Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 902 - Chương 1065 - Chặn Đường 2

Chương 1065 - Chặn đường 2
Chương 1065 - Chặn đường 2

Bái Yêu kêu lên một tiếng, dâng lên một trận cuồng phong.

Lang Yêu phía dưới và nó tâm ý tương thông, nhìn xung quanh bắt đầu tìm kiếm đường lui:

- Tu sĩ Nhân tộc... thả chúng ta rời đi, bằng không chúng ta tự nổ yêu đan, các ngươi sẽ không sống tốt được đâu!

- Bây giờ ngươi mới nghĩ đến tự nổ yêu đan, có phải đã quá muộn không?

Phương Tịch cười lạnh, nói với hai bằng hữu rượu thịt:

- Các ngươi còn chưa ra tay?

Bạch Vân Tẩu và Điếu Ngao Lão Nhân liếc mắt nhìn nhau. Bạch Vân Tẩu lấy ra một thanh kiếm nhỏ bạch ngọc.

Miệng Điếu Ngao Lão Nhân lại lẩm bẩm, phát động một ngọc phù.

Ngọc phù này bỗng nhiên hóa thành một tia sáng rơi vào Kim Giao Ngao dưới người hắn, hình như phủ thêm cho nó một lớp áo giáp mờ ảo.

Kim Giao Ngao nổi giận gầm lên một tiếng, trong hư không hiện ra từng mai rùa màu vàng, hoàn toàn phong tỏa đường lui của hai con yêu đang chật vật kia...

...

Sau một lát, một vòng ánh sáng năm màu cực lớn chợt đập xuống đỉnh đầu của con Bái Yêu, khiến đầu nó vỡ thoang.

Phương Tịch tiện tay điểm một điểm, một quân cờ trắng bay ra, ép yêu hồn của Bái Yêu đã sớm ẩn nấp một bên phải hiện ra, hắn tiện tay thu về.

Tiểu Thanh bay xuống bên cạnh hắn, mắt phượng tò mò quan sát hai bằng hữu rượu thịt.

Sắc mặt Điếu Ngao Lão Nhân tái nhợt, nhìn mai rùa của linh thú bị tổn hại không nhẹ, đau lòng đến mức run rẩy.

- Cảm ơn hai vị đạo hữu, ta lại giao thi thể của con Ngân Lang cho hai vị.

Phương Tịch mỉm cười và phân phối.

Lần này giết chết hai con lang bái này, hắn bỏ công nhiều nhất. Hắn chỉ lấy thi thể của một con Bái Yêu đã xem như vô cùng rộng lượng rồi.

Về phần Hắc Phong Lang và Ngưu Yêu lại là chiến lợi phẩm của một mình hắn.

- Cảm ơn đạo hữu.

Trên mặt Bạch Vân Tẩu thoáng vui mừng, có thể có một con yêu thú cấp bốn và nội đan, túi trữ vật của nó cũng đủ để bù đắp rất nhiều tổn thất của hai người bọn họ.

- Việc này không nên chậm trễ, chúng ta vẫn nên đi phá hủy mắt trận trước lại nói sau...

Phương Tịch vỗ một cái vào Tiểu Thanh.

Không lâu sau, từ trên Phong Nguyệt Sơn bốc lên một đám lửa màu xanh cháy hừng hực...

Hắn lại tùy ý tìm một nơi giấu trận bàn do Thiên Đố Ma Quân giao cho.

- Như vậy... Nhiệm vụ này cũng coi như đã hoàn thành.

Sau khi làm xong tất cả những điều này, Phương Tịch vỗ tay và lầm bầm:

- Ân tình cầm Thất Tình Ly Thương Phổ đã trả xong, trên lý thuyết, ta đã không còn liên quan mấy tới cuộc chiến tranh này nữa... À, không đúng, còn có bên Nam Cung Ly...

Chẳng qua hắn thông qua kiếm khí của Thanh Hòa Kiếm cảm ứng được nữ tử này trước mắt vẫn tốt, hắn cũng không vội ra tay.

“Không ngờ được Vân Kiệt Tử này còn nuôi một con yêu thú cấp bốn, thậm chí còn là Thiên Phượng Tộc!”

Bạch Vân Tẩu và Điếu Ngao Lão Nhân liếc mắt nhìn nhau, trong lòng không ngừng suy nghĩ.

Bọn họ lại nghe Phương Tịch nói:

- Hai vị đạo hữu, tiếp theo chúng ta nên đi đâu?

- Thật sự không dám giấu, lão phu đã đáp ứng Thiên Đố Ma Quân, sau khi phá hủy mắt trận sẽ cố gắng đi tới chiến trường chính trợ giúp...

Bạch Vân Tẩu cười gượng trả lời.

Phương Tịch không khỏi liếc mắt nhìn hắn. Hắn làm tán tu còn bị nắm thóp như vậy, hoặc Thiên Đố Ma Quân cho ra lợi ích gì đó khiến hắn không có cách nào từ chối, hoặc bị người ta nắm được điểm yếu uy hiếp.

Lần này, vị tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ Tiêu Diêu Công kia không ra tay, hai tộc nhân yêu còn không dám ép quá mức.

Tuy địa vị của Bạch Vân Tẩu kém hơn, nhưng dù gì cũng là một vị Nguyên Anh!

Hắn lại nhìn về phía Điếu Ngao Lão Nhân.

Có thể nói vị Nguyên Anh này tài cao giấu kỹ, Phương Tịch thật sự muốn cùng người ta thưởng thức trà luận đạo, thảo luận nghiên cứu về tâm đắc nuôi dưỡng rùa...

Điếu Ngao Lão Nhân cười gượng, chắp tay nói:

- Nếu lão Bạch Vân muốn đi, lão phu cũng chỉ có thể liều mình cùng quân tử...

- Thì ra là thế, tại hạ tính xem chừng tình thế trước đã, vậy chúng ta từ biệt ở đây...

Phương Tịch nhảy lên lưng Tiểu Thanh và cong môi.

Tiểu Thanh vui sướng hót lên một tiếng, vỗ cánh hóa thành một luồng ánh sáng màu xanh biến mất ở phía chân trời.

Bạch Vân Tẩu và Điếu Ngao Lão Nhân nhìn theo Phương Tịch rời đi lại im lặng thật lâu không nói gì.

Rất lâu sau, Bạch Vân Tẩu mới khẽ thở dài:

- Vân Kiệt Tử, người này che giấu thật sâu... Con yêu tu lúc trước là cấp bốn trung phẩm còn mạnh hơn hai con lang bái thi triển hợp thể thuật. Chỉ sợ hai người chúng ta liên thủ có thể thoát thân đã là không tệ rồi. Ở trong tay người này, ngay cả yêu hồn cũng không thể chạy thoát...

- Đúng vậy, hắn còn nuôi dưỡng một con linh cầm Thiên Phượng Tộc, quả thật to gan lớn mật. Chẳng qua con linh cầm kia cũng thật lợi hại, Hắc Phong Lang cấp bốn cũng không phải là đối thủ của nó.

Điếu Ngao Lão Nhân cười gượng:

- Huyết mạch Kim Giao Ngao của lão phu cũng tính là bất phàm, đối mặt với con linh cầm kia không ngờ lại truyền đến sự e ngại... Lão phu thấy sau này Vân Kiệt Tử ít nhất tiến vào trung kỳ cũng không phải là vấn đề gì lớn. Với thần thông pháp lực của hắn, nếu như hắn lại tiến vào hậu kỳ, chỉ sợ cả tu tiên giới Nam Hoang cũng không có đối thủ?

Bình Luận (0)
Comment