Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 974 - Chương 1137 - Gió Nổi Lên 2

Chương 1137 - Gió nổi lên 2
Chương 1137 - Gió nổi lên 2

- Khởi bẩm tiền bối có tin tức về Tam Dương Ma Hỏa.

Thuần Vu Tôn khom lưng, nghiêm túc nói.

- Thánh Hỏa không tắt của Thánh Hỏa Giáo à?

Phương Tịch mỉm cười và uống một hớp Thanh Trúc Tửu:

- Thánh Hỏa này chắc chắn không thể trộm được. Bởi vậy là Tử Hỏa?

Ngay cả là Tử Hỏa Tam Dương Ma Hỏa cũng đạt tới cấp bốn, tương đối bất thường, đủ để sử dụng Ma Hỏa Luyện Anh.

Thậm chí dựa theo trong miêu tả Ma Hỏa Luyện Anh Đại Pháp bản mới nhất, chờ đến khi chế luyện Ma Anh hoàn tất, sử dụng Ma hỏa sẽ không lãng phí, trái lại có thể trở thành một môn thần thông trời sinh của Ma Anh!

- Tiền bối suy đoán không sai, đệ tử bản môn móc nối quan hệ với một vị trưởng lão Kết Đan của Thánh Hỏa Giáo, nghe hắn tiết lộ có ý định sẽ vận dụng Tam Dương Tử Hỏa trao đổi linh vật ở trong hội đấu giá tư nhân sắp tới.

Thuần Vu Tôn cười nói.

- Quả nhiên là tin tức tốt.

Phương Tịch mỉm cười. Lần này có thể thu thập đủ nguyên liệu Ma Hỏa Luyện Anh rồi.

Hắn suy nghĩ, lại hỏi:

- Vậy còn Huyết Hà Thạch thì sao?

- Cái này... Mong tiền bối thứ lỗi, nguyên liệu ma đạo đỉnh cấp như thế gần như chỉ có trong truyền thuyết, đệ tử bản môn còn chưa nghe nói có ai bằng lòng bán ra.

Thuần Vu Tôn xấu hổ trả lời.

- Thôi, các ngươi có thể tìm được một manh mối đã không tệ rồi... Ngươi nói cụ thể tình hình xem đối phương cần loại linh vật nào? Bản tọa cũng không muốn tay không ra về.

Phương Tịch khẽ nhíu mày, tiếp theo bình tĩnh nói.

- Là, vị trưởng lão kia tên là Tuyệt Diễm Tử, đại khái cần linh vật ngưng anh...

Thuần Vu Tôn cung kính trả lời.

- Linh vật ngưng anh sao?

Phương Tịch trầm ngâm một lúc. Cho Hóa Anh Đan rõ ràng vượt quá giá trị của Tam Dương Tử Hỏa, đại khái chỉ cần linh vật có đôi chút giúp đỡ ngưng tụ Nguyên Anh là được rồi.

Ba ngày sau, một luồng ánh sáng màu xanh xé rách sương mù dày đặc, chỉ khoảng nửa khắc đã bay ra khỏi Tam Tiên Sơn, thấp thoáng ở phía chân trời rồi biến mất...

...

Cùng lúc đó, từng con phi trùng dữ tợn kéo một chiếc xe ngựa màu xanh với kiểu dáng kỳ lạ, nhanh chóng chạy vào Tây Lục Vực.

Không ngờ mấy người ngồi ở trên xe ngựa đều là Nguyên Anh Chân Quân!

Trong đó có một nữ tử mặc trang phục màu xanh, trên mặt xăm hình một con bò cạp màu xanh che khuất hơn nửa gương mặt. Đó chính là một vị cổ tu!

Lúc này, Bàn Ân cầm một cái ống trúc, ống trúc này màu đỏ như máu, hình như được ngâm trong máu quá lâu, màu đỏ đã ngấm sâu vào từng hoa văn của linh trúc.

Mà ở bên trong ống trúc lại không ngừng truyền ra tiếng côn trùng kêu vang.

- Chỉ Lộ Cổ chỉ hướng chắc hẳn chỉ hướng Tây Lục Vực.

Bàn Ân nhìn ống trúc trong tay nói với vẻ luyến tiếc:

- Ta lấy Thiên Độc Phỉ Đan kích thích tiềm lực của con Chỉ Lộ Cổ này, khiến cho cổ trùng Địa phẩm này có thể phát huy ra hiệu quả tương đương với cổ trùng Thiên phẩm, nhưng cái giá chính là dùng xong sẽ lập tức chết ngay... Cũng may vốn chỉ là cổ trùng dùng một lần.

- Ta nghe nói đạo hữu chính là người đứng đầu cổ tu, thượng cổ có rất nhiều cổ trùng, bình thường có rất nhiều tác dụng kỳ diệu khó thể nói hết. Hôm nay vừa gặp, quả nhiên không sai!

Một nam tu khác mặc áo bào màu xanh lục mở miệng, đúng là khiêm tốn, ôn hòa như ngọc. Phương Tịch cũng biết người này. Đây chính là Bích Ngọc Chân Quân!

Còn có một vị trưởng lão Hắc Long Tông ngồi bên cạnh Bích Ngọc Chân Quân, chính là Hắc Huyền Thượng Nhân!

Gương mặt Hắc Huyền Thượng Nhân già nua, cằm không râu, trầm ngâm nói:

- Lão phu xem qua ghi chép trong một quyển sách cổ, Chỉ Lộ Cổ trong truyền thuyết là do cổ tu nghiên cứu thuật bói toán trong bách nghệ tu tiên ra, lối suy nghĩ thật sự xảo diệu, lấy cổ trùng làm chủ thể bói toán có thể lẩn tránh được hậu quả bị xói mòn thọ nguyên... Hôm nay vừa gặp, quả nhiên huyền diệu!

- Hắc Huyền đạo hữu quá khen.

Trong lòng Bàn Ân rét lạnh. Hắc Long Tông không hổ danh là bá chủ Nam Cương, thậm chí ngay cả chuyện như vậy cũng có thể biết rõ!

- Chỉ Lộ Cổ này là cổ trùng dùng một lần, bằng không thiếp thân sẽ không nỡ kích phát tiềm lực của nó... Ngoài ra, nó chỉ có thể nhằm vào chuyện bói toán, chỉ dẫn một phương hướng đại khái, cũng không có bất kỳ manh mối nào khác.

- Đồng thời việc tế luyện nó cũng vô cùng khó khăn, bình thường trăm lần chưa chắc thành công được một lần...

Bàn Ân lắc đầu, nói ra rất nhiều nhược điểm của loại cổ trùng này, hiển nhiên nàng sợ hai vị Nguyên Anh Hắc Long Tông này sẽ sinh ra tâm từ gì không nên có.

Bích Ngọc Chân Quân mỉm cười, cũng thuận tiện chuyển đề tài:

- Lần này ba người chúng ta liên thủ, nhất định có thể mở ra bí cảnh cổ tu thượng cổ kia!

- Đúng vậy...

Hắc Huyền Thượng Nhân cũng nói:

- Nếu không phải ta với Bích Ngọc đạo hữu tìm được Cổ Thần Lệnh được để lại từ thời thượng cổ, Bàn đạo hữu ngươi còn muốn che giấu bí mật này sao?

Bình Luận (0)
Comment