Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 881 - Chương 1044 - Giao Dịch 2

Chương 1044 - Giao dịch 2
Chương 1044 - Giao dịch 2

- Đây là chuyện của đạo hữu, nếu đạo hữu không có cách nào khiến cho bản tọa thỏa mãn, cùng lắm thì không làm giao dịch nữa.

Phương Tịch bình chân như vại nói.

Phượng Thập Tam im lặng một lúc, tiếp theo thần thức truyền âm hỏi thăm:

- Trong tay ngươi còn có bao nhiêu linh dịch?

- Ba giọt!

Trong mắt Phương Tịch lóe sáng, đáp lại.

- Quá ít, nếu tiến hành trao đổi, dùng Phượng Triện Văn đổi ba giọt linh dịch, chính là giới hạn cuối cùng của bản tọa!

Phượng Thập Tam nói.

- Lại thêm ba món bảo vật kia nữa!

Phương Tịch tất nhiên sẽ không khách sáo với Yêu tộc. Giới hạn cuối cùng gì chứ? Đó là thứ lấy ra để đột phá và chà đạp!

Hai bên ngươi tới ta đi một lúc, cuối cùng vẫn quyết định từng người nghiệm hàng trước.

Phương Tịch lấy ra một Không Thanh Bình chứa một giọt Cửu Thiên Tịnh Hoa Thủy. Phượng Thập Tam lại cười lạnh, móc ra một ngọn đèn hồn đăng!

Ở trong hồn đăng còn mơ hồ có hồn phách của một tu sĩ đang đau đớn vì bị lửa chậm rãi thiêu đốt...

Trong ngọn đèn, dầu thắp lại khiến hắn duy trì chút sức sống cuối cùng.

Cảnh tượng này quỷ dị lại đáng sợ khiến rất nhiều tu sĩ Ma Đạo ở đây đều phải biến sắc.

- Thần hồn đốt Thiên Đăng...

Phương Tịch thì thào một tiếng. Đây chính là cực hình cực nổi tiếng trong tu tiên giới. Rất nhiều tu sĩ tình nguyện để hồn bay phách lạc, cũng không muốn đi tới bước này, tiếp nhận sự hành hạ trăm năm nghìn năm.

- Không sai, Thiên Phượng Tộc ta thu được thần hồn Nguyên Anh này từ trong Hàng Giới lần trước... Người này tự xưng là đến từ Nguyên Thủy Ma Môn gì đó, là một vị Nguyên Anh ma đạo bị tộc ta bắt giữ và rút hồn luyện phách, tản đi Nguyên Anh, chỉ để lại một tia thần hồn đốt Thiên Đăng. Trải qua thời gian khá dài như vậy... với mức độ thần hồn của hắn suy yếu, cho dù là một vị tu sĩ Kết Đan cũng có thể dễ dàng soát hồn.

Nguyên Anh của tu sĩ Nguyên Anh, chính là bão nguyên thủ anh, thần hồn ngưng tụ cao độ giống như yêu thú cấp bốn vậy, tự nhiên chống lại rất nhiều thần hồn thuật, khó có thể bị soát hồn!

Yêu tộc có thể làm được điểm này, đủ khiến rất nhiều tu sĩ Nguyên Anh ở đây sợ hãi.

Phượng Thập Tam cười lạnh:

- Nguyên Thủy Ma Môn của người này cũng khá có nội tình, học được một phần Phượng Triện Văn, Thanh trưởng lão cố ý chế luyện thần hồn của hắn và giữ lại một phần ký ức này để sau này dùng cho Yêu tộc học tập...

Người này nói cười lại khiến tất cả tu sĩ ở đây đều cực kỳ khiếp sợ.

Trong lòng Phương Tịch chấn động còn hơn cả các lão quái Nguyên Anh khác.

Đây là lần đầu tiên hắn nghe được người ngoài nhắc tới cái tên Nguyên Thủy Ma Môn này!

- Như vậy cũng tốt!

Phương Tịch cố ép xuống nghi ngờ trong lòng, nét Không Thanh Bình trong tay cho Phượng Thập Tam.

Phượng Thập Tam mở nắp bình ra, nhẹ nhàng ngửi một cái, lẩm bẩm nói:

- Quả nhiên là Cửu Thiên kia...

Nhìn dáng vẻ của hắn, không ngờ hắn hình như biết được Cửu Thiên Tịnh Hoa Thủy vậy.

Hắn thấy chỉ có một giọt linh dịch, giơ tay ném hồn đăng qua.

Phương Tịch nhận lấy và thi triển thuật soát hồn.

Ký ức của thần hồn này đã sớm trống rỗng trong sự hành hạ suốt thời gian dài dằng dặc.

Chỉ có ký ức học tập Phượng Triện Văn còn được giữ lại.

Chẳng qua Phượng Triện Văn vô cùng phức tạp, Phương Tịch cũng chỉ có thể xem đại khái, sau này còn phải soát hồn nhiều lần, tự mình học tập mới có khả năng dần dần nắm giữ.

“Rất rõ ràng, Thiên Phượng Tộc đã chế luyện thần hồn của lão ma Nguyên Anh này trở thành một món pháp khí dạy học, điều này mới hung tàn ác độc làm sao!”

Phương Tịch thở hắt ra một hơi:

- Không sai, thật sự là Phượng Triện Văn!

- Nếu đạo hữu có kiên trì...

Phượng Thập Tam không biết nghĩ tới điều gì, không ngờ lại nhượng bộ:

- Trong ba món vật phẩm kia, ta có thể mặc cho đạo hữu chọn hai cái... Lúc đó giao dịch được không?

“Xem ra Cửu Thiên Tịnh Hoa Thủy vô cùng quan trọng đối với Thiên Phượng Tộc...”

“Ta làm như thế, có phải quá giúp địch không? Hy vọng một ngày nào đó tương lai, hậu quả xấu này đừng nện ở trên đầu ta mới tốt...”

Trong lòng Phương Tịch nghĩ và nói tiếp:

- Cũng được!

Sau khi Phương Tịch và Phượng Thập Tam giao dịch xong, mỗi người trở lại chỗ của mình.

Hắn có thể cảm nhận được ánh mắt của không ít lão quái Nguyên Anh nhìn qua, rõ ràng bọn họ khá hứng thú với thân phận thật sự của mình.

Dù sao ba món bảo vật Phượng Thập Tam lấy ra có thể nói là thứ tốt nhất trong buổi đấu giá lần này.

Mọi người đều suy nghĩ như nhau, mấy vòng trao đổi tiếp theo lại có vẻ bình tĩnh lại.

Cuối cùng, Tiêu Diêu Công bay đến trên ngọc đài, mỉm cười nói:

- Lão phu được các vị nể mặt, hội trao đổi lần này kết thúc mỹ mãn. Tiếp theo... Lão phu gọi người đi trước! Làm phiền các đạo hữu khác tạm thời chờ một lát!

- Đạo hữu này, còn có đạo hữu này!

Tiêu Diêu Công chỉ tay vào Phương Tịch và một vị Kết Đan khác đã giao dịch số lượng lớn linh thạch.

Phương Tịch đứng dậy, đảo mắt qua Nam Cung Ly và hóa thành một luồng ánh sáng màu xanh rời khỏi Thiên Khung Vân Hải...

Bình Luận (0)
Comment