Phương Tiên Đạo Chủ vẫn chưa nói cho Lục Thời Minh biết, sau khi hắn thu nhận Trương Hỏa Hoa làm nghiên cứu sinh, Phương Tiên Đạo Chủ bói một quẻ nhằm vào Trương Hỏa Hoa.
Kết quả lại hoàn toàn hỗn độn!
...
Ngày hôm sau, Phương Tịch xuyên qua cánh cổng nặng nề của sở nghiên cứu nguyên khí và đi tới phòng thí nghiệm liên quan tới lượng tử ở chỗ sâu nhất.
- Chào ngươi, nhân viên nghiên cứu Trương!
Một nữ nhân viên nghiên cứu đeo kính mắt với mái tóc đỏ như lửa đi tới:
- Máy hiển vi này là loại tốt nhất do Đạo Cung cung cấp... Nếu ngươi có thao tác gì khó có thể chú ý, ta có thể làm trợ thủ cho ngươi, ta không cần kí tên trên luận văn, chỉ muốn cùng học tập...
- Không cần, niên muội...
Phương Tịch cười híp mắt và đuổi tất cả nhân viên nghiên cứu ra ngoài.
Hắn đóng cửa phòng thí nghiệm, phong ấn trận pháp, trong tay hắn có ánh sáng lóe lên và hiện ra một ống Lưỡng Nghi Quản, bên trong chính là một luồng Thiên Yêu Khí!
...
Cùng lúc đó, ở vị trí cửa lớn sở nghiên cứu.
Tề Tiêu lộ vẻ hung hăng đi vào. Ngoài ra còn có hai tu sĩ an ninh đi theo phía sau hắn. Trên mặt bọn họ đằng đằng sát khí xông vào sở nghiên cứu.
Một luồng ánh sáng bay ra. Đó chính là Lục Thời Minh.
Hắn nhìn Tề Tiêu hung hăng xông tới thí nhíu mày lại, cuối cùng không che giấu pháp lực Nguyên Anh kỳ. Một linh áp mạnh mẽ phóng ra ngoài, khiến các Kết Đan ở đây gần như không thở nổi.
- Tề Tiêu, ngươi làm gì vậy?
Lục Thời Minh quát.
- Ta cũng không có cách nào, lão Lục... nhân viên nghiên cứu phía dưới ngươi có vấn đề, dường như là gian tế Ám Nguyệt Giáo. Ta nghi ngờ hắn đang thăm dò tin tức cơ mật của sở nghiên cứu chúng ta. Ta phải bắt hắn về thẩm vấn.
Tề Tiêu trả lời rất hùng hồn.
Cùng lúc đó, trong lòng hắn vui mừng muốn nở hoa:
“Không ngờ không điều tra Trương Hỏa Hoa kia còn tốt, vừa cẩn thận điều tra thì chỗ nào cũng có vấn đề... Lần này bắt được người này, nghiên cứu của lão Lục ít nhất phải kéo dài thêm hơn nửa!”
- Ôi!
Phương Tịch thở dài một tiếng, lại tiện tay ném Lưỡng Nghi Quản chứ Thiên Yêu Khí quay về bản thể bên kia.
Từ trước lúc tới sở nghiên cứu, hắn đã chuẩn bị tiêu hủy tất cả dấu vết trong động phủ.
Đến lúc này, trên người hắn sạch sẽ, Thiên Yêu Khí, Chân Ma Khí... đều chuyển tới trong tay bản thể đang khổ luyện ở Tam Tiên Tông.
Cửu Châu Giới chỉ còn lại có Ngoại Đạo Nguyên Anh, cho dù bị tiêu diệt, đối Phương Tịch cũng không tính là tổn thất quá lớn.
- Cửu Châu Giới này chung quy nước quá sâu...
Phương Tịch ngồi ở trên ghế dựa, thoáng trầm ngâm nói:
- Trước đó, ta thiết lập mấy bức tường lửa hoặc cảnh báo... lúc có người đề cập tới Ám Nguyệt Giáo sẽ có một tín hiệu rõ ràng.
- Ngoài điều này ra, còn có phụ tử Kinh Dịch... Bên kia cũng là bia ngắm ngoài mặt, một khi bị điều tra, đại biểu cho ta cũng có khả năng bị lộ.
Gió thu không thổi ve tiên tri!
Lúc này, Phương Tịch đã phát hiện ra chút nguy hiểm.
Chính vì vậy, hắn mới thử đưa ra đề nghị mượn Lượng Tử Can Thiệp Hiển Vi Nghi, Lục đạo sư không ngờ đã đáp ứng.
Hắn ngồi xuống không lâu, cửa phòng thí nghiệm đã bị phá ra, Tề Tiêu dẫn theo hai nhân viên an ninh đi đến:
- Trương Hỏa Hoa, cậu đã phạm tội!
Trên mặt hắn nở nụ cười của người chiến thắng, ngay cả mấy sợi tóc trên đầu cũng có vẻ tiêu sái bất kham, hình như đã có thể nhìn thấy sắc mặt hoảng hốt lo sợ của Trương Hỏa Hoa.
Đối diện, một uy áp Nguyên Anh khủng khiếp chợt bạo phát.
- Nguyên... Nguyên Anh? Không thể nào!
Trong lòng Tề Tiêu xuất hiện một ý nghĩ, hắn còn chưa kịp nói ra, đã thấy Trương Hỏa Hoa thổi nhẹ một hơi.
Một Anh Hỏa tối đen hiện ra, lập tức bao phủ quanh người hắn.
Linh tráo hộ thể của Tề Tiêu ở dưới Anh Hỏa quả thật giống như tờ giấy vậy, bị chọc một cái là thủng.
Tiếp theo, thân hình của hắn đã hóa thành tro tàn trong ngọn lửa tối đen hóa này, không ngờ hình thần câu diệt!
- Hừ... Muốn chết cứ việc nói thẳng, cần gì phải làm phiền toái như vậy?
Phương Tịch thở dài.
Hai nhân viên an ninh kia chẳng qua là tu vi Kết Đan, lúc này trên gương mặt bọn họ đầy vẻ kinh hoàng, nhanh chóng lùi về phía sau.
Hình như chỉ có trốn sau lưng Lục Thời Minh, bọn họ mới có thể cảm nhận được chút an ủi.
Ò e ò e!
Tiếng cảnh báo chói tai lập tức vang vọng ở trong cả sở nghiên cứu.
Lấy mức độ cơ mật của sở nghiên cứu nguyên khí, sự kiện ác tính này xảy ra, sợ rằng sẽ trực tiếp kinh động tới cơ chế đề phòng cao nhất.
- Phương Tiên Đạo Cung, đặc biệt là đại học Phương Tiên có cơ chế báo động cao nhất của, chắc là...
Phương Tịch ngẩng đầu nhìn trời, tuy cách trần nhà kim loại dày, nhưng hắn không ngờ có cảm giác gai sống lưng.
- Thái Dương Chân Hỏa Tráo... Bạch Mi Chân Quân! Dù sao cũng là hiệu trưởng của đại học Phương Tiên...
Hắn thì thào một tiếng.
- Ngươi... là Nguyên Anh?