Linh quang lóe lên, trên tay hắn lại hiện ra một chiếc quạt lông màu xanh. Không ngờ thứ này cũng là một món linh bảo!
- Cái này giống như là Linh Cầm Phiến... linh bảo của Linh Phong Chân Quân... Chẳng lẽ...
Phương Tịch lập tức có mục đích tìm kiếm. Hắn phát hiện được một bình ngọc nhỏ màu đen, nhìn thấy Nguyên Anh bị giam cầm trong đó. Hắn lập tức cạn lời...
- Linh Phong Chân Quân...
- Xem dao động đấu pháp ta cảm nhận được lúc trước chính là Thất Sát Ma Quân dẫn người bao vây tấn công người này...
Phương Tịch nhìn bình ngọc và Linh Cầm Phiến, cảm thấy cạn lời.
- Linh Phong Chân Quân đã bị giết chết...
- Nói như vậy... Ba đại thế lực Nguyên Anh của Nguyên Quốc bây giờ đều như rắn mất đầu... Ta là tán tu Vân Kiệt Tử của Nguyên Quốc lại nắm giữ quyền tuyên bố danh chính ngôn thuận, đại khái có thể nhét cả Nguyên Quốc vào thống trị... Không đúng, còn có Thất Sát Điện. Chẳng qua Thất Sát Điện làm thế lực Nguyên Anh số một số hai của Khương Quốc, có khả năng không chỉ có một lão ma Nguyên Anh. Nhưng Thất Sát Ma Quân mạnh nhất đã chết, bọn họ tất nhiên sẽ co lại... Quả nhiên, ta lại mang đến hòa bình cho Nguyên Quốc.
Về phần thả Linh Phong Chân Quân, Phương Tịch cũng không có dự định này.
Người này không phải do mình bắt giữ.
Hơn nữa, Hỗn Nguyên Tông và mình qua lại không tính là vui vẻ.
Hắn mở bình ngọc ra, một đám sương mù màu đen xuất hiện, trong đó hiện ra Nguyên Anh đang hôn mê bất tỉnh.
Tiếp theo, trong hai mắt Phương Tịch có ánh sáng xanh vàng bùng lên, hắn thử soát hồn.
Một lát sau...
Hắn chậm rãi thu hồi thần thức, thở dài.
Tu sĩ Nguyên Anh bão nguyên thủ anh, thần hồn vô cùng mạnh mẽ, ngay cả ở trạng thái hôn mê, mình cũng khó có thể soát hồn.
Điều này khiến vài suy nghĩ của hắn hoàn toàn biến mất.
Nếu có thể liên tiếp soát hồn ba đại Nguyên Anh, gần như tương đương với thu được tất cả tích lũy của bọn họ, quả thật không thể coi thường được.
Phương Tịch lại hạ cấm chế cho Nguyên Anh của Linh Phong Chân Quân. Hắn nhất thời vò đầu bắt tóc, không nghĩ ra được cách xử trí thế nào. Dù sao cứ giam giữ cùng Nguyên Anh của Cổ lão quái và Xích Huyết lão quái là được rồi.
Hắn tiếp tục kiểm tra đai lưng trữ vật của Thất Sát Ma Quân, trên mặt nhanh chóng hiện ra vẻ vui mừng.
- Thất Sát Ma Quân này không hổ danh là đại trưởng lão Thất Sát Điện, quả nhiên giàu có...
Ánh sáng lóe lên, trong tay Phương Tịch lại hiện ra ba viên linh thạch cực phẩm, vẫn có một gốc linh khí dạt dào giống như dùng ngọc bích tạo hình thành hoa cỏ.
- Ba viên linh thạch cực phẩm, còn có một đóa Linh Nhãn Hoa...
- Ngoài điều này ra, các loại nguyên liệu ma đạo còn nhiều tới mức đếm không xuể... hơn năm trăm viên linh thạch thượng phẩm...
- Cũng có không ít ngọc giản, không biết có Thất Sát Ma Công hắn tu luyện không...
- Còn có một viên dị bảo Định Phong Châu...
Một lát sau, vẻ mặt Phương Tịch bỗng nhiên thoáng thay đổi, trong tay hiện ra một cái hộp ngọc.
Sau khi hắn mở ra, chỉ thấy bên trong có ba viên lôi châu tối màu.
- Thần Sát Lôi Châu... xét về uy lực chắc hẳn không thua gì Diệt Linh Cổ Lôi Châu...
Loại lôi châu này cần tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ hấp thu khí của Địa Phế Độc Sát trộn lẫn với Cửu Thiên Lôi Tinh để chế tạo ra, uy năng vô cùng lớn.
Cho dù là Phương Tịch cũng không muốn trực tiếp đối mặt với nó.
- Nếu không phải ta sử dụng Khô Vinh Huyền Quang một đấu một với Thất Sát Ma Quân, chỉ sợ ta không phải là đối thủ...
- Cho nên đang sống tốt, vì sao cứ muốn tìm chết chứ?
Phương Tịch đổ ra từng ngọc giản, bắt đầu tùy ý lật xem.
Không biết qua bao lâu, tuy hắn không tìm được đan phương cấp bốn và bí thuật ma công của bản thân Thất Sát Ma Quân, nhưng nghĩ tới chỗ Xích Huyết lão quái có một quyển Xích Huyết Ma Kinh, Phương Tịch cũng lại thoải mái.
Đồng thời, trong những ngọc giản này ghi chép một vài phong tục tập quán địa phương ở Khương Quốc hoặc bí mật của Thất Sát Điện khiến hắn có cảm giác được mở rộng tầm mắt.
- Ơ?
Khi Phương Tịch cầm lấy một miếng ngọc giản màu đỏ như máu, theo thói quen đưa thần thức nhìn qua, vẻ mặt hắn bỗng nhiên thay đổi.
Hắn cảm giác thần trí của mình bị bắn ngược ra không hề khách khí.
- Ngọc giản này...
Lúc này, Phương Tịch mới bắt đầu cẩn thận quan sát miếng ngọc giản màu đỏ như máu này. Hắn chỉ thấy hình dáng của nó cổ xưa kèm theo từng Thổ Tấm, hình như là một món đồ cổ.
- Trong đó hình như còn có một cấm chế nhỏ...
Phương Tịch là Trận Pháp Sư tiêu chuẩn cấp bốn, ánh mắt vẫn hơn người, hắn giám định một lúc đã nhận ra:
- Nếu dùng sức mạnh cố phá giải, có khả năng dẫn đến ngọc giản vỡ nát...
- Thật ra có thể vòng qua... Chẳng qua đơn giản nhất vẫn là lấy pháp lực ma đạo chế luyện! Thậm chí có khả năng cần pháp lực ma đạo cấp Nguyên Anh.
Có lẽ loại chuyện này hơi khó đối với tu sĩ Nguyên Anh chính đạo, nhưng chỉ là chuyện bấm ngón tay đối với Phương Tịch.