Nắm Thanh Tâm Linh trong tay, Tề Bạch Vũ thở dài một hơi.
Nhưng vào lúc này, lồng ngực hắn bỗng nhiên đau xót!
Tề Bạch Vũ khó tin cúi đầu xuống thì thấy một bàn tay màu xanh biếc dính đầy máu tươi, vươn ra khỏi lồng ngực hắn...
Huyết hà dưới mặt đất.
Sắc mặt Phương Tịch ngưng trọng, Quy Bối Cổ hóa thành một tấm chắn đen kịt tấm, bảo vệ trước người.
Trong huyết hà, trên bề mặt hiện ra một tầng màu đen, nhìn kỹ lại, mới phát hiện đó là từng đám kiến đen lít nha lít nhít.
Từ khí tức của những con kiến này có thể xác định đều là cổ trùng, còn mọc ra một đôi huyết dực hơi mờ.
Ong ong!
Giữa không trung có một đám mây đen, Huyết Văn Cổ trong đó vô cùng nhiều. Cho dù là tu sĩ Kết Đan bị nó bổ nhào, cũng sẽ hóa thành thây khô!
- Ộp!
Bạch Ngọc Thiềm Thừ hưng phấn kêu to, lưỡi dài màu đỏ tươi không ngừng co duỗi, mỗi một lần đều có thể cuốn về lượng lớn Huyết Nghĩ Cổ cùng Huyết Văn Cổ, miệng rộng không ngừng nhúc nhích, ăn vô cùng thỏa mãn.
Đàn cổ trùng khổng lồ như vậy, nhưng đối với nó vẫn chỉ là hạt cát trong sa mạc!
- Bạch Ngọc Thiềm Thừ... Đừng lén lút ăn vụng, nếu không, coi chừng tiểu gia luyện hóa ngươi.
Phương Tịch hừ lạnh một tiếng, Huyền Nguyên Bát Cảnh Châu hiện ra.
Hắn bấm niệm pháp quyết, trong Huyền Nguyên Bát Cảnh Châu vậy mà hiện ra một tòa cung điện huyết sắc cỡ nhỏ, sau đó toàn bộ hạt châu ầm vang nổ tung.
Trong hư không, khắp nơi đều là người máy Femtometre, giống như một trận gió nhẹ, chui vào đàn cổ trùng đối diện.
Rất nhanh, từng con Huyết Nghĩ Cổ cùng Huyết Văn Cổ giống như trúng tà, mặt ngoài hiện ra từng đường vân màu bạc, quay người ra tay với đồng bạn bên cạnh, ngay cả khí tức cũng trở nên vô cùng hung hãn.
Cổ trùng có hoa văn màu bạc vốn chỉ chiếm gần một nửa, sau đó càng ngày càng nhiều, gần như chiếm cứ nửa giang sơn.
- Ộp!
Lúc này, Bạch Ngọc Thiềm Thừ cũng mở miệng rộng, phun ra một chùm hỏa diễm đỏ thẫm!
Ngọn lửa này toàn thân huyết hồng, mang theo từng tia từng tia khí tức quỷ dị, bỗng nhiên nổ tung, hóa thành từng điểm lưu tinh, rơi vào đàn cổ trùng không có ngân văn kia.
Phụt!
Hóa Cốt Huyết Diễm nháy mắt lan ra, từng con cổ trùng hóa thành tro tàn...
Không bao lâu, đàn cổ trùng vô cùng vô tận đàn cổ trùng tiêu tán hơn phân nửa, chỉ còn lại cổ trùng hoa văn ngân bạch bị Phương Tịch thao túng.
- Đi! Tìm Huyết Hà Thạch cho ta!
Phương Tịch lật Thái Nhất Kinh ra, dựa vào Huyền Nguyên Bát Cảnh Châu mà ra lệnh.
Vô số cổ trùng ngân văn lập tức tản ra, cùng xuống Hoàng Tuyền, đi tìm tung tích của Tinh Linh hóa hình Huyết Hà Thạch.
Sau nửa canh giờ…
- Chủ nhân, đã phát hiện tung tích của Huyết Hà Thạch Linh!
Thanh âm Thái Nhất ngọt ngào vang lên.
- Quá tốt rồi, đi!
Phương Tịch lập tức cưỡi Bạch Ngọc Thiềm Thừ, khống chế diễm quang bốn màu, nhanh chóng xuyên qua huyết hà dưới lòng đất.
Phụt!
Một đạo hỏa diễm phun ra, vách tường phía trước trong nháy mắt hòa tan một động lớn.
Bạch Ngọc Thiềm Thừ nhảy lên, rơi vào vào trong huyết trì cự đại.
Trên không huyết trì, có một con Huyết Bức to lớn, phần bụng có một khối tinh thạch kỳ dị, đang đánh nhau với từng bầy Huyết Văn Cổ, Huyết Nghĩ Cổ.
Mỗi lần Huyết Bức vỗ cánh đều có từng hào quang đỏ thẫm xuất hiện, sau khi bao phủ Huyết Văn Cổ, nháy mắt luyện hóa...
Nhìn thấy một màn này, trên mặt Phương Tịch lại hiện ra nụ cười quái dị.
- Mau!
Hai tay hắn bấm niệm pháp quyết, bên ngoài Huyết Bức lập tức hiện ra lượng lớn đường vân màu bạc.
Mặc dù nó luyện hóa lượng lớn Huyết Văn, Huyết Nghĩ Cổ, lại không cách nào luyện hóa Huyền Nguyên Bát Cảnh Châu trong cơ thể!
Lúc này, vô số người máy Femtometre, tiến vào cơ thể Huyết Bức.
Bùm!
Sau một khắc, Huyết Hà Thạch phần bụng của Huyết Bức bỗng nhiên bộc phát, một tầng huyền quang quỷ dị hiện ra, bao phủ quanh thân Huyết Bức.
- Cảnh báo... Huyền Nguyên Bát Cảnh Châu hư hao…
Thái Nhất phát ra cảnh báo sắc nhọn.
- Ma khi Hủy Diệt thuần túy… Huyết Hà Thạch không hổ là chí bảo của Ma Đạo.
Phương Tịch cảm khái một tiếng, hai tay bấm niệm pháp quyết, sau lưng Diêm La Thiên Tử pháp tướng tam nhãn lục tí hiện ra, sáu đại thủ tóm lấy Huyết Bức.
Huyết Bức nhanh chóng lùi về phía sau, thậm chí không biết dùng biện pháp gì khiến cho động quật nhanh chóng truyền ra thanh âm vỗ cánh.
Từng con Huyết Bức chui ra khỏi khe hở vách tường, hội tụ thành từng đường huyết vân, từ đó bay ra vô số lưỡi đao huyết sắc, đâm về Phương Tịch cưỡi Ngũ Hỏa Cổ.
- Chỉ là chút tài mọn.
Phương Tịch cười lạnh một tiếng, đang muốn thi triển ma công, bỗng nhiên thần thức khẽ động, nhìn về một hướng nào đó.
Ầm!
Động quật phá toái, hiện ra thiên khung bí cảnh !
Trong trận kinh biến này, chỉ thấy một tia sáng ngũ sắc từ trên trời giáng xuống!
Vô số Huyết Bức giống như cổ trùng, vậy mà căn bản không dám chống lại, đồng loạt rơi vào trong huyết hà.
Chí Tôn vừa ra, vạn cổ thần phục!