- Bây giờ chúng ta nghĩ tới những điều này có quá xa không? Có lẽ chúng ta lại thua, Nam Hoang không tồn tại thì sao?
Bạch Vân Tẩu lắc đầu:
- Hơn nữa... chúng ta đều là tán tu, bất luận ở phía trên là Thiên Đố hay Vân Kiệt Tử lại liên quan gì tới chúng ta?
- Nói cũng phải, thật ra lão Bạch Vân ngươi không ngờ lại đáp ứng đi tới chiến trường, quả thật khiến ta bất ngờ đấy.
Điếu Ngao Lão Nhân nói:
- Nếu không phải Tiểu Kim vừa vặn tiến giai, lão phu sẽ không mạo hiểm đi cùng ngươi như vậy đâu.
- Ôi, không có cách nào... Thiên Đố Ma Quân hứa hẹn với lão phu, sau này sẽ ra tay giúp lão phu một lần.
Bạch Vân Tẩu lẩm bẩm nói:
- Lão phu có huyết hải thâm thù, nếu được Ma Quân giúp đỡ sẽ có hy vọng rất lớn.
- Quả nhiên là chuyện này...
Điếu Ngao Lão Nhân hình như biết rõ chân tướng chuyện này, hắn nghe vậy cũng chỉ có thể thở dài.
...
- Tiểu Thanh, đi tới nơi có yêu khí nồng đậm nhất...
Phương Tịch cưỡi Tiểu Thanh bay ra mấy trăm dặm, lập tức ra lệnh cho nó vòng qua một vòng lớn.
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ của Thiên Đố Ma Quân, hắn cũng cần cân nhắc cho mình.
Mà ở trong Yêu tộc trân quý nhất không ngoài Thiên Yêu Khí!
Vật này thậm chí có khả năng liên quan tới chuyện hắn tiến giai Hóa Thần sau này!
Tiểu Thanh hót dài một tiếng, vẽ ra một đường vòng cung tuyệt đẹp, lao đầu vào sâu bên trong Thiên Ly Nguyên.
Lấy tốc độ độn địa của nó còn có thân phận Thanh Hỏa Loan cấp bốn, đơn giản là một đường thông suốt.
Không bao lâu, Phương Tịch đã nhìn thấy một gốc linh thực đâm thẳng vào trong mây ở phía chân trời.
“Bây giờ Thanh trưởng lão kia chắc hẳn còn ở trên chiến trường, muốn ra tay thì phải thật nhanh!”
Thần thức của hắn đảo qua từng tấc, sắc mặt bỗng nhiên thay đổi!
Kêu!!!
Theo một tiếng phượng hót, một con yêu cầm khổng tước giang cánh rộng hơn trăm trượng, trên thân là lông chim năm màu, linh vũ phần đuôi cực lớn bay ra, ngăn cản ở trước mặt hắn.
- Tu sĩ Nhân tộc lớn mật, lại dám nuôi dưỡng Thiên Phượng Tộc ta làm nô lệ!
Từ trong miệng linh cầm năm màu phát ra tiếng quát mắng giống như của thiếu nữ, giọng nói nũng nịu uyển chuyển, khí tức khoảng cấp bốn trung phẩm!
- Một con Thiên Phượng, xem ra thật sự là ở đây, không sai được.
Phương Tịch thì thào một tiếng, ở lòng bàn tay phải hiện ra Thanh Hòa Kiếm:
- Đạo hữu có thể giao ra một chút Thiên Yêu Khí cho bản tọa không? Nếu vậy, bản tọa có thể quay đầu rời đi.
Trên đường đến đây, hắn đã kiểm tra sơ qua túi trữ vật của mấy đại yêu hóa hình cấp bốn, tạm thời không nói tới nguyên liệu khác, chỉ lật mấy viên linh thạch cực phẩm đã xem như niềm vui bất ngờ rồi.
Bây giờ, sau khi thay đổi một viên linh thạch cực phẩm thuộc tính kim, Phương Tịch biểu thị kiếm tu tuyệt thế hắn lại trở về!
Bằng không lấy năng lượng dự trữ của Thanh Hòa Kiếm trước đây, nếu đang đánh một nửa đột nhiên hết điện, hình ảnh kia thật sự đẹp không dám nghĩ...
- Ngươi chỉ là một Nguyên Anh sơ kỳ của Nhân tộc lại thật lớn lối! Phượng Thanh ta mới lần đầu tiên nhìn thấy loại tộc tu sĩ cao cấp nói khoác không biết ngượng như ngươi. Thiên Yêu Khí sao? Thật ra không phải là không được...
Phượng Thanh cười duyên một tiếng, Phương Tịch đột nhiên cảm giác tóc gáy dựng ngược.
Vù!
Trong chớp mắt tiếp theo, ánh sáng màu trắng bạc lóe lên, một móng vuốt sắc bén ba màu hình như thuấn di hiện lên ở sau lưng của hắn, hung hăng chộp xuống!
Oong!
Một màn ánh sáng năm màu hiện lên, ở dưới lợi trảo không ngờ trực tiếp vỡ nát.
Móng vuốt sắc bén này vẫn lao tới không giảm, rơi vào trên áo giáp năm màu của Phương Tịch, để lại một vết mờ!
Dưới đại trận bảo vệ tùy thân Ngũ Khí Triều Nguyên, cho dù yêu thú cấp bốn thượng phẩm đánh lén, cũng không đến mức bị một kích phá hỏng phòng ngự!
- Hừ!
Thần thức của Phương Tịch đảo qua, Thanh Hòa Kiếm trong tay chém ra một đường kiếm khí.
Nhưng không ngờ vèo một tiếng, móng vuốt ba màu kia đã biến mất không thấy bóng dáng.
Khi nó xuất hiện lại lần nữa, đã đi tới bên cạnh con Thiên Phượng kia.
- Linh bảo có thể thuấn di...
Mắt Phương Tịch tối lại. Ngoại trừ Thần Anh Kiếm, đây vẫn là lần đầu hắn thấy được loại bảo vật đẳng cấp này trên tay kẻ địch.
- Nhân tộc, ngươi quả nhiên có chút bản lĩnh, không ngờ có thể đỡ được Phá Không Trảo...
Phượng Thanh cũng vô cùng kinh ngạc.
Từ sau khi nàng thăng cấp lên cấp bốn trung phẩm, nắm giữ Phá Không Trảo, Nhân tộc Nguyên Anh gặp phải gần như đều không địch nổi.
Nàng không ngờ đối diện bảo vật hộ thể của tu sĩ Nguyên Anh Nhân tộc này lại mạnh mẽ lạ thường.
- Chẳng qua, tuy linh bảo tốt nhưng cũng phải xem người sử dụng...
Phượng Thanh há mỏ phun ra một đường ánh sáng.
Trong ánh sáng màu đỏ chậm rãi hiện ra một cái lược bằng gỗ.
Cái lược giống như làm bằng Hồng Ngọc, hình dáng và cấu tạo cổ xưa, thậm chí thiếu mấy cái răng lược.
Phương Tịch và Tiểu Thanh nhìn thấy món linh bảo này, đều giật mình.