Lúc này, một giọng
"Nơi đó chắc là có không ít đệ tử ưu tú."
Đây là muốn chia cắt Thiên Âm Tông từ sớm?
Mộc Long Ngọc cảm thấy là gan của những người này đúng là không nhỏ.
Nhưng mà Thiên Âm Tông quả thật có chỗ đặc biệt, có người để mắt tới là chuyện đương nhiên.
Mà người bên trong đúng là cũng không mạnh.
Dù vị Thiên Âm Hồng kia chưa từng xuất hiện thì cũng không thể nghịch chuyển ảnh hưởng do đại thế mang tới.
Đương nhiên, biết thì biết, hiện tại mà có ý đồ muốn dẫn người đi thì đúng là cả gan làm loạn.
Càn khôn chưa định, dù là ai cũng không cách nào biết được Thiên Âm Tông đến tột cùng sẽ như thế nào.
Cần mười mấy năm nữa thì đại thế mới mở ra, chẳng là những người này đã chờ không kịp?
Đại thế mở màn, linh khí nồng đậm, tiên khí hiển lộ rõ ràng.
Từng chủng tộc được chiếu cố trở về.
Tất cả bình thường, cơ duyên giáng lâm.
Đại thế đăng tràng.
Khi đó, từng tông môn đều có biến cố to lớn, ai vượt lên trước một bước sẽ có thể đi trước một bước.
Đi sau một bước thì sẽ tiến vào biên giới đào thải.
Thứ cần thiết đầu tiên chính là cần nội tình.
Mà Thiên Âm Tông trùng hợp lại không có.
Nhiều người đều hiểu rõ, tuy Thiên Âm Tông thành lập đã lâu, nhưng mà mới lên làm tông môn nhất lưu được hơn trăm năm, khuyết thiếu nội tình.
Nhưng mà đệ tử của Thiên Âm Tông đúng là có không ít người cao minh.
Thiếu chính là nội tình.
Nếu có người muốn đào người…
Mộc Long Ngọc nghĩ đến một người, không biết người kia có đi hay không.
Vẫn nên đến Thiên Âm Tông một chuyến, xem tình huống đại khái một chút.
Nhưng mà cái giá của chuyến đi này cũng không nhỏ.
Sau khi thành tiên, nếu như tùy ý ra ngoài, sẽ ảnh hưởng tới cơ duyên đại thế.
Nhưng hắn vẫn muốn đi.
…
Thiên Âm Tông.
Giang Hạo tưới nước cho Thiên Hương Đạo Hoa.
Đã xác định, mười lăm ngày xuất hiện một bọt khí.
Vẫn là tăng thêm hai ngày.
Một tháng là hai bọt.
Một trăm bọt cầm năm mươi tháng.
Cũng chính là hơn bốn năm một chút.
Bốn năm tấn thăng một lần.
Một đại cảnh giới cần mười sáu năm.
Hình như có chút nhanh.
Sau khi thành tiên lại có tốc độ tấn thăng nhanh như vậy, quả thật có chút không thể tưởng tượng nổi.
Đương nhiên, cũng chỉ là lúc Nhân Tiên tấn thăng Chân Tiên mới có thể như này.
Phía sau phải đi ngộ đạo và rèn luyện tâm cảnh.
Nếu không thì dù tu vi và khí huyết đầy đủ cũng không thể thành tiên.
Nhưng mà Chân Tiên dường như không dùng được những thứ này, hắn có cảm giác, chừng hai năm nữa sẽ có thể nước chảy thành sông.
Nhất cử tiến vào Chân Tiên.
Mà trong lúc chờ đợi, Giang Hạo cũng không vội vã đi khiêu chiến thủ tịch dự tuyển Nguyên Thần trung kỳ.
Hắn cần chờ.
Đợi Hàn Minh trở về khiêu chiến hắn.
Một lần tiến vào hậu kỳ luôn.
Sau đó đi khiêu chiến thủ tịch dự tuyển hậu kỳ.
Tránh làm tội một người kia.
Như thế, khoảng cách thủ tịch cũng gần hơn.
Chắc là sau khi đại thế đến.
Những ngày này hắn đi Nhiệm Vụ Đường một chuyến.
Trước Nhiệm Vụ Đường vẫn là nhiệm vụ sư tỷ, lúc nhìn thấy hắn, trong đôi mắt đối phương lập tức lộ ra vẻ mừng rỡ.
Hỏi chuyện nhiệm vụ, đối phương nói không vội, cứ từ từ.
Tiểu Li còn không nhiệt tình với hắn như vậy.
Nhiệm vụ sư tỷ đúng là người tốt.
Sau đó, hắn giao hơn mười vạn linh thạch.
Nhiệm vụ sư tỷ cười nhận lấy, nói sau này ra ngoài mười lăm ngày thì không cần tới nhận nhiệm vụ, còn đặc biệt trả lại một vạn linh thạch, nói đây là chúc mừng sư đệ trở thành đệ tử chân truyền.
Nhiệm Vụ Đường đúng là… xem như người nhà.
Trong toàn bộ quá trình, nhiệm vụ sư tỷ luôn mang một gương mặt tươi cười, nói bọn hắn có thể đảm bảo miễn phí trong thời gian ngắn.
Ví dụ như ra ngoài mười lăm ngày mà nhiều hơn bốn ngày, bọn hắn tin được.
Đương nhiên bọn hắn thích nhiệm vụ dài ngày hơn.
Nửa năm, năm năm, mười năm, hai mươi năm… Đều được.
Còn có thể được lựa chọn thanh toán trước ba phần, hai phần, hoặc là lĩnh nhiệm vụ không cần đặt cọc.
Tóm lại và vô cùng thuận tiện.
Nếu quả thật sự thiếu linh thạch, hoàn toàn có thể chia thành ba năm, năm năm, mười năm để trả dần.
Nhiệm Vụ Đường không vội vàng, nhân tính hóa việc đối đãi với từng đệ tử tông môn.
Giang Hạo chỉ có thể cười đáp lại.
Nhưng mà có quyền hạn ra ngoài mười lăm ngày này, sau này chắc là sẽ không cần nhận thêm nhiệm vụ gì.
Ít nhiều cũng xem như được tự do.
Cũng không biết trở về một chút sau đó lại đi ra có được hay không.
Loại chuyện này rất dễ thu hút sự chú của của người khác, không nên làm thì hơn.
Chuyện cần làm hiện tại chính là an tâm chờ đợi đại thế, sau đó ở trong tông môn nhìn đại thế chi tranh.
Có thể không bị tác động đến là tốt nhất.
Làm xong những chuyện này, Giang Hạo lại dành thời gian đi tìm Lâm Tri một chút, xem xem tình huống của đối phương như thế nào rồi.
Xế chiều hôm đó.
Hắn nhận ra Mật Ngữ Thạch Bản có động tĩnh.
Tụ hội sắp bắt đầu.
"Lúc này mới qua bao lâu, thế mà lại sắp bắt đầu tụ hội."
Từ lúc thành tiên đến nay mới chỉ có hai tháng, không nghĩ tới lại tụ hội lần nữa.
Hắn thì không có gì, không biết những người khác đã củng cố tốt cảnh giới hay chưa.
Nhất là Bích Trúc tiên tử, hình như bị tổn thương không nhẹ.
Ban đêm hôm ấy.
Giang Hạo tại tiến vào Mật Ngữ Thạch Bản đúng giờ.
Tới cùng hắn còn có mấy người khác.
Đếm một chút, nhân số cũng không có vấn đề gì.
Xem ra tất cả mọi người đều đã củng cố khá tốt.
Giang Hạo có chút ngoài ý muốn.
Sau đó, hắn nhìn về phía Quỷ tiên tử, trạng thái của nàng đúng là không tốt, kém hơn Trương tiên tử trước đó một chút.
Sau đó, mấy người vấn an Đan Nguyên tiền bối.
Hiện nay, tất cả mọi người bên trong tụ hội đều đã thành tiên.
Không phải là người cuối cùng trong tụ hội thành tiên, Giang Hạo nhẹ nhàng thở ra.
Bởi vì tu vi thường xuyên không ngang nhau, khiến hắn có áp lực lớn lao.
Giờ này ngày này, cuối cùng cũng đã cân bằng.
Bất tri bất giác mình cũng đã cao minh như vậy.
Lúc vừa mới đi vào, hắn cẩn thận đủ thứ, rất sợ lộ ra sơ hở, hiện nay không còn quẫn bách như vậy nữa.
Nhưng mà vẫn phải duy trì hình tượng giống như trước đó.
Người trong tụ hội cũng không xác định được ai mới là Tỉnh.
Là Tiếu Tam Sinh, hay là người bên cạnh Tiếu Tam Sinh, hay là Cổ Kim Thiên.
Cho nên cần tiếp tục giữ vững sự thần bí, trầm mặc, cường đại.
"Xem ra sau chuyện tại hải ngoại tất cả mọi người đều tương đối thuận lợi." Đan Nguyên cũng không lập tức hỏi về vấn đề tu vi.
Nếu không phải vì có chuyện lớn thì bình thường sẽ không như thế.
Trong lòng mọi người đều biết rõ, người đệ nhất cổ kim xuất hiện, đương nhiên đáng để mọi người thảo luận trước.
"Có vấn đề gì trong tu luyện không?" Ánh mắt Đan Nguyên rơi xuống trên người Quỷ tiên tử.
Đối phương cũng lập tức nói: "Tiền bối, ta có một người bạn bị đả thương căn bản trong lúc thành tiên, mặc dù có tiên khí tẩm bổ nhưng vẫn như là cái phễu vậy, không cách nào củng cố bản thân, phải dùng biện pháp gì đây?"
Một người bạn?
Đám người nghe vậy mỗi người đều có suy nghĩ riêng, nhưng mà cũng không biểu hiện ra ngoài.
Đan Nguyên dường như đã sớm biết đối phương sẽ hỏi, mở miệng nói: "Mời Cố Trường Sinh xuất thủ, lấy nguyền rủa đền bù nguyền rủa, chờ luyện hóa Chân Tiên thân thể sẽ không có gì đáng ngại. Biện pháp này là có lợi lớn nhất. Nếu như đối phương không chịu thì đi mượn Thiên Cực Ách Vận Châu, biện pháp này là nhanh nhất. Bảy ngày đủ để củng cố tu vi. Biện pháp cuối cùng là tìm máu rồng, dùng máu rồng tinh thuần và cường đại rèn luyện bảy bảy bốn mươi chín ngày là được. Hiệu quả của biện pháp này hơi kém, phía sau Chân Tiên còn cần tốn thời gian.'
Nghe vậy, Quỷ tiên tử gật đầu.
"Ba loại biện pháp, loại thứ nhất nhất tốn thời gian, loại thứ hai nguy hiểm nhất, loại thứ ba là phiền toái nhất. Còn ai có vấn đề gì không?" Đan Nguyên lại hỏi.
Tinh và Liễu lần lượt hỏi về chuyện củng cố tu vi.
Đan Nguyên trả lời rất chi tiết, Giang Hạo yên lặng lắng nghe, cảm thấy có không ít trợ giúp.
Hắn cũng biết rất ít đối với tiên.
Sau đó chính là nhiệm vụ của Đan Nguyên tiền bối.
Một là một con dị thú cuối cùng, hai là Đông Cực Thiên.
Ngoài ra còn có nhiệm vụ thứ ba.
"Các ngươi có biện pháp trực tiếp nói chuyện cùng Thánh Chủ không?"