Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 880 - Chương 1043 - Giao Dịch

Chương 1043 - Giao dịch
Chương 1043 - Giao dịch

Vào lúc đại yêu hóa hình muốn rời đi, Phương Tịch đột nhiên mở miệng:

- Hãy khoan đã!

- Sao hả? Đạo hữu còn có việc gì nữa?

Một ánh mắt màu đỏ tươi hiện ra phía sau yêu khí kém theo dã tính hung tàn.

Rất rõ ràng, cho dù có thể ngồi xuống trao đổi, giao dịch... nhưng đại yêu vẫn là đại yêu!

- Không sao, chỉ là yêu văn đạo hữu đưa ra hình như chỉ có những thứ sơ cấp nhất... Tại hạ còn từng nhìn thấy một loại yêu văn màu bạc giống như chim bay lên, không biết đạo hữu có thể biết không?

Ánh mắt Phương Tịch lóe lên nói.

Đại yêu hóa hình này đưa ra đều là yêu văn màu xanh sẫm bình thường.

Lại hoàn toàn không thể đọc được yêu văn màu bạc trên mấy tờ cuối của sách da thú.

- Ha ha... Nhân tộc, chẳng lẽ ngươi nói tới là Phượng Triện Văn?

Yêu tộc hóa hình cười lạnh mấy tiếng:

- Đây là thuỷ tổ Yêu tộc ta... Chân Linh Phượng Hoàng tìm hiểu đại đạo hư không, mượn hình của bản thân hiển hóa ra, chuyên dạy phù văn cho Yêu tộc ta, ngươi cũng muốn học à?

- Phượng Triện Văn?

Trong lòng Phương Tịch mơ hồ dao động:

- Đạo hư không sao?

- Đạo hữu nói sai rồi!

Tiêu Diêu Công dường như nghĩ đến điều gì đó, cười nói:

- Long Chương Phượng Triện, tuy đó thật sự là Yêu tộc văn nhưng đạo hư không và thời gian vẫn luôn có... Cũng có đại năng của Nhân tộc ta tìm hiểu ra. Chỉ là danh tiếng của Phượng Triện Văn lớn hơn, tất cả đều hiểu nhầm như vậy mà thôi... Cho dù là Ma tộc cũng có khả năng thi triển lực hư không, lộ rõ Phượng Triện Văn. Chỉ có điều bọn họ gọi là Thiên Ma Văn mà thôi. Chính là ba nghìn đại đạo, trăm sông đổ về một biển...

- Tiêu Diêu Công biết không ít... Nhưng bàn về lực hư không, Phượng Triện Văn của tộc ta vẫn là tinh diệu nhất.

Phượng Thập Tam vẫn thờ ơ lạnh nhạt lại lạnh lùng mở miệng:

- Tu sĩ Nhân tộc, ta khuyên ngươi hãy từ bỏ ý định này đi... chỉ có Thiên Phượng Tộc mới có khả năng thu được truyền thụ Phượng Triện Văn, bản tộc tuyệt đối sẽ không truyền ra ngoài.

Ngụ ý đại yêu hóa hình giao dịch với Phương Tịch thật ra cũng không biết...

- Thì ra là thế...

Phương Tịch lộ vẻ ngẫm nghĩ.

Chẳng qua đối với hắn, Phượng Triện Văn liên quan đến hư không, cũng là một năng lực quan trọng để khai thác bàn tay vàng Chư Thiên Bảo Giám này, thuộc về phần không thể từ bỏ.

Hắn nhìn về phía Phượng Thập Tam:

- Vậy không biết... đạo hữu có bằng lòng giao dịch với ta không?

- Ha ha, ngươi muốn ta truyền thụ Phượng Triện Văn à?

Trên mặt Phượng Thập Tam lộ vẻ châm chọc:

- Không...

Vào lúc hắn muốn giễu cợt tu sĩ Nguyên Anh Nhân tộc không biết tốt xấu này, truyền âm thần thức của Phương Tịch lại vang lên gần tai hắn:

- Linh dịch tạo hóa... Đạo hữu còn muốn không?

- Cái gì? Không ngờ ngươi có thần vật như thế? Không, ta không tin!

Phượng Thập Tam thoáng biến sắc, cũng dùng thần thức truyền âm trả lời.

Tất cả lão quái Nguyên Anh ở đây, ngoại trừ Nam Cung Ly ra, căn bản không ai biết Phương Tịch nói gì lại khiến con Thiên Phượng cao ngạo này phải im lặng. Nhưng bọn họ có thể tưởng tượng, đó tất nhiên là vật cực kỳ quý trọng, không chừng chính là thứ trong danh sách Phượng Thập Tam đưa ra lúc trước!

Nhất thời, vô số ánh mắt tập trung vào Phương Tịch.

Cũng may hắn đã sớm che giấu Oán Hồn Dẫn của bản thân, nếu không sau này không chừng còn có chút phiền phức.

Dù sao bây giờ hắn đã không mấy để ý tới chuyện duy trì áo choàng Vân Kiệt Tử này. Một khi bị lộ, không chừng sẽ bị người ta một đường truy xét tới Phỉ Thúy Đảo.

- Muốn chứng minh cũng đơn giản thôi... Chẳng qua trên tay ta không phải đều là linh dịch tạo hóa.

Phương Tịch mỉm cười và ném ra một Không Thanh Bình.

Phượng Thập Tam nhận lấy, bên trong không ngờ trống không...

- Ngươi đùa bỡn ta... Không đúng!

Thần thức của hắn cẩn thận điều tra, vẻ mặt dần dần trở nên xúc động:

- Trong bình này hình như từng chứa một loại linh dịch, từ khí tức còn sót lại có thể thấy được... Ít nhất phải chứa một phần linh dịch tạo hóa được pha loãng. Không ngờ... Nhân Gian Giới thật sự có loại linh vật đẳng cấp này được bảo tồn?

Xem ra, cho dù Phượng Thập Tam đưa linh dịch tạo hóa vào đầu danh sách, nhưng căn bản chưa từng nghĩ tới có thể đổi được loại chí bảo này.

Ánh mắt hắn nhìn về phía Phương Tịch không khỏi trở nên thận trọng hơn:

- Nếu trên tay đạo hữu có loại linh dịch này, bản tọa bằng lòng lấy ra Phượng Nguyên Đan, Ngũ Hành Hoàn, nội đan Thiên Văn Chu lúc trước để trao đổi!

- Linh dịch tạo hóa chính là vật của Tiên Giới, tuy linh dịch trong tay ta từng bị pha loãng, lại bị người ta luyện vào Tam Quang Thần Thủy, linh nhũ chục nghìn năm... Tuyệt đối vô cùng quý trọng.

Phương Tịch tiếp tục dùng thần thức truyền âm:

- Những thứ đó của đạo hữu còn xa mới đủ được!

- Xem ra đạo hữu vẫn nhớ mãi không quên Phượng Triện Văn...

Trong mắt Phượng Thập Tam lập lòe ánh sáng nguy hiểm, nhưng sau khi liếc nhìn Tiêu Diêu Công bên cạnh, hắn vẫn cố nén nhịn:

- Phượng Triện Văn không có cách nào bảo tồn trên giấy bình thường... Lẽ nào bản tọa còn phải tiêu hao thời gian dạy ngươi sao?

Bình Luận (0)
Comment