Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 972 - Chương 1135 - Hồng Hóa 3

Chương 1135 - Hồng Hóa 3
Chương 1135 - Hồng Hóa 3

“Thậm chí... Bất luận là Cửu Châu Giới hay Cổ Ma Tộc còn không biết Thiên Ma Môn thật ra chỉ là một phần của Chư Thiên Bảo Giám. Lấy biểu hiện đặc biệt của Thiên Ma Môn bây giờ, đại khái cũng chỉ là một loại Thông Linh Chi Bảo cấp năm chỉ có một công dụng mà thôi...”

Thiên Ma Môn chỉ có thể mở ra một loại thế giới nhỏ ở Cửu Châu Giới, đưa đến hiệu quả tương tự với Hàng Giới.

Phương Tiên Đạo Cung thậm chí tự hình thành một giới, có thể chuyên chở nhân khẩu của một thế giới để tiến hành phiêu lưu trong Thái Hư, tiếp theo tìm kiếm thế giới thích hợp đưa lên...

So sánh ra, không kém hơn Thiên Ma Môn là mấy.

Có thể nói, chỗ thật sự lợi hại của Thiên Ma Môn chỉ là nắm giữ rất nhiều tọa độ trong Hằng Sa Thế Giới, đồng thời có thể mở ra cánh cửa!

“Chẳng qua, cho dù chỉ là một món Thông Linh Chi Bảo bình thường nhất cũng đủ khiến cho rất nhiều Hóa Thần Ma Tôn mơ ước. Cửu Châu Giới có nhiều bảo bối như vậy, còn có trong thiên mệnh ba tộc tranh bá, bọn họ không thể không liều mạng...”

Phương Tịch xúc động nói.

Hắn nhìn hòm kim loại màu trắng bạc trong tay. Sau khi hắn mở ra, bên trong là một ống dịch màu.

- Linh Căn Ưu Hóa Dịch, phiên bản cao nhất ở phòng thí nghiệm...

Đây là Ngoại Đạo Nguyên Anh làm cho Phương Tịch.

Sau khi giao hẹn với Phương Tiên Đạo Chủ, hắn đã được Phương Tiên Đạo Cung ra sức ủng hộ.

Hắn có thể tùy ý xem phần tài liệu nghiên cứu tuyệt mật này.

“Linh căn sẵn có, ngày sau muốn sửa đổi cũng không phải không được, nhưng cực kỳ khó khăn!”

“Linh Căn Ưu Hóa Dịch bình thường tối đa chỉ tối ưu hóa linh căn hạ phẩm thành thượng phẩm, sau đó lại không có bất kỳ hiệu quả nào. Bởi vì từ linh căn thượng phẩm đến linh căn Địa phẩm, lại từ linh căn Địa phẩm đến linh căn Thiên phẩm đều có sự biến chất nhảy vọt!”

“Với công nghệ khoa học kỹ thuật cao nhất của Cửu Châu Giới trước mắt, lại thêm bất chấp hao tổn tài nguyên, cùng lắm chỉ có thể nâng cao linh căn tới mức Địa phẩm...”

“Ống Linh Căn Ưu Hóa Dịch này là do Ngoại Đạo Nguyên Anh thu được tài nguyên, tự tay điều chế...”

Phương Tịch nhìn Linh Căn Ưu Hóa Dịch này với vẻ tiếc nuối:

“Nếu có thể nâng cao tới linh căn Thiên phẩm thì tốt biết bao?”

“Mà thôi, có thể đạt tới Địa phẩm đã không tệ rồi. Đặt ở trong tu tiên giới ba nước trước kia, đó đều là hạt giống làm chưởng môn... có hi vọng Kết Đan nhất định.”

“Ta tạm thời không cần dùng những Phân Thần Đan vội. Linh căn ưu việt mang đến ưu thế trên nhiều phương diện, nâng cao tư chất thêm một ít, cũng hấp thu dược hiệu tốt hơn.”

Phương Tịch vừa nghĩ đến đây, ngón tay khẽ bắn ra.

Một Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang bay ra, đánh nát ống nghiệm, nước thuốc màu tím trong đó bỗng nhiên hóa thành một đám khí tím bao bọc lấy toàn thân Phương Tịch.

Hắn ngồi im trong đó, chậm rãi nhắm mắt và bắt đầu luyện hóa dược lực...

Ba mươi năm trôi qua trong chớp mắt.

Trên Tam Tiên Sơn,

Các đệ tử mới nhập môn của Tam Tiên Tông đã sớm không tranh luận chuyện vì sao Thanh Hư Phong trước sau đều bị một tầng trận pháp che phủ.

Thậm chí bọn họ cho rằng Tam Tiên Sơn vốn chỉ có hai ngọn núi.

Bọn họ chỉ nghe chấp sự tông môn Trúc Cơ và trưởng lão Kết Đan nói, mới biết được trên Thanh Hư Phong có một vị Nguyên Anh Chân Quân chuyên tâm tu hành, tuyệt đối không thể làm phiền.

Tình trạng của Tam Tiên Tông vốn không ổn định. Sau khi Vạn Độc Chân Quân của Vạn Độc Môn đột ngột chết đi, cùng với tin tức Thiên Khôi Chân Quân tiềm tu được truyền ra, không ngờ bọn họ chậm rãi yên ổn xuống. Gần đây, bọn họ mở rộng sơn môn mấy lần, còn một hơi thu nhận mấy vị đệ tử có tư chất linh căn không tệ. Trong đó thậm chí có một người là linh căn Thiên phẩm! Điều này làm cho chưởng môn Thuần Vu Tôn cười muốn sái quai hàm.

Ngày này, Thuần Vu Tôn Giá cưỡi độn quang tới bên ngoài Thanh Hư Phong, ném một Truyền Âm Phù ra và cung kính chờ đợi.

Không lâu, sương mù tách ra, hiện ra một con đường.

Thuần Vu Tôn Giá điều khiển độn quang bay vào trong đó, tới một rừng hoa đào.

Lúc này đang lúc hoa đào nở rộ, từng cánh hoa đào màu hồng bay lượn đầy trời, đẹp không sao tả xiết.

Thiên Khôi Chân Quân ngồi ở trên một tảng đá xanh, thỉnh thoảng cầm hồ lô rượu đổ vào trong miệng.

Tất cả giống như tái hiện lại cảnh tượng ba mươi năm trước.

“Hoa có ngày nở lại, con người có thể lại trẻ tuổi!”

Trong lòng Thuần Vu Tôn, chẳng biết tại sao hiện ra cảm ngộ này, lại có chút bi thương.

Thọ nguyên của Vân Châu Chân Quân trong bản môn dần dần không chống đỡ nổi, nhưng Tam Tiên Tông vẫn chưa bồi dưỡng ra được vị tu sĩ Nguyên Anh thứ hai, đây là nguy cơ lớn nhất!

Tuy hơn chục năm gần đây, Vân Châu Chân Quân đã ít ra khỏi cửa, rất ít ra tay, chú ý bảo dưỡng cơ thể, nhưng già yếu chính là quy tắc vận chuyển của thiên đạo, làm sao có thể đối đầu được?

Bình Luận (0)
Comment