Ngược lại, hắn cầm lấy một quyển thẻ tre viết Cổ Tu Yếu Lược và xem qua một lượt khá say sưa.
Trên quyển yếu lược này không có bí thuật cổ tu và bất kỳ phương pháp chế luyện một loại cổ trùng nào, nhưng ghi lại hiểu biết của một vị cổ tu nào đó, khiến hắn mở mang tầm mắt đôi chút.
- Đạo cổ tu lại nằm ở chỗ cá lớn nuốt cá bé... bỏ các loại trùng khác nhau vào trong vò đỉnh pháp khí, lấy bí pháp chế luyện, phát động cho chúng cắn nuốt lẫn nhau, kẻ thắng cuối cùng chính là cổ!
- Cổ trùng có ngàn vạn loại, nhưng mạnh nhất không ngoài Kim Tằm Cổ!
- Nếu bồi dưỡng cổ trùng này đến mức Địa cấp, có thể lên luyện thành Bách Độc Cổ, sau đó xem là nguyên vật liệu pháp bảo của cổ tu, bất luận là Bách Độc Thần Sát Phiên hay Kim Tằm Kiếm… đều có tác dụng kỳ diệu khác nhau, xem là pháp bảo đỉnh cấp.
- Theo lời đồn đại, cổ trùng Thiên cấp còn có thần thông vô thượng, nếu như sớm luyện hóa thành cổ trùng bản mệnh, tâm ý tương thông, thậm chí có thể làm tu sĩ chế luyện vật dẫn bí thuật Nguyên Anh thứ hai...
Phương Tịch xem rất vui vẻ. Hắn bỏ lại mấy viên linh thạch trung phẩm để quy quyển sách này, sau đó iếp tục đi dạo phố.
“Ai nói tu tiên giả không thể nhặt của hời...”
“Bây giờ ta ở Thiên Vệ Thành này thấy khắp nơi đều là của hời... Tùy tiện mua mấy gốc linh dược, linh khí... trở lại Nam Hoang đều sẽ có lợi ít nhất gấp bội...”
“Nhưng lợi nhuận này có cao bằng phủ kho Thanh Diệp Thương Hội sao? Căn bản không có...”
Sau khi đạt đến Nguyên Anh, Phương Tịch cũng không để ý tới chút của hời đó, ngược lại thấy khá tiếc nuối.
Nguyện vọng nhặt của hời của hắn khi còn trong Luyện Khí kỳ đại khái vĩnh viễn không có cách nào thực hiện được.
- Ơ?
Lúc này, hắn đi tới đến trước một sạp hàng bán ngọc giản công pháp, nhìn thấy mấy quyển da thú và mảnh vỡ trong góc thì vô cùng kinh ngạc.
Phương Tịch cầm lấy một quyển da thú, chỉ thấy trên đó sử dụng một loại bút tích màu xanh sẫm viết một loại ký hiệu vô cùng kỳ lạ.
Loại ký hiệu này chắc là văn tự, hắn còn chưa từng thấy qua ở bất kỳ một quyển sách cổ nào trong tu tiên giới.
Nhưng lại mơ hồ có liên quan tới hiệu quả tuyệt vời trong phù văn hư không hắn tìm hiểu được.
- Đạo hữu cũng nhìn trúng yêu văn này?
Bày sạp chính là một vị tu sĩ Kết Đan mặc trang phục màu trắng, trong tay đang cầm một quyển sách cổ. Hắn thấy thế cười nói.
- Yêu văn?
Phương Tịch nhìn chữ viết màu xanh sẫm trên da thú:
- Những cái này không ngờ là chữ viết của Yêu tộc?
- Đúng vậy... Bỉ nhân thích đọc sách, cũng thích nghiên cứu cổ văn, có chút hứng thú với loại yêu văn này, chỉ là khó có thể nhập môn...
Tu sĩ Kết Đan mặc trang phục màu trắng nói:
- Bởi vì chỉ có trên thân yêu tu cao cấp mới có thể in loại yêu văn này, đồng thời trải qua đấu pháp ác liệt, phần lớn chiến lợi phẩm đều hỏng... Quan trọng hơn là phần lớn Nhân tộc chúng ta không có cách nào sử dụng được công pháp bí thuật của Yêu tộc, lại giống như Yêu tộc cũng không có cách nào học được rất nhiều công pháp và bí thuật của Nhân tộc vậy... Bởi vậy không có tu sĩ nào có hứng thú nghiên cứu. Có lẽ chỉ có những lão quái Nguyên Anh mới có thời gian và tinh lực dài như vậy để phá giải yêu văn...
Phương Tịch cẩn thận quan sát mới phát hiện ra không ít yêu văn hắn bán ra đều không đầy đủ.
Có loại còn trực tiếp xuất hiện ở trên mảnh kim loại, cũng không biết là mảnh vỡ của đỉnh khí hoặc pháp bảo phòng ngự gì...
Cuối cùng, hắn lấy ra mấy viên linh thạch thượng phẩm mua hết yêu văn trên sạp hàng này.
- Vị đạo hữu này đúng là người trong cùng đạo đấy. Tại hạ là Tăng Vạn Thư, ta có thể giảm giá một nửa những yêu văn này, chỉ cần sau này đạo hữu giải ra đôi chút, có thể thuận lợi báo cho ta biết, ta đã vô cùng cảm kích rồi.
Tăng Vạn Thư vái chào sát đất, thành khẩn nói.
Thấy tay hắn không rời sách, chắc hẳn cũng là một người yêu sách.
- Tính giá bình thường là được rồi... ta luôn thích vân du bốn biển, cũng không muốn nợ ân tình của ngươi...
Phương Tịch cười ha ha, kiên trì trả tiền, cầm da thú và mảnh vụn kim đỉnh ghi lại yêu văn rồi tiêu sái rời đi.
Tăng Vạn Thư nhìn theo bóng lưng của Phương Tịch rời đi, lại xoa cằm với vẻ ngẫm nghĩ, trên mặt lộ ra vẻ khôn khéo:
“Hì hì... Không ngờ thật sự có người muốn mua những rác rưởi đó, còn bán được năm viên linh thạch thượng phẩm, kiếm lời kiếm lời rồi... Giả dạng làm một người yêu sách quả nhiên có thể thu được thiện cảm của rất nhiều đồng đạo.”
Hắn cầm lấy cuốn sách trong tay mình và giả vờ đọc, lại tiện tay móc từ trong túi trữ vật ra mấy quyển sách yêu văn nhét vào góc sạp hàng...
...
- Bảng chiến công!
Phương Tịch tùy tiện đi dạo trên hàng vỉa hè, đi tới dưới bảng chiến công.
Hắn nhìn thấy đầu tiên chính là đứng đầu bảng xếp hàng đổi linh vật Kết Anh... Hóa Anh Đan!