Không, phải nói là đại yêu hóa hình!
Một người trong đó mặc áo bào xanh, ngũ quan bình thường, chính là Thanh trưởng lão, một người khác có gương mặt cao ngạo. Hắn nhìn chằm chằm vào Phương Tịch, ánh mắt quả thật hận không thể nuốt sống Phương Tịch. Người đó chính là Phượng Thập Tam!
- Hóa ra là hai vị. Sao vậy? Các vị muốn phục kích bản tọa à?
Phương Tịch thoáng kinh ngạc, tiếp theo cười lạnh hỏi.
- Không ngờ ngươi đã thăng cấp Nguyên Anh trung kỳ... Xem ra ngươi còn tu luyện công pháp thần thức nào đó, bây giờ thần thức chắc hẳn có thể tương đương với Nguyên Anh hậu kỳ, bằng không ngươi căn bản không có cách nào phát hiện ra thủ đoạn ẩn nấp hư không của ta...
Thanh trưởng lão quan sát Phương Tịch, ánh mắt hơi kinh ngạc nghi ngờ.
“Ôi... Hai đạo chính ma đều vô dụng!”
Phương Tịch chắp hai tay sau lưng, trong lòng khẽ thở dài. Nhưng hắn cũng biết đây là sự bất đắc dĩ của Nhân tộc.
Bây giờ, hai chiến lực cao nhất đều đang bế quan chữa thương, thậm chí cho dù xuất quan, biên giới hai nước Khương quốc và Phong quốc dài dằng dặc, bọn họ chung quy có thể tìm tới nơi để nhập cư trái phép.
Hơn nữa... Không nói Thanh trưởng lão, cho dù là Phượng Thập Tam, chỉ cần hắn một lòng muốn chạy, Thiên Đố Ma Quân đích thân ra tay cũng chưa chắc có thể giữ được hắn lại.
Hai con đại yêu hóa hình này bất chấp nguy cơ có thể bị bao vây tấn công để lẻn vào cương vực của Nhân tộc, rõ ràng có âm mưu không nhỏ.
Thanh trưởng lão nhìn Phương Tịch, sắc mặt cực kỳ nghiêm túc:
- Trước đây, ngươi sử dụng Khô Vinh Huyền Quang? Ngươi là dư nghiệt của Thanh Đế Sơn thượng cổ?
Sắc mặt Phương Tịch lập tức trở nên vô cùng nghiêm trọng.
Rốt cuộc đã có người chịu nói ra chuyện này, tuy không phải là Nhân tộc...
Cho dù Thiên Đố và mấy lão cổ hủ kia đoán được cũng không dám nói rõ, chính là sợ hãi bị một huyền quang của Phương Tịch trực tiếp quét qua...
Dù sao, trong tu tiên giới không có gì đúng sai, chỉ lấy thực lực luận thắng thua.
Bây giờ Nam Hoang không có tu sĩ Hóa Thần, Phương Tịch tu luyện Khô Vinh Huyền Quang chính là người đứng đầu!
Cho dù hắn muốn xây dựng lại Thanh Đế Sơn, không chừng hai đạo chính ma còn phải cười nịnh nọt giúp đỡ, lại đưa lên quà mừng phong phú...
- Bản tọa đúng là đã tu luyện công pháp của Thanh Đế Sơn. Vậy thì sao chứ? Về phần dư nghiệt... Ha ha, chẳng qua là khám phá từ trong động phủ cổ tu ra mà thôi.
Phương Tịch thành thật giải thích một câu.
Hắn thật sự không phải là thánh tử Thanh Đế Sơn gì đó...
- Ha ha...
Thanh trưởng lão lộ ra vẻ mặt không tin:
- Năm đó Thanh Đế Sơn bị hủy diệt, công pháp thất lạc không ít, nhưng không có một người nào có thể tu luyện ra Khô Vinh Huyền Quang... Người có thể tu luyện ra Khô Vinh Huyền Quang nhất định là được Thanh Đế Sơn chân truyền!
Trong lòng Phương Tịch bỗng chốc hồi hộp, biết suy đoán của mình trước đó là đúng.
Nếu không có được Thanh Đế Sơn bí truyền bí quyết luyện công, hoặc có Ất Mộc Pháp Thân giống như mình như, cho dù cầu may luyện được Khô Vinh Kim Đan cũng chưa chắc có thể tu luyện ra Khô Vinh Huyền Quang.
“Nhưng bởi vậy, thân phận dư nghiệt Thanh Đế Sơn của lão tử lại cũng được xác nhận...”
“Cũng không đúng, ta không thể là Ất Mộc Pháp Thân trời sinh, vừa vặn nhặt được Khô Vinh Quyết sao?”
Phương Tịch nhìn Thanh trưởng lão trước mặt, rất muốn hỏi điều đó, xem đối phương tin hay không.
Chẳng qua nghĩ cũng biết, khả năng lớn là không tin...
Thậm chí, năm đó Trận Linh Bạch Lộc kia nhìn thấy hắn, đã trực tiếp cho hắn thân phận thánh tử Thanh Đế Sơn.
Cho dù trước đây hắn nhặt được công pháp, nhưng trải qua Trường Thanh Viên Bí Cảnh, trải qua Trận Linh Bạch Lộc chính miệng chứng thực, hình như mình thật sự đại khái... được xem là dư nghiệt của Thanh Đế Sơn?
“Xem ra không thể không gánh lấy tội danh này rồi. Thôi, vẫn diệt khẩu đi!”
Hắn nhìn về phía Thanh trưởng lão và Phượng Thập Tam:
- Cho dù bản thân ta được Thanh Đế Sơn truyền lại thì sao chứ?
- Tôn Giả có lệnh, đệ tử Thanh Đế Sơn đều giết không tha!
Sắc mặt Thanh trưởng lão lãnh đạm, toàn thân có từng hoa văn màu bạc hiện ra, khiến hư không xung quanh mơ hồ nổi lên dao động.
Thiên Phượng Tộc trời sinh am hiểu thao túng lực hư không, sau khi đạt đến cấp bốn thượng phẩm càng không thể coi thường được!
Thanh trưởng lão này chỉ phát sóng pháp lực thoáng ảnh hưởng tới hư không xung quanh, Phương Tịch đã có cảm giác không kém hơn đám yêu tu Phượng Thanh thi triển bí pháp!
- Vân Kiệt Tử, ngươi phá hủy chuyện tốt của Yêu tộc ta, ngươi đáng tội chết nghìn lần!
Phượng Thập Tam nhìn Phương Tịch, trong ánh mắt lộ vẻ lạnh lùng.
Lần này, hắn và Thanh trưởng lão hợp sức ra tay, một Nguyên Anh trung kỳ Nhân tộc nhỏ bé này đừng mong sống sót rời đi!
- Kẻ đáng chết là ngươi! Ngươi dám bao vây tấn công một vị Khôi Lỗi Sư, cũng coi như các ngươi có can đảm!
Phương Tịch cười ha ha và không che giấu nữa, tùy ý vung tay lên.
Vèo vèo vèo!
Từng khôi lỗi với khí tức khủng khiếp hiện ra!