Đúng lúc này, thần thức của hắn đã phát hiện ra bản tôn của Phương Tịch, lập tức hoảng hốt:
- Sao có thể nhanh như vậy được?
Tuy Nguyên Anh đấu pháp luôn rất nhanh, trước đây mấy người bọn họ bắt Linh Phong Chân Quân cũng chỉ trong giây lát.
Nhưng từ khi mình bị cuốn vào pháp vực tới giờ mới có mười mấy hơi thở?
Sao Cổ lão quái đã không được?
Hai người kia bỏ lại mình, chạy trốn một mình?
Phương Tịch không định ôn chuyện với Xích Huyết lão quái. Hắn hóa thành một dải cầu vồng xanh lao tới bên cạnh Ngoại Đạo Nguyên Anh và giơ tay lên.
Chín khôi lỗi nhỏ bay ra giữa không trung lại bỗng nhiên thay đổi, hóa thành các hình thái Huyền Quy, Xích Hổ, võ sĩ Giáp Đồng và tản ra sóng pháp lực cấp bậc Kết Đan.
Ngang!
Hai mảnh mai rùa trên lưng Huyền Quy mở ra, vươn ra nòng pháo cực lớn.
Phụt phụt!
Hai cột ánh sáng tối tăm rơi vào trong đám Huyết Dực Biên Bức, dễ dàng giết chết rất nhiều con, chúng biến thành từng cục máu rơi đầy trời.
Xích Huyết lão quái căn bản không kịp đau lòng linh thú.
Bởi vì Phương Tịch đã đi tới trước mặt hắn và giơ tay lộ ra hình trảo, trên năm đầu ngón tay chợt phát ra Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang.
- Vù!
Pháp lực của Xích Huyết lão quái tràn vào trong Hóa Huyết Ma Đao. Hắn tức giận quát một tiếng và chém về phía trước.
Một ánh đao đỏ như máu cực đậm hiện lên, va chạm vào Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang, phát ra âm thanh khiến cho người ta thấy ê răng, không ngờ hai bên ngang sức.
Xích Huyết lão quái nhìn thấy cảnh tượng này lại càng kinh hãi thất sắc.
Hóa Huyết Ma Đao trong tay hắn là chí bảo ma đạo khó khăn lắm mới chế tạo ra được. Trước đó, nó còn hấp thu tinh huyết của một vị tu sĩ Nguyên Anh, uy năng cực lớn.
Cho dù là tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ cũng chưa chắc dám tùy tiện tiếp xúc với nó!
Lại không ngờ được pháp thuật của một vị tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ lại có thể dễ dàng chống đỡ.
Két!
trong âm thanh khiến cho người ta ê răng, Xích Huyết lão quái cảm nhận được dao động từ trong Hóa Huyết Ma Đao truyền đến. Hắn chợt cắn rách đầu lưỡi và phun ra một ngụm tinh huyết tới đó, trong miệng còn không ngừng lẩm bẩm vài từ.
Hóa Huyết Ma Đao nhanh chóng hấp thu tinh huyết, tia sáng máu trên đó càng thẫm hơn. Trên thân đao hiện ra chín phù văn huyền bí màu đỏ như máu.
Giữa không trung, ánh đao bỗng nhiên tăng mạnh, thậm chí dần dần ép Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang!
Dù sao Phương Tịch chỉ là mới vừa học Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang. Lúc trước, hắn có thể dễ dàng giết chết Cổ lão quái hoàn toàn là vì người này tu luyện công pháp thuộc tính thổ, thuộc tính vừa vặn bị kìm chế!
Vèo!
Xích Huyết lão quái không tiếc thi triển bí thuật tổn hao nguyên khí, làm cho uy năng của Hóa Huyết Ma Đao tăng vọt. Trong lòng hắn đang vội vàng nghĩ cách chạy thoát thân, chợt nghe một tiếng động vang lên.
Trong lòng hắn thầm nghĩ không tốt, thần thức không ngờ phát hiện ra bóng dáng Phương Tịch chợt lập lòe, lặng lẽ hiện lên trong hư không sau lưng hắn.
- Tật!
Tia sáng máu trên toàn thân Xích Huyết lão quái trở nên không ổn định, mơ hồ hiện ra một con rắn kỳ quái có hai đầu. Nó há to cái miệng lớn như chậu máu và cắn về phía Phương Tịch!
Phương Tịch chỉ mỉm cười, trong tay bắn ra một miếng ngọc phù.
Ầm ầm!
Giữa không trung bỗng nhiên hiện ra một quả cầu lửa màu vàng giống như một mặt trời nhỏ, dưới ánh lửa cực nóng, con rắn kỳ lạ hai đầu nhanh chóng hóa thành khói xám tiêu tan.
Thậm chí tốc độ của quả cầu lửa này lao đi vẫn không giảm, đập xuống ánh sáng máu hộ thể của Xích Huyết lão quái!
Vèo vèo!
Trong tay Phương Tịch chợt hiện ra linh châu, thân hình hắn nhanh chóng chớp hiện, di chuyển về phía sau. Hắn nhìn lửa cháy bay lượn, trong lòng tương đối hài lòng:
- Lão quỷ lấy đâu ra lôi châu và phù lục, còn có dị bảo này... đều dùng rất tốt.
Sau khi ngọn lửa tiêu tan, chỗ cũ đã không còn bóng dáng của Xích Huyết lão quái nữa.
Trong con mắt Phương Tịch có ánh sáng màu tím chớp động. Hắn bỗng nhiên nhìn thấy một bóng máu chạy ở sát ngoài pháp vực.
Hắn cười giễu cợt, trong tay hiện lên Tinh La Kỳ Bàn. Mười chín đường ngang dọc trong thiên địa, ánh sáng trắng giống như một tấm lưới lớn bao phủ về phía nơi đó.
Vèo!
Một con Huyết Dực Biên Bức nổ tung, hiện ra bóng dáng của Xích Huyết lão quái. Nửa người hắn cháy đen, một cánh tay trái cũng không cánh mà bay.
Hắn cầm đao tay phải, quát:
- Vân Kiệt Tử... Chẳng lẽ ngươi thật sự muốn cá chết lưới rách sao? Lão phu bằng lòng thề sẽ không đối địch với đạo hữu nữa... Bằng không chờ đến khi Nguyên Anh của lão phu thoát đi, có lẽ không làm gì được ngươi, nhưng đệ tử tộc nhân của ngươi... Lão phu nhất định sẽ không chết không dừng!
- Cá có lẽ sẽ chết, nhưng lưới chưa chắc đã rách. ngươi tu luyện Hóa Kiếp Bí Thuật không tệ, nhưng bản tọa thật ra muốn xem ngươi còn có mấy cơ thể có thể làm nguyên liệu bí pháp?