Chương 357:
Chương 357:Chương 357:
Cho cà chua vào là vì sợ gói gia vị nấu canh chua không đủ đậm, không đủ chua nên nếu thích ăn chua thì có thể cho nhiều hơn một chút, cô xào cà chua thành nước sốt rồi đổ nước nấu canh chua vào, loại nước nấu canh chua này là một nhãn hiệu mà cô đã từng ăn trước đây, hương vị rất chuẩn.
Sau khi cho nước nấu canh chua vào thì cho thêm một ít nước dùng cá đã ninh và vài lát chanh, đun sôi rồi cho cá phi lê, cà chua cắt khoanh, đậu phụ miếng, tàu hũ ky, cà xỉu vào.
Trong quá trình đun sôi, mùi chua nồng nặc xộc vào mũi, mùi chua kích thích vị giác, khiến người ta muốn múc ra một bát súp để uống.
Làm xong thì đổ canh chua cá vào một bát sứ viền hoa màu xanh lam, cuối cùng cho thêm lá húng quế để tăng hương vị.
Làm xong, Diệp Cửu Cửu bưng canh chua cá ra ngoài.
Vợ của Chu Cường là Lý Ngọc quay đầu lại nhìn: "Mùi canh chua nồng quá."
Chu Cường hít một hơi thật mạnh: "Ngửi giống như ở quê nhà của em."
'Nhưng không chua như vậy. Lý Ngọc nhìn bát canh chua cá màu cà chua được bưng đến gân, thấy vẫn còn thiếu một chút: "Không phải người ở quê chúng ta thì khó có thể làm được canh chua cá có hồn."
Diệp Cửu Cửu cũng không dám đảm bảo mình làm có ngon không, sau khi đặt xuống thì nói với Lý Ngọc: "Cô nếm thử xem, nếu không đủ chua thì tôi sẽ giúp cô thêm vài lát chanh."
"Cảm ơn chủ quán." Lý Ngọc lễ phép nói lời cảm ơn.
"Không có gì." Diệp Cửu Cửu nhìn sang các món ăn khác đã được động đến: "Cô thấy món cá kiếm ngâm chanh ớt này thế nào?”
"Rất ngon, chua chua cay cay, hơi giống vị gà ngâm." Chu Cường khá thích, đồ ăn kèm bên trong cũng ngấm gia vị vừa phải: "Tôi tưởng chỉ có thể ngâm gà, ngâm tai heo, không ngờ còn có thể ngâm thịt cá, đúng là lần đầu tiên tôi được ăn."
"Bình thường có làm món cá trộn, hôm nay tình cờ miếng cá này tương đối không mềm nên thử làm một chút." Thực ra Diệp Cửu Cửu khá phân vân không biết nên làm món cá kiếm như thế nào, so với các loại thịt cá khác thì nó không mềm rõ ràng, vì vậy sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, cô quyết định phát huy ưu điểm, tránh nhược điểm, đổi một cách làm khác.
"Cũng khá ngon. Lý Ngọc vừa nói vừa múc một ít nước canh chua cá, nhẹ nhàng thổi rồi nếm thử một ngụm, vị cà chua khá đậm, uống vào cũng có chút chua, giống như hương vị quê nhà.
Cô ấy nếm thử một miếng cá bên trong, canh cha cá và cá kiếm ngâm chanh ớt ăn có cảm giác hơi giống nhau, nhưng cá canh chua ăn mềm hơn một chút, có lẽ là do cho thêm bột làm mềm thịt.
"Món này cũng ngon, chua chua rất kích thích vị giác, nếu chua hơn nữa thì ngon." Là một người thích ăn chua, Lý Ngọc vẫn thấy chưa đủ chua, ngoài ra nếu có thể cho thêm đồ ăn kèm vào nấu thì ngon.
Chu Cường nếm thử, thấy đã đủ chua rồi, giống như tháng mười một ăn quả quýt vốn phải chín vào cuối tháng mười hai, chua đến nhăn mặt.
Lúc này, Cao Viễn từ bên ngoài đi vào ngửi thấy một mùi chua kích thích tinh thân, chua đến mức hắn vô thức tiết nước bọt: "Chủ quán, mùi chua gì vậy?
Diệp Cửu Cửu giải thích: "Là canh chua cá."
Cao Viễn: "Vậy chúng tôi cũng gọi một phần."
Diệp Cửu Cửu ừ một tiếng: "Hôm nay cậu không ăn cùng Chu Chu sao?”
"Cô ấy có việc." Hôm nay Cao Viễn đến cùng Lý Lâm và những người khác, hắn nhìn vào thực đơn: "Ngoài rong biển và trứng chưng, các món còn lại đều gọi, tám người chúng tôi có thể ăn hết."