Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 802 - Chương 965 - Truy Đuổi 2

Chương 965 - Truy đuổi 2
Chương 965 - Truy đuổi 2

Ba người đều nắm chặt một lá cờ trận, chỉ thấy trên bầu trời không xa chợt có tiếng sấm nổ mạnh.

Tiếng sấm vừa vang lên!

Một con Phong Lôi Giác Mãng hiện lên, tiếp theo giống như hoảng sợ không chọn đường, trốn thẳng về phía bên bọn họ.

- Chuyện này... chúng ta còn chưa bố trí đồ dụ yêu vật, lại có yêu vương tự chui đầu vào lưới à?

Trên gương mặt nữ tu sĩ Kết Đan đầy vẻ vui mừng và bất ngờ.

- Ta hình như có nghe đồng đạo nhắc qua về con Phong Lôi Giác Mãng này. Nó thường dẫn theo cả tộc đàn, cho dù là tu sĩ Kết Đan viên mãn gặp phải cũng sẽ tránh xa. Sao lần này nó một thân một yêu, hình như còn bị thương vậy?

Những tu sĩ Kết Đan còn lại kinh ngạc hỏi:

- Chẳng lẽ tân vương trong tộc đàn Yêu tộc tranh đoạt vị trí, hoặc gặp phải tu sĩ liên kết mai phục, hoặc là...

- Ha ha, lên!

Trên mặt Vưu Thiên Hào hiện ra vẻ tươi cười, trong tay vung vẩy một lá cờ màu vàng.

Phụt!

Một chùm màu vàng kéo hơn mười dặm hiện lên, ngăn cản Phong Lôi Giác Mãng.

Những tu sĩ Kết Đan còn lại thấy vậy, đành phải lần lượt thi triển cờ trận phối hợp.

Chỉ một thoáng, một đại trận màu vàng phóng lên cao, từng cánh cửa lớn màu vàng phong tỏa bốn phương tám hướng, vây chặt Phong Lôi Giác ở trong trận.

- Vưu đạo hữu... Yêu thú này dường như là con mồi của đạo hữu khác... Chúng ta...

Nam tu sĩ Kết Đan không nhịn được nói.

- Nội đan của yêu thú này rất quan trọng cho linh thú bản mệnh của Vưu mỗ thăng cấp...

Vưu Thiên Hào hừ lạnh một tiếng:

- Cứ bắt giữ yêu thú này trước lại nói sau. Nếu phía sau có tu sĩ đuổi theo thì lý luận...

Trong lòng hắn dĩ nhiên muốn chiếm lấy thức ăn trong đãi của người khác.

Nếu là người mấy tu sĩ Kết Đan bọn họ không chọc nổi hoặc là lão quái Nguyên Anh, vậy hắn sẽ dùng hai tay dâng lên.

Nếu là tình huống khác, hắn đại khái có thể tham ô. Dù sao cuối cùng vẫn là bọn họ giải quyết con yêu thú này.

Cho dù kiện lên trên, bọn họ cũng chiếm đạo lý nhất định.

Hơn nữa... Linh thú bản mệnh của hắn đang đến thời điểm quan trọng hóa giao, nếu có thể thu được nội đan và tinh huyết của con Phong Lôi Giác Mãng này... vậy có thể nắm chắc mười phần!

“Tới không đông... chỗ dựa của lão tử đang ở gần!”

- Khóa vàng rơi!

Theo ba lớn tu sĩ Kết Đan không ngừng rót vào pháp lực, ở trong Thiên Môn Kim Tỏa Đại Trận hiện ra từng quang nhận màu vàng, tiếp theo điên cuồng rơi xuống.

Phong Lôi Giác Mãng gầm lên một tiếng, lại bị đánh trúng vảy ngược, máu bắn ra.

Tiếp theo, một cái khóa lớn màu vàng từ trên cao rơi xuống, đập nát nửa cái đầu của nó.

- Sao lại dễ dàng như vậy?

Vưu Thiên Hào cũng cảm thấy kinh hãi:

- Không phải nói Phong Lôi Giác Mãng khó đối phó nhất à? Con thú này là cấp ba trung phẩm có thể địch nổi Kết Đan hậu kỳ bình thường sao?

- Hóa ra con mãng xà này đã sớm bị đánh cho thương nặng, còn từng bạo phát bí thuật tiêu hao nguyên khí trốn chạy...

Nữ tu sĩ Kết Đan cẩn thận kiểm tra một lúc, cho ra kết luận.

- Đáng chết... Kể từ đó, hiệu lực và tác dụng của nội đan mãng xà này cũng muốn giảm bớt mấy phần.

Trong lúc Vưu Thiên Hào đang chán nản, phía chân trời lóe lên ánh sáng màu đen, một vị tu sĩ với khí tức chẳng qua chỉ là Kết Đan bay tới.

Thần thức của Phương Tịch đã phát hiện ra cảnh tượng ở đây từ lâu, hắn sa sầm mặt nói:

- Con thú này... là do ta phát hiện trước.

Trên thực tế, hắn muốn giết chết con thú này rất dễ dàng, nhưng để bắt sống con Phong Lôi Giác Mãng này, hắn vẫn kiên nhẫn đấu với nó, đánh cho nó bị thương, khiến tốc độ độn địa của nó không ngừng giảm xuống.

Nhưng hắn không ngờ lại bị người khác nhặt của hời.

- Hóa ra là ngươi!

Vưu Thiên Hào cười giễu cợt. Trong các tu sĩ Nguyên Anh ở Đông Bát Vực, bất luận là tông môn hay tán tu, hắn đều nhớ kỹ. Ngay cả những tu sĩ Kết Đan không thể trêu chọc, hắn cũng thuộc như lòng bàn tay.

Người này rõ ràng không phải là bất kỳ một người nào trong đó.

Hơn nữa, trong Truyền Tống Điện có tu sĩ Nguyên Anh trấn giữ, nếu người này che giấu tu vi đã sớm bị vạch trần...

“Một tên tán tu chỉ là Kết Đan...”

Vưu Thiên Hào mỉm cười giống như nắm chắc phần thắng:

- Đạo hữu nói câu này không hợp lý rồi. Con Phong Lôi Giác Mãng này rõ ràng là do chúng ta khổ cực bố trí đại trận, thật vất vả mới dụ nó ra để giết chết...

Nhưng hắn còn chưa nói xong, đã thấy Phương Tịch cười lạnh và phát ra pháp lực khủng khiếp.

Một tia chớp đỏ như máu hạ xuống, hóa thành một thanh trường mâu trong tay hắn, hắn nhẹ nhàng ném xuống!

Xoẹt!

Mũi trường mâu đỏ như máu rơi xuống một cánh cửa lớn màu vàng, vô số tia chớp đỏ như máu bạo phát.

Chỉ là một đòn, Thiên Môn Kim Tỏa Trận đã bị phá!

- Lão quái Nguyên Anh?

Vưu Thiên Hào hú lên một tiếng kỳ quái, lập tức bóp nát tấm Độn Phù cấp bốn nào đó, hóa thành một tia sáng máu lập tức biến mất.

Bình Luận (0)
Comment