Rất nhiều tu sĩ tiến vào Phường thị đều sẽ ngụy trang.
Nhưng linh mục của Phương Tịch căn bản vẫn nhìn thấy rõ ràng gương mặt thật của người này.
Tóc bạc, râu dài ba chỏm... Không ngờ là Thanh Dương Thượng Nhân của Thái Hư Tông!
- Thanh Dương Thượng Nhân? Chính là kiếm chủng linh căn Thiên phẩm lần trước tới Huyền Băng Cung gây sự với ta. Người này cũng coi như có phần, còn từng tính kế ta...
- Lần trước để hắn chạy thoát, lần này hắn còn dám xuất hiện ở trước mặt ta... Quả nhiên là ý trời.
- Chẳng qua, người này vốn là người của Thái Hư Tông. Hắn trở lại quê cũ à? Thiên Minh đã xong đời từ lâu, có thể người này còn bị tông môn khiển trách?
Trong lòng Phương Tịch thoáng động.
- Tiên sư đại nhân?
Yến Yến đứng bên cạnh hơi tò mò vì sao Phương Tịch tới cửa bỗng nhiên do dự không vào.
- Bản tọa bỗng nhiên nghĩ tới vài chuyện phải làm, không cần ngươi hầu hạ nữa.
Phương Tịch khoát tay đuổi nữ tử này đi, tiếp theo đi vào một góc khuất.
Chờ đến lúc hắn xuất hiện lại, đã biến thành một người thanh niên mặc áo đen có thực lực Trúc Cơ, không nhanh không chậm bám theo sau lưng Thanh Dương Thượng Nhân.
...
Thanh Dương Thượng Nhân ra khỏi Phường thị, đang khống chế pháp bảo bay thì bỗng nhiên trong lòng buồn bã nói:
- Lão phu thẹn với sư môn...
Kế hoạch của Nguyên Quốc lúc trước xem như đã hoàn toàn thất bại.
Không chỉ có vậy, vẫn bù vào một hạt giống Kết Anh!
Trong chớp mắt biết được tin sư đệ đã mất, Thanh Dương Thượng Nhân thật sự muốn lấy cái chết tạ tội với tông môn... Người có thể được phái đi Nguyên Quốc chủ trì chuyện lớn tất nhiên đều là người được tông môn bồi dưỡng từ nhỏ tới lớn, trung thành và tận tâm!
Thái Hư Tông ở Khương Quốc không dễ dàng gì, trong môn thật ra chỉ có hạt giống Nguyên Anh linh căn Thiên phẩm kia.
Bây giờ hắn chết ở Nguyên Quốc, sau khi Thanh Dương Thượng Nhân trở về, thực sự chịu tội một thời gian. Mãi đến gần đây tông môn cần dùng người, hắn mới được thả ra.
Bây giờ, hắn mang trọng trách, cần phải đi giao dịch với một vị Kết Đan nào đó đổi lấy một bí thuật hữu dụng với tông môn.
“Không đúng... Lấy tâm cảnh của ta bây giờ làm sao có thể đột nhiên đa sầu đa cảm như vậy chứ?”
Thanh Dương Thượng Nhân dù sao cũng là tu sĩ Kết Đan. Hắn nhanh chóng phát giác tình hình không đúng, lập tức bấm một Thanh Tâm Quyết. Một pháp bảo nghiên mực bay ra, xuất hiện từng dòng mực đen đậm bảo vệ toàn thân.
Lúc này, hắn mới phát hiện ra xung quanh bỗng nhiên thay đổi từ bao giờ.
Không trung mờ mịt, sáu hố đen lớn chậm rãi xoay tròn và phát ra khí tức âm u khó lường.
Liên hệ giữa hắn và bên ngoài thậm chí đã bị ngăn cách, không có cách nào hấp thu linh khí thiên địa nữa!
- Đây là... Pháp vực của Nguyên Anh?
Thanh Dương Thượng Nhân thấy vậy, trên gương mặt không khỏi lộ vẻ tuyệt vọng.
Ánh sáng màu đen lóe lên, Phương Tịch xuất hiện, hắn vẫn dùng gương mặt của Vân Kiệt Tử đứng chắp hai tay sau lưng:
- Thanh Dương đạo hữu, đã lâu không gặp...
- Là ngươi! Ngươi không ngờ là tu sĩ Nguyên Anh?
Trên gương mặt Thanh Dương Thượng Nhân đầy tuyệt vọng, mơ hồ cảm giác mình đã trêu chọc một mối họa cực lớn cho tông môn.
Nhưng đã quá muộn rồi.
Phương Tịch đưa tay phải ra và duỗi năm ngón tay, một cánh tay của Diêm La Thiên Tử Pháp Tướng hạ xuống, bàn tay khổng lồ che khuất bầu trời vỗ xuống, mục tiêu chính là Thanh Dương Thượng Nhân!
...
Một lát sau, Diêm Ma Pháp Vực tản ra, hiện ra Phương Tịch trong bộ áo bào màu đen.
Hắn tùy tiện lắc tay một cái, lại có một ngọn lửa hiện lên, đốt Thanh Dương Thượng Nhân thành tro tàn, một cái túi trữ vật màu xanh rơi vào trong tay hắn.
Thông qua soát hồn trước đó, Phương Tịch nhận được không ít tin tức.
Thanh Dương Thượng Nhân dường như không còn hy vọng đối với đại đạo nữa, bởi vậy dồn hết tâm tư vào việc tu luyện phù lục và bách nghệ tu tiên, cũng có chút danh tiếng ở Thái Hư Tông.
Sau khi hắn công phá thần niệm cấm chế, ngược lại có thể gom được một bộ truyền thừa phù lục tiêu chuẩn cấp bốn.
Đây cũng là vật có giá trị nhất trong thức hải của hắn.
- Lần này, người này đi ra ngoài có một nhiệm vụ, đó là đi gặp một tu sĩ Hỗn Nguyên Tông, sử dụng truyền thừa phù lục đổi lấy một môn bí thuật...
Phương Tịch xoa cằm, trầm ngâm suy nghĩ:
- Thái Hư Tông âm thầm ra phát hiện một Quý Thủy Âm Ngọc Khoáng, khoáng thạch này tương đối quý giá, có thể làm một trong nguyên vật liệu pháp bảo khá tốt... Chỉ là khoáng mạch này lại dính với U Minh Địa Mạch, phần lớn Quý Thủy Âm Ngọc đều bị quỷ khí ô nhiễm... Giá trị giảm mạnh.
- Thái Hư Tông nhiều lần tìm hiểu mới phát hiện ra trong Hỗn Nguyên Tông có một môn bí thuật Ngũ Hành Luân Chuyển, rất có hiệu quả trong việc loại bỏ âm khí, quỷ khí của đất bị ô nhiễm. Bọn họ đã bàn bạc thỏa đáng cùng Hỗn Nguyên Tông, tính hai bên phái người tới giao dịch...
- Tu tiên giới quả nhiên có không ít bí thuật kỳ công, ta cũng không biết còn có một môn bí thuật như vậy, có thể khiến U Minh Địa Mạch Khí tan hết... Kể từ đó, nếu như tìm hiểu và hóa thành cấm chế bố trí vào trong trận pháp, ngược lại có thể khiến Phỉ Thúy Đảo vững như Thái Sơn, không cần phải lo lắng sau khi ta rời đi sẽ xảy ra chuyện nữa…