Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 814 - Chương 977 - Tung Tích Kẻ Địch 2

Chương 977 - Tung tích kẻ địch 2
Chương 977 - Tung tích kẻ địch 2

Trong lúc lão già Trúc Cơ đang đắc ý vuốt râu vì thành công dạy dỗ cháu gái.

Ầm ầm!

Thân thuyền bỗng nhiên lắc một cái!

- Xảy ra chuyện gì vậy?

Hai ông cháu lập tức giải trừ kết giới, đi tới trên sàn thuyền. Chỉ thấy trên đất liền phía xa có từng con yêu thú giống như cá sấu chẳng khác nào thủy triều tràn tới.

- Là Thiết Giáp Ngạc!

Vẻ mặt lão già Trúc Cơ khó coi:

- Loại yêu thú này có thể sống trong nước và cả trên bờ, trong đó thậm chí còn có mấy con cấp hai thượng phẩm, phiền phức rồi...

- Đề phòng!

- Lục Cực Thiên Thủy Trận ở đâu? Trận Pháp Sư, Trận Pháp Sư!

- Nhanh lên, để cho người phàm lên thuyền trước!

Nhất thời, bên bờ loạn hết cả lên, đan xen với tiếng kêu khóc của người phàm, có vẻ rất rối loạn.

Gào gào!

Nhưng vào lúc này, trong đáy hồ xuất hiện một mạch nước ngầm.

Dựa theo đó là một tiếng rồng ngân dài!

Ầm!

Một vòng xoáy hiện lên, trong vô số bọt nước bắn ra, một con Giao Long màu xanh dài hơn mười trượng lao ra khỏi mặt nước.

Long uy khủng khiếp bạo phát, khiến những con Thiết Giáp Ngạc muốn tè ra quần.

Đại Thanh đắc ý rít gào một tiếng, lại thi triển thần thông cưỡi mây đạp gió.

Trong hư không, vô số hơi nước ngưng kết thành từng đao nước, súng bắn nước, mũi tên nước... từ giữa không trung hạ xuống.

Phụt phụt!

Pháp khí của tu tiên giả khó tổn thương được lưng của Thiết Giáp Ngạc, các loại hoa máu không ngừng nổ tung.

Trong khoảnh khắc, đám yêu thú này đã bị Đại Thanh tiêu diệt toàn đoàn.

- Là linh thú của Long Ngư Chân Quân... Thanh Giao cấp ba!

- Chúng ta được cứu rồi!

Rất nhiều tu tiên giả lập tức hoan hô. Trên gương mặt lão già Trúc Cơ đầy vẻ thất thần nghèo túng:

- Ta sớm phải nghĩ tới, hành động trọng đại như vậy tất nhiên sẽ có lực chiến đấu Kết Đan âm thầm hộ tống... Lão phu thật khờ, thật sự... đó chỉ là một kết giới cách âm, chưa chắc có thể ngăn cản được thần thức của đại yêu cấp ba...

Nhìn thấy Đại Thanh quay đầu nhìn sang, trong mắt đầy vẻ trêu tức.

Lão già không khỏi hối hận, tát mạnh vào mặt mình...

Đại Thanh:

-...

Nó thật ra cảm thấy Nhân tộc này nói thật dễ nghe, đáng lẽ ra nên nói thêm vài lời nữa. Đáng thương cho nó mỗi ngày đều bị chủ nhân uy hiếp đến mức thảm như vậy, hiếm khi nghe được có người cùng tộc với chủ nhân nói xấu về hắn...

...

Mấy ngày sau, trên Đầm Rồng ở Phỉ Thúy Đảo.

Xôn xao!

Phương Tịch mở ra túi linh thú, thả từng con Phong Lôi Giác Mãng cấp một cấp hai.

Những con yêu thú kia có dã tính khó thuần phục, vừa đi ra đã muốn gây sự. Nhưng Đại Thanh thả ra uy áp của Giao Long, khiến bọn chúng nằm sấp trên mặt đất, không dám nhúc nhích.

Trong yêu thú có phân chia đẳng cấp nghiêm ngặt, yêu thú cấp ba nắm giữ uy áp nghiền ép yêu thú cấp thấp, càng không cần phải nói tới Đại Thanh còn là một Thanh Giao cấp ba!

- Sau này, ngươi quản những con Phong Lôi Giác Mãng này, đừng để chúng ra ngoài gây chuyện!

Phương Tịch vốn định giữ lại con Phong Lôi Giác Mãng đầu đàn, tăng chút áp lực cho Đại Thanh. Nhưng bây giờ, hắn chỉ có thể dừng tâm tư này, bắt đầu thử lai giống và nói với Đại Thanh:

- Ngươi bảo đám thủ hạ Bích Thủy Dực Xà của ngươi ra gặp mặt, để tránh sau này không quen biết lại đánh sống đánh chết...

- Coi như ngươi gặp may mắn, lần này Ngoại Đạo Nguyên Anh đi ra ngoài còn kiếm được một viên nội đan Phong Lôi Giác Mãng cấp ba trung phẩm, coi như đút cho chó...

Hắn thở dài và ném ra viên nội đan có sấm sét mơ hồ.

- Gào!

Đại Thanh lập tức ngẩng đầu lên, há to miệng nuốt viên nội đan kia vào trong bụng, trong mắt cá đầy vẻ thỏa mãn.

Chủ nhân vẫn thật sự không tệ, lần sau nhìn thấy lão già kia sẽ dùng đuôi đập chết...

- Ngươi ăn nội đan ta ban, nếu trong vòng một trăm năm còn chưa tăng lên cấp ba trung phẩm thì nướng! Không... vẫn nên hầm đi. Bây giờ có thể làm Canh Đại Thanh Long...

Phương Tịch xoa cằm và lẩm bẩm.

Đại Thanh lập tức ủ rũ, quyết định vẫn tha lão già Trúc Cơ kia một mạng...

...

Phương Tịch đương nhiên không biết tâm tư linh thú của mình.

Dù sao, với thần thức mạnh mẽ của hắn bây giờ tạo thành khế ước nô dịch, đối phương căn bản không có cách nào chống lại. Cho dù hắn bảo nó đi chịu chết nó cũng phải đi. Hắn không quá quan tâm xem tâm trạng của Đại Thanh thế nào.

Nhưng đột nhiên, thần niệm của hắn thoáng động và hóa thành một tia sáng xanh đi tới bên cạnh tổ phượng.

Tổ phượng này được làm bằng một loại linh mộc cấp ba thuộc tính hỏa, ở giữa còn có một cây Phượng Tê Ngô Đồng Mộc, linh căn cấp bốn ở trong tổ Thanh Hỏa Loan này sẽ càng có lợi hơn, lại đạt được khí và tắc thổ trong linh mạch cấp bốn tẩm bổ, có xu hướng trưởng thành mạnh khỏe.

Chiêm chiếp!

Theo một tiếng phượng hót vang lên, một quầng lửa màu xanh từ trên cao hạ xuống, hóa thành Thanh Hỏa Loan thân hình.

Trong linh mục của nó kèm theo vẻ uất ức, ríu ra ríu rít nói gì đó với Phương Tịch, hình như đang mách.

Bình Luận (0)
Comment