- Tứ Nhĩ Chỉ Hầu?
Phương Tịch thấy vậy thì không khỏi ngây người:
- Cũng làm khó cho ngươi có thể tìm được yêu hầu quý như vậy, còn lập khế ước thành linh thú bản mệnh.
- Thiếp thân nhờ tìm được một con yêu hầu huyết mạch biến dị này, tu vi gần đây mới thăng cấp Nguyên Anh trung kỳ, lấy bí thuật nâng cao nó tới cảnh giới bốn tai... Linh thú này có chứa một tia huyết mạch Chân Linh loãng. Có người nói kia Chân Linh có sẵn năng lực của Đế Thính. Sau khi luyện hóa nó thành linh thú bản mệnh lại phối hợp với tu vi của thiếp thân. Cho dù là Nguyên Anh hậu kỳ dùng thần thức truyền âm, thần thiếp vẫn có thể miễn cưỡng nghe trộm được vài câu...
Nam Cung Ly cười gượng và giải thích.
- Ngươi cũng được xem là may mắn mới có thể biến dị ra huyết mạch loại này...
Phương Tịch không khỏi xúc động. Trong tu tiên giới quả nhiên có rất nhiều kỳ vật bí thuật, nhất thời không cẩn thận lại dễ bị lộ ra.
Thiên Đố Ma Quân c quá tin tưởng vào thần thức của bản thân, cho rằng không ai có thể nghe trộm được thần thức của hắn truyền âm, kết quả tự nhiên bị ngã.
Lấy thủ đoạn của Như Ý Môn nghe được nhiều bí ẩn như vậy, nữ tử này tung hoành ngang dọc, còn không biết sẽ thu được bao nhiêu lợi ích đâu.
Trong lòng Phương Tịch thầm nặng nề, quyết định xem đây là bài học cảnh giác. Chút vênh váo sau khi liên tiếp giết chết Nguyên Anh đã lập tức biến mất.
- Đạo hữu báo cho ta biết bí ẩn như vậy, rõ ràng có yêu cầu không nhỏ.
Hắn thu lại sát ý, chậm rãi nói.
- Thiếp thân không có yêu cầu gì khác, chỉ mong trong lúc Hàng Giới có thể giữ được truyền thừa của mình cùng Như Ý Môn không đứt mà thôi...
Nam Cung Ly nói:
- Có thể nói thần thông của đạo hữu đã đứng đầu dưới Thiên Đố, đồng thời cũng đáp ứng với hắn sẽ ra tay một lần. Bây giờ, thiếp thân Nguyên Anh trung kỳ, lại luyện được mấy môn bí thuật không tính là tệ trong Nguyên Anh trung kỳ. Nếu đến lúc đó đạo hữu và thiếp thân liên thủ, như vậy cũng đủ để tung hoành ở trong Hàng Giới,...
- Làm như thế có lợi gì cho bản tọa?
Phương Tịch chuyển đề tài, hỏi tới vấn đề thực tế nhất.
Tu sĩ đều rất thực tế, chuyện không có lợi sẽ chẳng ai làm.
- Vân Kiệt Tử ngươi có điều kiện gì cứ việc đưa ra!
Nam Cung Ly nói với vẻ khá tự tin.
- Ồ?
Phương Tịch mỉm cười, ánh mắt lại có vẻ ngẫm nghĩ nhìn Tứ Nhĩ Chỉ Hầu kia.
- Linh thú này đã bị thiếp thân chế luyện thành linh thú bản mệnh, đồng thời chỉ có chút khả năng nghe trộm, không lên được mặt bàn...
Vẻ mặt Nam Cung Ly không thay đổi, trả lời.
Phương Tịch lắc đầu:
- Ta cũng không cần linh thú gì, Hư Minh Tinh hoặc đan phương cấp bốn thích hợp cho chúng ta tăng thêm tu vi pháp lực, hoặc bí thuật và đan dược khiến Nguyên Anh nhanh chóng hồi phục nguyên khí... chỉ cần ngươi có thể lấy ra hai trong ba thứ này trở lên, Vân Kiệt Tử ta lại hợp tác với ngươi, thế nào?
Phương Tịch cười ha ha nói.
Dù sao đây là Vân Kiệt Tử đáp ứng, không liên quan gì tới Long Ngư Đảo Chủ hắn.
Nam Cung Ly cắn môi, gương mặt tự nhiên ửng hồng:
- Như Ý Môn không có Hư Minh Tinh nhưng thật ra có hai đan phương cấp bốn được bản môn cất kỹ. Về phần cách hồi phục nguyên khí Nguyên Anh... Trong Như Ý Môn có một môn bí thuật có thể nhanh chóng hồi phục nguyên khí của tu sĩ, chỉ là nếu muốn làm Nguyên Anh hồi phục nguyên khí, chỉ sợ cần thiếp thân phải đích thân ra tay mới được.
- Thì ra là thế.
Trong lòng Phương Tịch hiểu rõ, thiên linh lóe lên ánh sáng màu đen, Ngoại Đạo Nguyên Anh lại hiện ra:
- Lại mời đạo hữu ra tay, cùng Nguyên Anh thứ hai này của bản tọa tu luyện một lúc...
Một ngày sau, Nam Cung Ly đi ra khỏi động phủ với gương mặt tái nhợt.
Phương Tịch nhìn Ngoại Đạo Nguyên Anh với thần khí no đủ, hình như nguyên khí đã phục hồi, mỉm cười:
- Đừng nói ta có chuyện tốt đều không nghĩ tới ngươi...
Hắn ngoắc tay, Ngoại Đạo Nguyên Anh cười hì hì trở lại trong đan điền, ngồi xếp bằng.
Phương Tịch lại xoa cằm, trở về chỗ cũ và nở nụ cười.
Bí thuật của Như Ý Môn dĩ nhiên là lấy song tu làm chủ.
Hắn tất nhiên hiểu Nam Cung Ly đề nghị như vậy cũng không phải có ý tốt.
Cho dù nàng không ra tay ngầm hãm hại hắn trong lúc tu luyện, nhưng có vài mị thuật đỉnh cấp chú ý tới tự nhiên, khi thi triển sẽ có khả năng thay đổi một cách vô tri vô giác.
Nếu mình thật sự dùng Nguyên Anh thần giao, không chừng sẽ trúng chiêu, ít nhất trong lòng sẽ có thiện cảm với nữ tử này hơn.
Nhưng Ngoại Đạo Nguyên Anh lại khác.
Loại thần thông này vốn chỉ là sự lựa chọn có một không hai nhằm đối phó với các pháp môn nguyền rủa, chính là bí thuật thay cướp thượng đẳng nhất.
Không quan tâm vừa rồi Nam Cung Ly có âm thầm ra tay hay không, Phương Tịch đều sẽ lấy bí thuật dẫn dắt cấm chế Cách Thức Hóa để tiêu độc cho Ngoại Đạo Nguyên Anh một lần.
Chỉ có điều sau khi nhìn thấy Ngoại Đạo Nguyên Anh, nữ tử này đại khái cũng từ bỏ ý định, không gây ra chuyện gì nữa.