Tiếp theo, ánh sáng màu bạc lóe lên, cơ thể Trương Hỏa Hoa cứng đờ, Ngoại Đạo Nguyên Anh trong cơ thể thình lình biến mất!
...
Ở Tu tiên giới Nam Hoang.
Ánh sáng màu đen lóe lên, Ngoại Đạo Nguyên Anh lấy thân thể Nguyên Anh xuất hiện. Chỉ thấy cảnh tượng Tiểu Thanh dẫn dắt mấy con khôi lỗi cấp bốn đại chiến với Phượng Thập Tam, hắn không khỏi cười hì hì:
- Cảnh tượng lớn đấy...
Lúc này, Phượng Thập Tam bị ép phải xuất hiện bản thể từ lâu, hóa thành một con Thiên Phượng năm màu cực lớn, trên lông chim năm màu còn kèm theo từng ánh sáng màu bạc, hình như lại muốn lập tức thi triển ra thần thông hư không trốn chạy.
Lần trước, hắn thậm chí dựa vào loại thần thông này tránh thoát Thanh Hòa Kiếm của Phương Tịch truy sát!
Oa!
Thiên Phượng năm màu vỗ cánh tức giận kêu lên một tiếng, từ hai cánh bay ra từng phong nhận màu xanh xen lẫn chỉ bạc.
Phong Sí Hổ cấp bốn trung phẩm với đôi mắt dại ra, mặc cho trên thân xuất hiện từng vết thương cực lớn, từng dây leo chuyển động ở dưới máu thịt.
Vèo!
Bỗng nhiên, nó vỗ hai cánh lao tới bên cạnh Thiên Phượng năm màu và tự cho nổ cơ thể cùng yêu đan!
Ầm ầm!
Một con Yêu tộc cấp bốn trung phẩm tự nổ, hình thành vòng xoáy linh lực kinh khủng, lập tức cắn nuốt Thiên Phượng năm màu.
Chờ đến sau khi linh lực yên tĩnh trở lại, hơn nửa cánh của Phượng Thập Tam đã mất:
- Ta nhớ kỹ các ngươi rồi...
Hắn oán hận nhìn Tiểu Thanh, bỗng nhiên niệm một câu chú văn.
Từng lông chim rơi ra, ánh sáng màu bạc trên đó hội tụ, nhanh chóng tập trung ra thành một Phượng Triện Văn.
Vào lúc Phượng Thập Tam sắp thi triển thần thông chạy trốn...
Vút!
Tiếng hạ cờ trong trẻo vang lên!
Bản thể của Phương Tịch bắn ra một quân cờ màu trắng!
Ở giữa không trung, quân cờ trắng hóa thành một Cấm Không Phù, tản ra dao động nhiễu loạn hư không.
- Hừ!
Phượng Thập Tam hừ lạnh một tiếng và chợt phát động nội đan phun ra một ngụm tinh huyết, khiến hư không hỗn loạn nhanh chóng bị loại bỏ.
Đối với Thiên Phượng Tộc, muốn ép xuống dao động này không phải là chuyện quá khó.
Dù sao, Cấm Không Phù này là do Phương Tịch vẽ thành, còn không hoàn chỉnh!
Nếu thật sự để Chư Thiên Bảo Giám ra tay, cho dù chỉ là chút uy lực còn sót lại, Phượng Thập Tam cũng tuyệt đối không thể chạy thoát.
Nhưng lúc này, mắt thấy yêu này sắp hoàn toàn Hư Hóa.
Ngoại Đạo Nguyên Anh chợt thuấn di và hiện ra ở sau lưng Phượng Thập Tam, trong tay hiện ra một thanh kiếm nhỏ đen xì!
Oong!
Thần Anh Kiếm phát ra tiếng kiếm đáng sợ, bỗng nhiên lập lòe.
Chờ đến lúc nó xuất hiện lại, không ngờ đã đột phá tới phía sau Phượng Thập Tam, tầng phòng ngự hư không màu trắng bạc kia hoàn toàn không phát huy được tác dụng.
Phụt!
Trên Thần Anh Kiếm lóe lên ma sát khí, trực tiếp xé rách thân thể vốn đã bị thương của Thiên Phượng năm màu.
Một thần hồn Thiên Phượng năm màu bay ra, ở giữa còn có một viên nội đan màu xanh xen lẫn với hoa văn màu bạc, rõ ràng là dáng vẻ khủng hoảng khi họa lớn rơi xuống đầu.
Nó nhất thời thuấn di, muốn rời xa chiến trường.
Trong chớp mắt tiếp theo, một thanh kiếm nhỏ đen xì đã xuyên qua đầu Thiên Phượng này!
Lấy mạnh hiếp yếu, mới là con đường đúng đắn trong binh pháp!
Phương Tịch am hiểu sâu đạo lý này.
Cho dù hắn triệu hoán ra Ngoại Đạo Nguyên Anh, cũng phải tiêu diệt Phượng Thập Tam yếu nhất, sau đó bảo Ngoại Đạo Nguyên Anh và Tiểu Thanh dẫn theo đám khôi lỗi đến trợ trận!
Vèo!
Trên Thần Anh Kiếm hiện ra từng hoa văn giống như mạch máu, hóa thành một lưới lớn màu máu cuốn lấy thần hồn của Thiên Phượng năm màu.
Thần hồn của Phượng Thập Tam bị Thần Anh Kiếm hấp thu, trong giây lát tan thành mây khói, chỉ để lại một viên yêu đan lơ lửng ở giữa không trung...
Thu!
Tiểu Thanh kêu một tiếng dõng dạc, chủ động tới chở Ngoại Đạo Nguyên Anh bay về phía Thanh trưởng lão.
...
Lúc này, trên chiến trường chính.
Phương Tịch dồn sức phát động một Huyết Sát Điện, khiến nó hóa thành mây máu có kích thước một mẫu bao phủ lấy hư không xung quanh.
Trong thiên địa ngang dọc đường, từng quân cờ trắng bay ra và hóa thành lồng giam cực lớn!
Hai linh bảo hư không hợp sức, phong tỏa một con Thiên Phượng màu xanh có kích thước chừng mười mấy trượng ở giữa!
- Thập Tam...
Thanh trưởng lão vốn còn hơi do dự, dù sao Phượng Thập Tam chưa thoát đi được.
Nhưng lúc này nhìn thấy Phượng Thập Tam ngã xuống ở dưới Ma Kiếm, hắn không còn e ngại nữa:
- Vân Kiệt Tử... Thiên Phượng Tộc ta sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu!
Hắn kêu to một tiếng, trên hai cánh hội tụ từng luồng ánh sáng màu bạc và hóa thành từng Phượng Triện Văn.
Gợn sóng ánh sáng trong hư không không ngừng hội tụ, mơ hồ hình thành cơn lốc hư không.
- Thần Anh Kiếm... Đi!
Gương mặt nhỏ nhắn của Ngoại Đạo Nguyên Anh lộ vẻ nghiêm túc, phía sau lưng hiện ra Diêm La Thiên Tử Pháp Tướng ba mắt sáu tay. Hắn đột nhiên dồn sức phát động ma công, rót vào trong Thần Anh Kiếm.
Thần Anh Kiếm phát ra tiếng kiếm giống như tiếng khóc nỉ non, bỗng nhiên lập lòe và đi tới trên đỉnh đầu của Thiên Phượng màu xanh.