Nguyên Quốc đều rối loạn.

Phương Tịch thở dài và đưa ra sự nghi ngờ của mình:

- Hành vi như vậy... Thiên Đố Ma Quân không quan tâm sao?

- Ma đạo luôn vì lợi ích của cá nhân mình, đến cấp Nguyên Anh lại càng là cáo già...

Hoàng Vân Công hình như xem thường điều này:

- Hơn nữa... Vị đại trưởng lão Thất Sát Điện... Thất Sát Ma Quân kia là người đứng thứ hai trong ma đạo Khương Quốc, đồng thời hình như có hứa hẹn chỉ di chuyển một phần đệ tử tông môn tiến vào Nguyên Quốc. Lão ma Nguyên Anh vẫn sẽ ở lại, cùng đồng đạo Khương Quốc chống lại Hàng Giới... Lấy nó thần thông Nguyên Anh trung kỳ, chỉ cần không bị dồn vào đường cùng chắc chắn phải chết, thật ra nguy hiểm trong Hàng Giới cũng không tính là quá lớn.

- Thì ra là thế... Không biết hội gặp mặt kia sẽ diễn ra ở đâu?

Trong lòng Phương Tịch nhầm nhắc lại những in tức quan trọng về Thất Sát Ma Quân, Nguyên Anh trung kỳ, sau đó mở miệng hỏi.

- Sau ba năm lẻ năm tháng, ở Băng Sát Hồ!

Hoàng Vân Công nói:

- Đạo hữu có thể ở lại Hoàng Vân Giản tu hành một thời gian, sau đó đi cùng lão phu tới đó...

- Ha ha... Ta mới lần đầu tiên đến Khương Quốc, còn muốn đi dạo một vòng, thu thập một ít nguyên liệu đặc biệt.

Phương Tịch cười và từ chối.

Thu thập tài nguyên chỉ là điều thứ nhất, quan trọng là phải tìm được phương pháp giải chú thuật Oán Hồn Dẫn.

Bằng không hắn mang theo một cái tên đỏ thẫm đi tham gia buổi gặp mặt với một đám lão ma Nguyên Anh vẫn quá kích thích.

- Nếu vậy... cũng được, lão phu không giữ lại nữa. Ba năm sau, lão phu sẽ ở xung quanh Băng Sát Hồ chờ đạo hữu.

Hoàng Vân Công nói.

- Cảm ơn!

Phương Tịch chắp tay nói. Sau đó, hắn lại cùng Hoàng Vân Công tham khảo một vài bí quyết tu luyện nhỏ và cấm kỵ của Nguyên Anh, cũng có thu hoạch rất lớn.

Đến giai đoạn Nguyên Anh, tu sĩ tiến giai càng khó hơn, bọn họ đều dựa vào kinh nghiệm để bù đắp cho nhau.

Cho dù hắn vừa mới tu luyện tới Nguyên Anh, nhưng Ngoại Đạo Nguyên Anh đã thành từ lâu. Hắn còn tu luyện là đao pháp tu thượng cổ pháp, có một vài quan điểm đã dẫn dắt Hoàng Vân Công.

Dù sao Hoàng Vân Công đã thăng cấp Nguyên Anh sơ kỳ nhiều năm, cũng rất có tâm đắc bồi dưỡng và củng cố Nguyên Anh sơ kỳ, khiến Phương Tịch nhận được không ít lợi ích.

...

Sau khi rời khỏi Hoàng Vân Giản, Phương Tịch lại đi dạo ở trong Khương Quốc, tùy ý thu thập một số đặc sản linh vật.

“Nói đến Khương Quốc này... Ma đạo có xu thế lớn, chính đạo chỉ có thể kéo dài hơi tàn. Tông môn Nguyên Anh duy nhất hình như chính là Thái Hư Tông... Trước đây, bọn họ còn không biết sống chết đi tới Nguyên Quốc gây xích mích ly gián, sau đó bị ta giết một hạt giống Nguyên Anh có tư chất linh căn Thiên phẩm...”

“Chuyện này cũng phải tính cả quyển sổ nhỏ nữa. Đáng tiếc, trong sách cổ của tông này chỉ có giới thiệu liên quan tới Oán Hồn Dẫn, cũng không có cách giải chú thuật.”

Phương Tịch khống chế một ma quang che giấu thân hình, duy trì khí tức ở mức Kết Đan kỳ, hạ xuống trước một tòa Phường thị.

- Hoan nghênh tiên sư đi tới Tứ Hải Phường thị!

Một thiếu nữ với gương mặt tuyệt mỹ lập tức tiến lên và cười duyên, hình như từng hành động cử chỉ đều đã trải qua sự huấn luyện đặc biệt:

- Tiên sư có cần người dẫn đường không? Một ngày chỉ cần một viên linh thạch.

- Ồ? Ngươi là người phàm?

Ánh mắt của Phương Tịch đảo qua, lại vô cùng kinh ngạc.

- Thiếp thân Yến Yến thật sự là người phàm.

Trên mặt Yến Yến thoáng ảm đạm, sau đó lại ưỡn ngực nói:

- Chẳng qua thiếp thân hiểu rõ từng ngọn cây cọng cỏ của Phường thị này như lòng bàn tay, sẽ không để cho tiền bối thất vọng...

- Sao ta nghe nói... người phàm ở trong Khương Quốc giống như ở địa ngục?

Phương Tịch nhìn thấy xung quanh có không ít người phàm đang mời chào, không khỏi kinh ngạc.

- Xem ra tiền bối đến từ nước khác tới?

Yến Yến không nghĩ vậy, cười giải thích:

- Lời đồn này có phần sai lầm, tiên sư môn cao quý làm sao có thể cố ý tàn sát người phàm chúng ta? Chỉ có điều trong thế tục, mỗi nhà đều phải nộp thuế theo nhân khẩu đúng hạn được gọi là Huyết Thuế... Ngoài ra, người phàm và tu tiên giới phân chia rõ ràng, tiên sư môn cao quý, bình thường sẽ không can thiệp vào chuyện của chúng ta…

Bình Luận (0)
Comment