Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 590

CHƯƠNG 590

Đây chính là đội quân mà nửa tháng trước Vương Nhất điều động đến, lúc đó, chỉ là vì ngăn cản Yên Đô Vương tộc ở Yên Kinh, không ngờ trong nửa tháng gió yên sóng lặng, không có chuyện gì xảy ra.

Đúng lúc đang định giải tán, thì lại xảy ra chuyện con gái của Ẩn chủ bị bắt cóc.

Bọn họ đang đứng ở trước mặt Vương Nhất, cho dù đứng ở đó, nhưng vẫn mang đến cho người khác cảm giác áp bức mạnh mẽ.

Lúc này, đám người tản ra, mười người đàn ông cao lớn, uy nghiêm đi ra.

Ai cũng sừng sững giống như núi cao thời cổ xưa, chỉ riêng dáng người đã mang theo sự áp bức, uy hiếp mạnh mẽ.

Bọn họ ra khỏi hàng, lần lượt đi đến trước mặt Vương Nhất, đột nhiên quỳ gối xuống đất, một tay che ngực, hành lễ nói.

“Thuộc hạ Toái Thiên binh vương, tham kiến Ẩn chủ!”

“Thuộc hạ Đạp Thiên binh vương, tham kiến Ẩn chủ!”

“Thuộc hạ Thí Thiên binh vương, tham kiến Ẩn chủ!”

“.…”

Mười binh vương mạnh mẽ, đều quỳ trước mặt Vương Nhất, giọng nói vang thấu trời cao, tạo ra tiếng vọng, rất lâu vẫn chưa hết.

Nhìn thấy cảnh tượng này, Lý Khinh Hồng và Lý Tuyết Nhi đã chấn động đến mức không nói được gì, dường như cũng bị lây nhiễm, nhiệt huyết trong người dâng trào.

Những người này đều là binh vương mạnh mẽ, thiện chiến dũng mãnh, trong một vạn người cũng không có lấy một người, nhưng lại quỳ một chân trước mặt Vương Nhất.

Thậm chí, trong mười người này, Lý Khinh Hồng còn nhìn thấy một khuôn mặt quen thuộc.

Thủ lĩnh quân khu Thiên An, Tiêu Thiết.

Anh ta cũng cung kính hành lễ với Vương Nhất, ánh mắt giống như đang nhìn thần linh.

Trận thế như này, mà Lãnh Nhan mặt vẫn không biến sắc.

Ở cửa ải Bắc Vọng cách xa ngàn dặm, thiếu chủ là Ẩn chủ của nước H, dưới trướng có hàng trăm hàng ngàn binh vương như thế này, đây chỉ là một góc của núi băng mà thôi.

Những binh vương khác, bình thường đều ở những thành phố khác, trong một khoảng thời gian ngắn không thể đến kịp.

Vương Nhất gật đầu, ánh mắt sắc bén nhìn lướt qua tất cả những người ở phía sau, lúc này giọng nói trầm thấp mới từ từ phát ra.

“Vương Nhất tôi cả đời theo quân đội, vì quốc gia mà anh dũng hi sinh, không tiếc xương máu, giết hàng nghìn hàng vạn kẻ địch, những cường giả chí tôn chết trong tay tôi không dưới một trăm người, được phong là Ẩn chủ của nước H.”

“Hôm nay, vợ tôi suýt nữa bị ám sát, con gái tôi bị bắt cóc, người đắc tội với tôi, bây giờ sẽ như thế nào?”

Oàng….

Mười vị binh vương lần lượt đứng lên, phát ra tiếng hét kinh trời.

“Giết không tha!”

“Giết không tha…”

“Giết không tha…”

“…”

Tất cả đội quân hùng mạnh cũng lần lượt nạp đạn, hét giết chấn động trời đất.

Bình Luận (0)
Comment