Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 944 - Chương 1107 - Hóa Long

Chương 1107 - Hóa Long
Chương 1107 - Hóa Long

Bàn Ân nhìn thấy cảnh tượng này, xúc động tiếc đứt ruột nói:

- Nếu thao túng thỏa đáng, có lẽ có thể tăng thêm một tu sĩ Nguyên Anh cho tông môn.

- Đạo hữu nói đùa, trong tất cả cổ trùng, kim tằm là vương! Kim Tằm Cổ mới là vua của vạn cổ... Đạo hữu lấy Kim Tằm Cổ bản mệnh chế luyện bí thuật Nguyên Anh thứ hai, bản tọa cũng vô cùng bội phục.

Trong mắt Phương Tịch có ánh sáng lóe lên:

- Tại hạ rất có hứng thú đối với cổ trùng, không bằng chúng ta ngồi luận đạo được không?

- Luận đạo à?

Bàn Ân trầm ngâm một lúc, giữa các tu sĩ Nguyên Anh thật sự có cách làm trao đổi với nhau kinh nghiệm và tâm đắc trong tu hành.

Dù sao bọn họ đã là cảnh giới đỉnh phong trong tu tiên giới, muốn bước tới mỗi bước nhỏ đều vô cùng gian nan, không thể không tiếp thu ý kiến quần chúng.

Chẳng qua đây đều là bạn tri kỉ trong đám bằng hữu tốt thật sự.

Thiên Khôi Chân Quân này sao?

Vẻ mặt Bàn Ân lập tức trở nên kỳ lạ.

Phương Tịch mỉm cười:

- Bản tọa còn muốn mua một số cổ trùng có thể trợ giúp luyện thể, đương nhiên, cấp càng cao càng tốt, đây là thù lao có thể lấy ra...

Hắn nói xong, lại đưa một miếng ngọc giản qua.

Thần thức của Bàn Ân đảo qua, lại trợn tròn mắt!

Tuy trong ngọc giản đều là nguyên liệu còn lại trong các túi trữ vật Phương Tịch lấy từ các lão quái Nguyên Anh khác, bản thận không để mắt tới, nhưng chúng lại thu hút Bàn Ân.

- Chuyện này là tất nhiên, tu sĩ chúng ta chắc hẳn nên vứt bỏ thành kiến, trao đổi với nhau mới có tiến bộ...

Bàn Ân lập tức tươi cười.

Đối với rất nhiều lão quái Nguyên Anh, tất cả chỉ là hư vô, chỉ có lợi ích mới là thực.

...

Mấy ngày sau, một tia sáng xanh bay khỏi Cổ Tiên Môn, ở giữa chính là Phương Tịch!

Hắn và Bàn Ân giao lưu về cổ trùng và tâm đắc tu luyện, lại tốn số tiền lớn mua mấy con cổ trùng có hiệu quả đối với luyện thể, xem ra có thu hoạch rất lớn.

Tiếp theo, tuy Bàn Ân cố gắng giữ lại, nhưng hắn còn đang nhớ về hội đấu giá lớn do Hắc Long Tông Nam Vực tổ chức, bởi vậy vẫn cáo từ.

Cho dù hắn muốn tìm chỗ tu luyện, Cổ Tiên Môn cũng có linh mạch cấp bốn nhưng không phải là lựa chọn hàng đầu của hắn.

Sau khi bay liền mấy vạn dặm, Phương Tịch hạ độn quang, tiến vào trong Sơn Hải Châu và bắt đầu ngồi tĩnh tọa điều tức.

Sau khi ném rất nhiều linh thạch cực phẩm vào, linh khí bên trong Sơn Hải Châu bây giờ mơ hồ đạt tới tiêu chuẩn cấp bốn.

Phương Tịch tu luyện đều lựa chọn an toàn là hàng đầu.

Nếu như thật sự không tìm được linh mạch cấp bốn trung phẩm trở lên, vậy Sơn Hải Châu miễn cưỡng có thể thông qua.

Phương Tịch ngồi xếp bằng ở bên trong động phủ thánh tử, lặng lẽ vận chuyển công pháp.

Sau khi Nguyên Anh trong cơ thể hấp thu mây tía dày đặc, kích thước hình như lại tăng thêm...

Sau khi công pháp hoàn thành một đại chu thiên, hắn lại đến bên dưới Yêu Ma Thụ, vận chuyển Trường Sinh Thuật.

Môn công pháp này chú ý tới tích lũy qua tháng ngày, nước chảy đá mòn.

Tuy từ sau lần trước nhập môn, tiến triển vô cùng thong thả, nhưng Phương Tịch vẫn kiên trì luyện mỗi ngày.

Sau khi một lần nữa vận chuyển Trường Sinh Thuật, thần thức của Phương Tịch quan sát bên trong, vẫn chưa phát hiện ra Ất Mộc Pháp Thân có gì thay đổi, hắn không khỏi câm nín:

“Vạn niên trường sinh đạo thể... Chẳng lẽ Thủy Tổ Yêu Ma Thụ chuẩn bị thay đổi Vạn Cổ Trường Thanh Thể cũng cần thời gian trăm ngàn năm?”

Phương Tịch nhìn tán cây xanh lại đan xen hoa văn vàng bạc của Yêu Ma Thụ, lặng lẽ thở dài.

Hắn bất chợt ngồi xếp bằng dưới tàng cây, lật bàn tay, một con con cóc trắng như tuyết hiện ra. Đó chính là Ngũ Hỏa Cổ!

Cổ này giống như được chạm trổ bằng một khối bạch ngọc, mắt đỏ, cũng không xấu, trái lại có vẻ hơi thơ ngây.

- Sau khi Ngũ Hỏa Cổ này ngủ đông tỉnh lại, mỗi tháng đòi ăn ba viên Ngọc Tiết Đan thượng phẩm... Tu sĩ bình thường thật sự nuôi không nổi.

Trong khoảng thời gian này, Phương Tịch và Bàn Ân giao lưu, cũng có hiểu biết hơn về thói quen của các loại cổ trùng.

Lúc này, hắn bấm pháp quyết.

- Ếch ộp!

Con cóc bạch ngọc nhảy xuống mặt đất, bỗng nhiên lớn lên thành kích thước như một con chó.

Phương Tịch thấy vậy, sắc mặt vẫn thản nhiên, phun ra một luồng Anh Hỏa màu xanh.

Con cóc bạch ngọc nhìn thấy ngọn lửa màu xanh kia, lập tức há miệng, cái lưỡi đỏ dài cuốn tới, lại nuốt luồng Nguyên Anh Chân Hỏa màu xanh nuốt vào trong cơ thể. Nó còn ợ một cái và phun ra một làn khói xanh...

- Ừ, ít nhất tích trữ được ngọn lửa cấp bốn không thành vấn đề... Dựa theo như lời Cổ Tiên Môn nói, trong cơ thể cổ này có năm túi lửa, bởi vậy có thể tích trữ tối đa năm loại linh diễm thiên địa khác nhau...

Phương Tịch lại thử một lúc, cuối cùng bấm pháp quyết:

- Nuốt!

Trong cơ thể con cóc bạch ngọc, khí tức Anh Hỏa kia nhanh chóng biến mất. Thay vào đó, tinh thần của Ngũ Hỏa Cổ rất phấn chấn, dường như đã ăn no.

- Nếu không cần loại Linh Hỏa này thì có thể ra lệnh cho cổ trùng hoàn toàn cắn nuốt, đây cũng là cách quan trọng để Ngũ Hỏa Cổ thăng cấp…

Bình Luận (0)
Comment