Ngày cuối cùng, lúc Giang Hạo đi vào Tế Linh Sơn, phát hiện vị sư huynh Kim Đan kia đang chờ bọn hắn.
Hắn liền vội vàng đi tới vấn an, sau đó chờ đợi ở một bên.
Bản thân mình không phải là người đầu tiên tới, cũng không phải nười cuối cùng.
Qua một lúc sau, những người còn lại lần lượt đến.
Mà hai người Diệp San là người chạy tới cuối cùng.
Lần này thấy sư huynh Kim Đan ở đây, các nàng giật mình, vội vàng tới vấn an nói xin lỗi, bày tỏ bản thân mình không biết có người chờ đợi.
Chuyện này khiến cho sư huynh Kim Đan có chút ngoài ý muốn.
Mấy tháng ngắn ngủi, những người này đều không còn giống như lúc trước nữa.
"Nếu đã đến rồi, vậy đi xem kết quả của các ngươi thôi."
Những người khác gật đầu nói phải.
Mười một người đi lên trên Tế Linh Sơn, ngoại trừ một gốc Bạch Linh Hoa của Vạn Tích chưa trưởng thành ra thì tất cả đều đã trưởng thành.
"Trưởng thành có thể mang đi một phần ba, là ban thưởng của các ngươi, ta sẽ thu số còn lại. Các ngươi có thể lựa chọn mang gốc nào đi." Sư huynh Kim Đan nhắc nhở.
Giang Hạo do dự một chút, chọn Minh Dương Thảo tốt nhất, Bồ Đề Hoa trung đẳng, Bạch Linh Hoa thứ đẳng.
Như này sẽ có thể biết được, rốt cuộc là cấp bậc gì có hiệu quả tốt hơn.
Chờ sau khi tất cả mọi người lựa chọn xong, liền rời khỏi Tế Linh Sơn.
Trước khi đi, Giang Hạo phát hiện mấy người Diệp San nở nụ cười giải thoát.
Những người này đúng là quá ngây thơ.
Nhưng mà, mỗi người có cách sống của riêng mình, có lẽ bọn hắn cảm thấy mình sẽ vui vẻ hơn.
Thế nhưng Giang Hạo lại cảm thấy bọn hắn chắc chắn sẽ không sống lâu bằng mình.
Trong chốc lát.
Hắn nhận ban thưởng một trăm linh thạch từ chỗ Chấp Pháp Phong.
Ít hơn dự đoán.
Trên đường trở lại Linh Dược Viên, hắn thấy có người bị đánh ở trong rừng cây.
Nhìn kỹ lại là Lâm Tri.
"Ngươi dùng linh thạch và đan dược làm cái gì, một kẻ Luyện Khí tầng một như ngươi còn muốn lãng phí cái gì?" Một tiên tử Luyện Khí tầng bốn đá vào người Lâm Tri đang ngã trên mặt đất hai cái.
"Đúng vậy, qua ba tháng nữa, hắn sẽ bị trục xuất khỏi tông môn."
"Khó mà nói được, nghe nói hai người bạn của hắn đều tìm người kéo dài thời gian giúp hắn, có được bạn bè như thế đúng là tốt. Đáng tiếc, tên rác rưởi bùn nhão này không dính lên tường được."
"Sắp ba năm rồi, thế mà còn là Luyện Khí tầng một, ta chưa từng thấy đệ tử nào có thiên phú kém như vậy."
"Đi đi, lần sau lại đến, có thể cướp được linh thạch."
Giang Hạo lắc đầu, sau đó quay người rời đi.
Đây là chuyện không thể tránh khỏi.
Hắn không thể nhúng tay, cũng không cần thiết phải nhúng tay.
Con thỏ là người cố vấn tinh thần, nó sẽ dẫn dắt Lâm Tri làm thế nào.
Bản thân mình không thể ra mặt quá nhiều.
Có một số việc, cho dù làm thì cũng sẽ bị chê. Những người khác có thể ra mặt làm thay, hắn cũng rất vui vẻ.
——
"Chu sư tỷ quá khách khí, giữa lại một năm mà thôi, không có gì đáng ngại." Một vị Trúc Cơ sơ kỳ quản lý đệ tử ngoại môn của Đoạn Tình Nhai tiếp nhận hai khối linh thạch, vừa cười vừa nói.
"Vậy làm phiền sư đệ rồi." Chu Thiền mang theo Triệu Khuynh Tuyết cảm ơn xong liền quay người rời đi.
Các nàng tới đây chính là vì giúp Lâm Tri tiếp tục ở lại một năm.
Thêm một năm nữa, dù thế nào cũng có thể tiến vào Luyện Khí tầng hai.
Trước khi đi, Triệu Khuynh Tuyết cũng cảm kích nói:
"Đa tạ sư huynh."
"Tiện tay mà thôi." Nam tử Trúc Cơ trung kỳ cười lắc đầu.
Trúc Cơ gần như đã là cực hạn của hắn, chỉ có thể đảm nhiệm chút vị trí ở ngoại môn, cũng có thể hưởng thụ một chút.
Chờ sau khi tiễn người rời đi, hắn không khỏi nhẹ nhàng thở ra.
Sau đó sờ lên hai khối linh thạch, nở nụ cười.
Về phần chuyện của Lâm Tri…
Cũng không phải là hắn không muốn giúp, mà là không giúp được.
Hắn lấy danh sách ra, nhìn xuống danh sách đệ tử được lưu lại.
Cái tên Lâm Tri phía trên đã bị gạch đi từ lâu.
Nói cách khác, Lâm Tri căn bản không có thời hạn trên người, chẳng qua là không biết tại sao những người này đều không biết.
Thậm chí còn nhờ hắn giúp đỡ giữ lại thêm một năm.
Linh thạch đưa tới cửa, hắn cũng không thể không muốn.
Hơn nữa, đúng là có thể giữ lại thêm một năm.
Nhưng mà, hắn cũng không biết tại sao Lâm Tri lại có thể được ở lại lâu dài.
Hắn cũng chỉ nhận được mệnh lệnh mà thôi.
Là người đứng đầu Đoạn Tình Nhai ra lệnh.
——
Sau khi đến Linh Dược Viên và xử lý một chút linh dược, Giang Hạo liền trở về sân nhỏ của mình.
Hắn để mấy thứ có được gần đây lên bàn.
Có ba cây linh dược, giá bán tổng cộng rơi vào khoảng bảy trăm.
Xem như là ban thưởng lớn nhất của nhiệm vụ.
Cộng với một trăm mới nhận được, tổng cộng có tám trăm linh thạch.
Giang Hạo tạm thời không có ý định bán ba cây linh dược này. Hắn muốn xem một chút, không biết hiệu quả có giống với những linh khác hay không.
Ngoài ra, còn có mười bình đan dược Trúc Cơ, cùng với pháp bảo Như Ý Sơn Thuẫn.
Hắn đã giám định pháp bảo, mười bình linh dược mới giám định một bình, còn phải giám định chín bình còn lại.
Đến lúc đó sẽ dùng tất cả làm môi giới để nguyền rủa.
Xác xuất thành công sẽ cao hơn một chút.
Số còn lại đợi qua một khoảng thời gian sẽ bán ra ngoài, thu hồi một chút chi phí.
Đến lúc đó, cứ báo tên của Bạch Dạ ra mà bán với giá bốn mươi mốt.
Có thể bán với giá cao thì bán, nếu không được thì bán với giá thấp vậy.
Sau khi cất đồ, hắn bắt đầu chờ đợi đến giờ Tý.
Đêm nay là đợt tụ hội mới.
Đối với người thân ở Thiên Âm Tông như Giang Hạo mà nói, tụ hội là đường tắt duy nhất giúp hắn tìm hiểu mọi chuyện ở ngoài.
Sau khi ngồi vững, tụ hội sẽ có không ít trợ giúp đối với hắn.
Ví dụ như có thể biết được về Trang Vu Chân từ trong tụ hội.
Giờ Tý.
Giang Hạo tiến vào Thạch Bản, đi vào khu vực công cộng.
Hôm nay ngoại trừ tiền bối Đan Nguyên, vẫn là bốn người tham gia tụ hội.
Giang Hạo luôn rất tò mò, những người khác là ai.
Nhưng mà tạm thời không đến cũng tốt, quá nhiều người sẽ khiến hắn không thể lưu lại ấn tượng thần bí mạnh mẽ và cô tịch với mọi người.
Sau khi bốn người vấn an tiền bối Đan Nguyên, chính là phần giải đáp thắc mắc tu vi.
Chỉ có Tinh nói lên nghi hoặc về thuật pháp tu luyện, nghe qua thì có vẻ như là thuật pháp công kích rất lợi hại.
Tên là Hạo Hãn Nhật Nguyệt.
Mà tiền bối Đan Nguyên dường như rất hiểu rõ về thuật pháp này, giải đáp từng nghi hoặc của Tinh.
"Nếu không có vấn đề gì nữa thì nói về chuyện nhiệm vụ trước đó đi." Đan Nguyên nhìn về phía mọi người:
"Thiên Hương Đạo Hoa có thu hoạch gì hay không?"
Những người khác lắc đầu, Giang Hạo cũng như thế.
"Cũng không vội." Đan Nguyên cười cười, nhìn về phía Giang Hạo:
"Tin tức mà Tỉnh tiểu hữu muốn biết đã có, là muốn biết riêng hay là để ta nói thẳng ra."
"Riêng." Giang Hạo nói.
Loại chuyện này có lẽ có liên quan đến chính hắn, cho nên vẫn nên là biết riêng thì tốt hơn.
"Được." Đan Nguyên gật đầu, sau đó một Thạch Bản xuất hiện ở trước mặt Giang Hạo:
"Để tay lên là được."
Sau khi Giang Hạo đặt tay lên, liền có một đạo tin tức truyền đến.
Nội dung đại khái là.
"Đại Thiên Thần Tông đến vì Thiên Âm Tông, muốn điều tra quá khứ và hiện tại của Thiên Âm Tông, cùng với vị trí trước đây. Trong đó, cần điều tra toàn bộ chuyện quan trọng, người quan trọng cùng với vật quan trọng.
Đại Thiên Thần Tông điều tra Thiên Âm Tông, là vì đang làm việc cho một người thần bí, chắc là đang tìm thứ gì đó. Còn về người thần bí này, có thể là người của Vạn Vật Chung Yên."
Vạn Vật Chung Yên?
Sau khi nhận được tin tức, Giang Hạo hơi kinh ngạc.
Quá lợi hại, thế mà cho ra tin tức cặn kẽ như vậy.
Khó trách Đan Nguyên lại ngồi ở phía trên, cũng có thể khiến cho tất cả mọi người muốn hoàn thành nhiệm vụ.
Thù lao như này đúng là phải nghiêm túc mà làm.
Giang Hạo thu tay lại, bình tĩnh nói:
"Đa tạ Đan Nguyên tiền bối."
"Vậy ta sẽ nói thêm về một nhiệm vụ." Đan Nguyên nhìn về phía tất cả mọi người, mở miệng lần nữa:
"Thiên Cực Ách Vận Châu chắc là đang ở U Vân Phủ phía Nam. Hiện tại, ta sẽ truyền cho các ngươi một loại pháp thuật phong ấn.
Nếu có cơ hội gặp được thì có thể tiến hành phong ấn. Có tin tức hoặc là phong ấn thành công thì có thể đưa ra một yêu cầu với ta.
Nhưng tốt nhất vẫn nên thông báo cho Tiên Môn đi trấn áp trước."
------
Dịch: MBMH Translate