Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 761 - Chương 924 - Nhập Hồn Thuật 2

Chương 924 - Nhập hồn thuật 2
Chương 924 - Nhập hồn thuật 2

Phương Tịch xoa cằm.

Hắn dẫn theo Yêu Ma Thụ rời đi, nhưng trên Phỉ Thúy Đảo vẫn có một đám thủ hạ Chung Hồng Ngọc đang dựa vào Thiên Cương Bắc Đấu Phong Ma Trận Pháp hắn bố trí trước đó để trấn áp U Minh Địa Mạch, mỗi ngày còn phải khổ cực rót vào pháp lực.

Bọn họ nhất thời không cẩn thận khiến U Minh Địa Mạch bạo phát, vậy Phỉ Thúy Đảo sẽ biến thành dáng vẻ như trước.

Nhưng nếu thêm cấm chế tìm hiểu được trong bí thuật này vào Phong Ma Trận Pháp, khả năng nó bị phá sẽ giảm đi rất nhiều, tính an toàn cũng tăng lên!

- Thật ra có thể làm được vụ giao dịch này...

Phương Tịch mở ra túi trữ vật vt Thanh Dương Thượng Nhân, lấy từ trong đó ra một ngọc bội Đồng Tâm Hồ Điệp.

Ngọc bội này được bị chia ra làm hai, có thể khiến cho người cầm hai bên cảm ứng được vị trí của đối phương trong vòng mười nghìn dặm.

Đây chính là tín vật giao dịch lần này!

Hắn cầm ngọc bội đồng tâm hồ điệp, trên mặt cười hì hì. Bỗng nhiên da thịt nhúc nhích, ánh sáng màu đen qua đi, hắn lại biến thành hình dáng của Thanh Dương Thượng Nhân.

Diêm La Thiên Tử Đạo chính là thần thông thượng vị của Huyết Bì Pháp, tất nhiên bao hàm tinh túy của môn công pháp này.

Bây giờ, Phương Tịch thi triển loại thuật biến hóa này ít nhất tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ cùng một cảnh giới không quá khả năng nhìn thấu.

“Linh Phong Chân Quân đâu có rảnh rỗi tới đây. Giao dịch này chắc hẳn tám phần là do một tu sĩ Kết Đan tới thực hiện. Cho dù hắn đích thân đến, hắn có thể làm gì Vân Kiệt Tử ta chứ?”

“Cho dù Thái Hư Tông phát hiện không đúng, trong khoảng thời gian ngắn cũng chưa chắc liên hệ được với đối phương.”

“Đến lúc đó là giao dịch hay cướp thì phải xem tình hình để hành sự...”

...

Hai ngày sau ở trên Lạc Phượng Sơn.

Tuy núi này tên là Lạc Phượng nhưng chỉ là một dãy núi phàm tục, không có chút linh khí nào.

Đỉnh núi trơ trụi không có cây cối gì.

Độn quang lóe lên, một nam tử trung niên mặc áo bào xanh lại hạ xuống đỉnh núi.

Trên mặt hắn có ba vết sẹo giống như vết thương do bị loài dã thú nào đó tập kích để lại, khí tức vô cùng mạnh mẽ, đạt đến cảnh giới Kết Đan.

Nói chung, loại tu tiên giả tu vi này bất luận thi triển pháp thuật hay dùng đan dược đều có thể loại bỏ sẹo. Nhưng hắn không như vậy, rõ ràng là cố ý.

Trên mặt tu sĩ Kết Đan trung niên hiện ra vẻ cảnh giác. Hắn lại lấy ra một miếng ngọc bội Đồng Tâm Hồ Điệp và cẩn thận quan sát hai điểm sáng trên đó.

Khi thấy một điểm sáng đang nhanh chóng tới gần, ánh mắt hắn không khỏi vui mừng.

Vèo!

Trong ánh sáng lập lòe, một độn quang Kim Đan từ giữa không trung hạ xuống. Đó chính là Thanh Dương Thượng Nhân!

- Thanh Dương đạo hữu, ngươi đến muộn.

Tu sĩ Kết Đan trung niên mở miệng, dường như có chút không vui.

- Ha ha, trước đó ta trong Phường thị bị chậm trễ một lúc, vẫn mong đạo hữu tha tội.

Phương Tịch ôm quyền hành lễ, ngược lại làm đủ lễ nghi.

Trên thực tế, hắn đã sớm đến gần Lạc Phượng Sơn, chỉ là ẩn nấp, quan sát xem có cạm bẫy không.

Khi hắn nhìn thấy thật sự không có ai, mới bảo Đại Thanh ngậm ngọc bội Đồng Tâm Hồ Điệp từ phía xa bay tới, giả vờ vừa đến nơi.

- Thật may không quá giờ, không bằng chúng ta bắt đầu giao dịch trước.

Hắn cười và kiến nghị.

- Khoan đã, trước đó phải nghiệm chứng đã.

Tính cách của tu sĩ Kết Đan trung niên hình như khá cổ hủ, nói.

- Tất nhiên rồi...

Phương Tịch sửng sốt, trên gương mặt bất chợt mỉm cười và lấy từ trong ngực ra nửa miếng ngọc bội Đồng Tâm Hồ Điệp, làm cho vật ấy chậm rãi bay lên giữa không trung.

Tu sĩ Kết Đan trung niên thấy vậy, cũng để ngọc bội trong tay bay ra.

Hai ngọc bội ghép lại giữa không trung, không ngờ lập tức hòa vào nhau, không có một khe hở.

- Thế nào?

Phương Tịch cười hỏi.

- Tín vật chính xác không sai, chúng ta có thể bắt đầu.

Tu sĩ Kết Đan trung niên lấy ra một tấm ngọc bội và đặt ở trán.

Giao dịch bí thuật như thế, bọn họ dĩ nhiên phải nhớ kỹ, trong thức hải còn có thần niệm cấm chế, cho dù bắt được soát hồn cũng chưa chắc có thể thuận lợi lấy được.

Phương Tịch cũng lấy ra một miếng ngọc giản trắng và làm tương tự.

Chờ đến sau khi in xong, trung niên Kết Đan nói:

- Chúng ta ra tay cùng lúc, chậm rãi trao đổi ngọc giản...

- Được!

Phương Tịch khoát tay, ngọc giản chậm rãi bay về phía tu sĩ Kết Đan trung niên.

Đối phương mấp máy môi, một quầng ánh sáng màu vàng đất bao quanh ngọc giản, đồng dạng chậm rãi bay về phía Phương Tịch.

Phương Tịch vươn tay ra nhẹ nhàng nhận lấy, chỉ thấy trong đó là một bí thuật từ Ngũ Hành Luân Chuyển hóa giải U Minh Địa Mạch Khí, lấy kinh nghiệm và ánh mắt của hắn xem ra đại khái không sai được.

- Không sai, thật sự là Ngọc Phù Thuật thượng cổ...

Tu sĩ trung niên đưa thần thức vào ngọc giản, cũng hết sức hài lòng.

- Nếu vậy, chúng ta từ biệt tại đây!

Phương Tịch ôm quyền rồi xoay người muốn chạy.

Sau đó Thái Hư Tông và Hỗn Nguyên Tông tranh cãi thế nào thì không liên quan đến hắn.

Bình Luận (0)
Comment