Đối mặt với yêu thú cấp bốn, hình như nó khó có thể thao túng cũng là chuyện hợp tình hợp lý?
- Đáng tiếc, nếu có thể lợi dụng thi thể của yêu thú cấp bốn...
Phương Tịch trầm ngâm một lúc, lại lấy từ trong nhẫn trữ vật ra một hộp ngọc có dán không ít phù lục.
Sau khi hắn mở ra, chỉ thấy trong đó có một hạt giống Yêu Ma Thụ cực lớn.
Yêu Ma Thụ bắt đầu chuyển động, truyền ra cảm xúc chờ mong lại sợ hãi.
- Đã bao nhiêu năm...
Phương Tịch nhìn hạt giống Thủy Tổ Yêu Ma Thụ này, trong lòng cũng cảm thấy vô cùng xúc động.
Năm đó, khi hắn còn là tu sĩ Luyện Khí nhỏ đã gặp phải một gốc Yêu Ma Thụ này. Sau đó, hắn ở trong Ma Vực gian nan mong được sống... Được rồi, xem như lần đầu buôn bán giữa hai giới, kiếm lời được thùng vàng đầu tiên.
Sau đó, hắn lại ngẫu nhiên nhận được Trường Sinh Thuật, mới một lần phát không thể cứu vãn.
Nếu không có Yêu Ma Thụ, lấy tư chất mộc linh căn hạ phẩm của Phương Tịch, hắn rất nhiên rất khó có thể đi tới một bước như hôm nay!
Đến bây giờ, hắn không chỉ trở thành một vị Nguyên Anh Chân Quân, ngay cả hạt giống Thủy Tổ Yêu Ma Thụ cũng ở trong tay mình!
- Thủy Tổ Yêu Ma Thụ này chính là đại yêu ma có tiềm lực trở thành Nguyên Anh... Cho dù ta đã tìm hiểu thấu triệt các loại phương pháp chế tạo ma, nhưng tốt nhất vẫn lên lấy ma chế ma!
Phương Tịch ngẩng đầu, nhìn gốc Yêu Ma Thụ con.
- Ta bồi dưỡng nhiều năm như vậy, đại khái cũng đủ rồi chứ?
Hắn bồi dưỡng gốc cây con này nhiều năm, tất nhiên cũng có nguyên nhân. Đó là muốn bồi dưỡng gốc Yêu Ma Thụ này đủ mạnh, ngăn cản được Thủy Tổ Yêu Ma Thụ!
- Đi thôi!
Phương Tịch vừa bấm pháp quyết, một quầng ánh sáng màu xanh lập tức bao quanh hạt giống Thủy Tổ Yêu Ma Thụ, đưa nó bay về phía Yêu Ma Thụ.
Hạt giống Yêu Ma Thụ biết tự giết lẫn nhau giống như nuôi cổ vậy!
Nếu cây con này có thể cắn nuốt hạt giống Thủy Tổ Yêu Ma Thụ, vậy cũng có thể thu được huyết mạch mạnh mẽ của Thủy Tổ Yêu Ma Thụ!
Cho dù không thành, trái lại bị Thủy Tổ Yêu Ma Thụ cắn nuốt, tinh hoa và dấu ấn Trường Sinh Thuật nhiều năm cũng sẽ giúp Phương Tịch ngăn cản được Thủy Tổ Yêu Ma Thụ, đây là chỗ dựa quan trọng để hắn thi triển thuật lấy ma chế ma!
Sàn sạt!
Yêu Ma Thụ hình như đang run rẩy, từng dây leo và rễ phụ rủ xuống, quấn quanh hạt giống Thủy Tổ Yêu Ma Thụ, hình thành một quả cầu mây.
Xoẹt!
Tiếp theo, thân cây Yêu Ma Thụ đen xì tách ra, giống như một miệng to như chậu máu, bên trong hoàn toàn tối đen, nó nuốt quả cầu mây kia vào trong.
Không lâu sau, cả gốc Yêu Ma Thụ bắt đầu run lẩy bẩy, từ trên thân cây hiện lên từng vết nứt!
Phương Tịch thấy thế, hình xăm Yêu Ma Thụ nhanh chóng chớp động, từ trong tay áo của hắn bắn ra từng dây leo, rơi vào trong cơ thể của Yêu Ma Thụ...
Ý thức của Phương Tịch trở nên mơ hồ.
Trong lúc hoảng hốt, hắn mơ thấy lúc trước mình đi sâu vào Ma Vực, hình như lại thấy được cảnh tượng tế tự viễn cổ kia.
Trên mặt đất mênh mông, những lời ca tế cổ xưa vang lên...
Thậm chí, sau khi cảnh tượng kia trôi qua, thời gian vẫn không ngừng ngược dòng về phía trước.
Hắn hình như nhìn thấy thế giới sinh ra và bị tiêu diệt, Thái Hư nghiền nát...
Cuối cùng...
- Vù vù...
Ý thức của Phương Tịch tỉnh táo lại, trong con ngươi lần lượt lóe lên hai màu vàng xanh thay thế nhau, hắn không ngừng thở hổn hển.
Tiếp theo, hắn sờ bụng dưới, trên mặt hiện ra sự hoang mang:
- Nhờ có Chư Thiên Bảo Giám, bằng không ta chưa chắc có thể tỉnh lại... Nhưng Đạo Quả đó là gì?
Hắn ngồi xếp bằng, bình tâm tĩnh khí, lặng lẽ nhớ lại tất cả những chuyện vừa xảy ra.
Trong lúc trợ giúp Yêu Ma Thụ cắn nuốt Thủy Tổ, tâm thần Phương Tịch dung hợp cao độ với Yêu Ma Thụ, không ngờ giống như lấy Thủy Tổ Yêu Ma Thụ làm căn cứ, trở lại lúc Ma này mới sinh...
Thậm chí... Nhìn thấy một phần chân tướng của thế giới!
- Ma trong Đại Lương Thế Giới sinh ra... Không ngờ bị một chút lực Đạo Quả ảnh hưởng...
- Đạo Quả giả không thể nhận ra, không thể nghe thấy, không thể diễn tả... Suy nghĩ lại sai!
- Lực của nó không thể tưởng tượng nổi, có thể đảo ngược quy tắc và lẽ thường... Bởi vậy những ma này mới có rất nhiều chỗ vượt quá sức tưởng tượng... Ví dụ như Yêu Ma Thụ quả thật phá tan cực hạn trên phương diện kéo dài tuổi thọ, không thể tưởng tượng nổi. Cho dù là Thanh Đế Sơn Trích Tiên cũng chưa chắc chứng kiến qua dị số thiên địa như thế...
Tu tiên giả nghịch thiên rời đi, mục tiêu chính là thành tiên, được hưởng trường sinh!
Mà Phương Tịch thật ra không quá thích Thanh Đế Sơn Trích Tiên.
Đến trình độ Nguyên Anh, đã đi vào ngưỡng cửa tu sĩ đại thần thông thượng cổ, trong lúc luận đạo cùng rất nhiều tu sĩ Nguyên Anh, Phương Tịch lại biết được rất nhiều bí văn thượng cổ.
- Cái gọi là Địa Tiên Giới Trích Tiên chẳng qua là tu tiên giả cảnh giới Phản Hư, cao hơn Hóa Thần một cảnh giới lớn mà thôi... Thậm chí khó có thể hạ xuống thế giới nhỏ. Cho dù hạ xuống sẽ phải chịu một giới áp chế, thực lực không lớn bằng lúc trước…