Toàn thân phát ra pháp lực Lục Thời Minh, hóa thành từng phù văn chập chờn, nhìn như yếu không chịu nổi gió lại thâm nhập xung quanh, rõ ràng cũng một loại pháp thuật cực kỳ lợi hại!
Hắn nhìn đệ tử đắc ý này, trên mặt đầy vẻ khó tin.
Hắn rõ ràng căn bản không ngờ được học sinh của mình Trương Hỏa Hoa đã sớm bị ma tu đoạt xá!
- Lục đạo sư, xin lỗi.
Phương Tịch mỉm cười lộ ra hàm răng trắng:
- Thật ra ta vẫn là ta...
Lục Thời Minh lập tức im lặng.
Hắn nghĩ đến lời tiên đoán của Phương Tiên Đạo Chủ. Chẳng lẽ họa lớn của Cửu Châu Giới cần một lão ma Nguyên Anh giải cứu?
- Không, không thể như vậy được!
Lục Thời Minh khoát tay, một cái gương hiện ra. Đây là linh bảo bản mệnh của hắn... Huyền Dương Kính!
Đúng lúc này, có một giọng nói ôn hòa vang lên bên tai của rất nhiều nhân viên nghiên cứu:
- Hãy khoan đã!
Một luồng ánh sáng nhanh chóng tiếp cận, trong đó hiện ra một lão già mặt mũi hiền lành, tóc bạc và đôi hàng mi trắng thật dài rủ xuống.
- Tàng Chủ!
- Hiệu trưởng!
Một đám tu sĩ lần lượt hành lễ, chợt cảm thấy có chỗ dựa.
Dù sao người tới là Vô Tận Tàng Chủ... Bạch Mi Chân Quân, một trong ba vị đại tu sĩ có thực quyền nhất dưới đạo chủ Phương Tiên Đạo Cung!
- Đi đi, tất cả các ngươi đi xuống! Bên ngoài có Chương sư phụ hệ tinh thần, hắn sẽ giúp đỡ các ngươi quên tất cả những điều này...
Bạch Mi Chân Quân cười ha hả nói:
- Hi... Cắt bỏ ghi hình, không giữ lại bất kỳ ghi hình nào, đây là mệnh lệnh tối cao!
- Tuân mệnh!
Một giọng nói lạnh lùng tàn khốc vang lên.
Lục Thời Minh nhìn thấy Bạch Mi Chân Quân xử lý như vậy, không khỏi kinh ngạc:
- Tàng Chủ...
- Ngươi cũng lui ra đi, nhớ phải giữ bí mật.
Bạch Mi Chân Quân cười ha hả bảo Lục Thời Minh lui ra, sau đó nhìn Phương Tịch:
- Ngươi là người ban đầu giao đấu cùng Kiếm Nam Chân Quân? Không ngờ ngươi tới bản giáo làm nghiên cứu sinh, cũng không biết chào hỏi hiệu trưởng là lão phu...
Lúc này, trong sở nghiên cứu hình như chỉ còn lại có hai người Phương Tịch và Bạch Mi Chân Quân.
- Hiệu trưởng tha tội, dù sao ta cũng không biết các ngươi sẽ đối phó với ta thế nào...
Phương Tịch áy náy cười:
- Chẳng qua ta tin tưởng hai bên chúng ta nỗ lực, có thể mang tới hòa bình cho Cửu Châu Giới?
- Ha ha, hy vọng như vậy... Ngươi đi theo ta!
Bạch Mi Tàng Chủ đốt một tờ phù lục, tiếp theo hư không nghiền nát, hình thành một đường hầm màu bạc.
Trước khi hắn tiến vào trong đó, còn nhìn về phía Phương Tịch vẫy tay.
Phương Tịch ỷ vào Ngoại Đạo Nguyên Anh không sợ chết, tất nhiên không sợ hãi, cũng đi vào trong đó.
Sau một cảm giác truyền tống, hắn đi tới một đám mây.
Hắn quan sát phía dưới, có thể nhìn thấy bên dưới có núi sông, cây cối tươi tốt... Cách đó không xa còn có nhà cao tầng.
- Ở đây... lực lượng thái âm và thái dương không đúng... Quá yếu.
- Không ngờ đây một động thiên phúc địa?
Thần thức của Phương Tịch đảo qua, cảm nhận được hư không yếu ớt, thậm chí mơ hồ cho hắn một loại cảm giác giống như Sơn Hải Châu, hắn lập tức hiểu rõ.
Hắn và Bạch Mi Chân Quân đi dọc theo bậc thang bằng mây trắng lên trên, chỉ thấy được một thiếu niên tuấn tú đang ngồi khoanh chân ở trên giường mây.
- Bái kiến đạo chủ.
Bạch Mi Chân Quân dẫn đầu thi lễ.
“Nguyên Anh đại viên mãn...”
Trong lòng Phương Tịch chợt ớn lạnh, cũng thi lễ theo:
- Ra mắt Phương Tiên Đạo Chủ.
Ánh mắt Phương Tiên Đạo Chủ ôn hòa, giơ tay lên:
- Không cần đa lễ... Đạo hữu đến từ một giới khác?
Lời này vừa nói ra, Bạch Mi Chân Quân đứng bên cạnh cũng thầm chấn động, nhưng rất nhanh đã tiếp nhận.
Dù sao trước đây Cửu Châu Giới thường xuyên nối liền với các giới nhỏ, thật ra có không ít di dân vượt giới, hắn đã sớm quen với loại chuyện này.
Hắn chấn động là bây giờ trong Thiên Ma Môn chẳng lẽ còn có thể có di dân vượt giới ra ngoài?
Không đúng, bây giờ Hàng Giới là Cổ Ma Giới, chẳng lẽ còn có giới nhỏ khác cũng vừa tới gần, hình thành đường hầm hoặc khe nứt?
- Đúng vậy...
Phương Tịch không có gì phải giấu nữa, thoải mái thừa nhận:
- Bản thân thấy Cửu Châu Giới bị Ma tộc gây hại, thực sự không đành lòng, muốn cùng đạo chủ làm một giao dịch...
Khóe miệng Bạch Mi Chân Quân giật giật, thiếu chút nữa nói ra một câu ngươi cũng là ma tu. Chẳng qua hắn có khả năng kìm chế cực cao, cố nhịn được.
- Ngươi cứ nói đừng ngại...
Phương Tiên Đạo Chủ cười và nói. Tuy bây giờ ngả bài hình như hơi sớm, nhưng vẫn trong khả năng có thể tiếp nhận được.
- Ta có thể cung cấp một phần Thiên Yêu Khí, hoàn thành đồ phổ nghiên cứu về hạt căn bản nguyên khí thiên địa...
Phương Tịch nói:
- Đương nhiên... Không phải bây giờ.
Nếu bây giờ cho, đối diện bỗng chốc xuất hiện mấy Hóa Thần, sau đó đổi ý, Phương Tịch ngoại trừ trơ mắt nhìn thì chẳng có cách nào.
- Đạo hữu có điều kiện gì, không ngại nói thẳng.
Bạch Mi Chân Quân không nhịn được.
Hắn tất nhiên hiểu rõ đồ phổ hạt căn bản nguyên khí thiên địa hoàn thành có ý nghĩa quan trọng thế nào!
Đó cũng là cơ duyên Hóa Thần của hắn!