Phương Tịch cười lạnh, trong tay cầm một quân cờ màu đen và chợt ném ra!
Vút!
Trong hư không truyền đến một tiếng hạ cờ.
Từ phía sau Xích Huyết lão quái bỗng nhiên hiện lên một ánh sáng màu đen, cuối cùng lại giống như đột nhiên thuấn di đâm thẳng vào sau lưng lão quái!
Mà lúc này, Ngoại Đạo Nguyên Anh và chín con khôi lỗi cũng loại bỏ Huyết Dực Biên Bức trong Ma Vực, từng người đến đây trợ chiến.
Xích Huyết lão quái nhìn thấy cảnh tượng này, trên mặt không khỏi lộ vẻ tuyệt vọng...
...
Vút!
Một Nguyên Anh đỏ ngầu bị ánh sáng trắng trói lại, nằm trong tay của Phương Tịch.
Tiếp theo, hắn nhanh chóng dán mấy tấm phù lục phong ấn.
- Trận chiến này... khổ cho ngươi rồi.
Sau khi làm xong những điều này, hắn mới nhìn về phía Ngoại Đạo Nguyên Anh và mỉm cười nói.
Ngoại Đạo Nguyên Anh thậm chí không nhiều lời, bấm pháp quyết giải Diêm Ma Pháp Vực, sau đó trở về trong đan điền khí hải nhắm mắt điều dưỡng.
- Đi thôi!
Phương Tịch không để ý. Hắn bấm pháp quyết, chín con khôi lỗi lần lượt hóa thành ánh sáng rực rỡ bay ra quét dọn chiến trường.
Sau một lát, hắn thu linh bảo và thi thể của tu sĩ Nguyên Anh thu vào Sơn Hải Châu, lại dọn dẹp các vết tích ở đây. Lúc này, hắn mới hóa thành một luồng ánh sáng màu xanh lao đi xa.
...
Sau nửa tháng, trong một mật thất dưới lòng đất.
Xung quanh không có một bóng người, chỉ có một viên Sơn Hải Châu rơi dưới đất.
Trong động phủ của Sơn Hải Châu, Yêu Ma Thụ vui mừng khôn xiết, từ trong tán cây rủ xuống vô số rễ phụ và xúc tu treo thi thể của Cổ lão quái và Xích Huyết lão quái hài...
Mà ở dưới tán cây, gương mặt Thất Sát Ma Quân cứng đờ, rót cho Phương Tịch một chén Thanh Trúc Tửu.
- A... Sau đại chiến, uống chén rượu thư giãn một lúc quả nhiên là chuyện vui của đời người.
Phương Tịch uống cạn Thanh Trúc Tửu, thỏa mãn thở dài nói:
- Hơn nữa... Rượu này còn là kẻ địch lớn đích thân rót, ngươi nói có đúng không, Thất Sát Ma Quân?
Đáng tiếc, lúc Thất Sát Ma Quân này căn bản không có cách nào trả lời được, bởi vì hắn đã là một khôi lỗi gỗ.
Sau khi thử cường độ khôi lỗi gỗ một lúc, Phương Tịch lại thở dài.
Tu vi của tu sĩ Nguyên Anh chủ yếu vẫn là ở trên Nguyên Thần Anh Nhi. Nguyên Anh của Thất Sát Ma Quân tọa hóa, chỉ còn lại có một thể xác này.
Bản thân hắn không phải là tu sĩ luyện thể, hoặc đồng thời tu luyện luyện thể thuật gì.
Bởi vậy cường độ của bộ khôi lỗi gỗ này không khác nào thánh tử năm đó, tương đương với thể tu Kết Đan hậu kỳ.
- Một vị Ma Quân đang yên đang lành lại lên cơn thần kinh chống lại ta làm gì... Làm khôi lỗi gỗ chơi rất vui sao?
Khôi lỗi cấp Nguyên Anh trong mộng tưởng thất bại khiến vẻ mặt Phương Tịch khó coi. Hắn răn dạy Thất Sát Ma Quân một lúc, sau đó bắt đầu kiểm kê chiến lợi phẩm lần này.
Đầu tiên đương nhiên là linh bảo!
Đáng tiếc loại bảo vật này đặc biệt trân quý đối với tu sĩ Nguyên Anh, phần lớn lão quái Nguyên Anh chỉ có một món linh bảo bản mệnh mà thôi.
Cổ lão quái là thảm nhất, cái bát linh bảo đã bị vỡ.
Ngược lại trong túi trữ vật của hắn có không ít linh thạch thượng phẩm và các loại nguyên liệu khác được chia ra làm từng nhà kho cực lớn.
Cân nhắc đến hắn là Đại Cung Phụng của Thanh Diệp Thương Hội, thật ra có thể hiểu được.
Cả người Xích Huyết lão quái, thứ đáng tiền nhất là một thanh Hóa Huyết Ma Đao cùng với trong túi trữ vật một quyển Xích Huyết Ma Kinh.
Xét về tài phú, hắn kém hơn Cổ lão quái nhiều.
Những điều đó đều không quan trọng.
Phương Tịch tiện tay chất đống ở một bên. Trên gương mặt hắn bất chợt đầy vẻ mong đợi, nâng lên một cung điện lớn bằng bàn tay.
Cung điện này đỏ như máu, vô cùng tinh xảo.
Quan trọng hơn là trong đó hình như có linh tính vô cùng mạnh mẽ... Ít nhất còn mạnh hơn Tinh La Kỳ Bàn.
Nó thậm chí phản kháng lực luyện hóa của pháp lực Nguyên Anh sơ kỳ như mình.
- Một món linh bảo vô cùng mạnh mẽ... Nhưng hình như không phải linh bảo bản mệnh của Thất Sát Ma Quân.
Phương Tịch nhìn ba chữ Huyết Sát Điện trên tấm biển với vẻ ngẫm nghĩ.
- Nghe đồn có tông môn sẽ giao linh bảo truyền thừa mỗi đời cho Nguyên Anh Chân Quân chế luyện, hoặc làm đại trận mắt trận nào đó bảo vệ tông môn. Vào thời điểm quan trọng, có thể kích phát lực lượng không kém hơn Nguyên Anh Chân Quân... Chẳng lẽ vật này cũng có lai lịch như vậy? Nếu đúng là vậy, Thất Sát Điện bị thiệt lớn rồi...
Mà hắn còn tìm đến một món linh bảo ma giáp màu đen ở trên thi thể Thất Sát Ma Quân. Hắn quyết định trang bị cho Ngoại Đạo Nguyên Anh có công lao càng vất vả hơn. Sau này, nó xuất khiếu đấu pháp, mình cũng có thể yên tâm hơn, không đến mức mới mấy chiêu đã bị đánh chết...
Hắn lại cầm lấy đai lưng trữ vật của Thất Sát Ma Quân bắt đầu luyện hóa.
Đai lưng màu vàng sậm, nhìn vinh dự lại sang trọng, cũng rất hợp với vương miện.
Chờ đến khi Phương Tịch luyện hóa xong, thần thức thăm dò vào trong đó, sắc mặt hắn không khỏi trở nên kỳ lạ.