Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại (Bản Dịch)

Chương 160 - Chương 160: Pháp Tắc Sinh Mệnh

Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại Chương 160: Pháp Tắc Sinh Mệnh

Đúng là một cô gái điên cuồng.

Ánh mắt của Hứa Chỉ lóe lên, sau đó liền thở dài.

Trong suốt kỷ nguyên vu sư, chỉ có quân chủ đại đế Medusa mới chân chính được xem là một người ham học hỏi, theo đuổi chân lý và tri thức mà không có bất kỳ tạp niệm nào, hoàn toàn làm theo lý niệm của một vu sư!

Cũng bởi vì nàng chỉ đơn thuần theo đuổi tri thức nên mặc dù tư chất của nàng không phải xuất chúng nhất nhưng lại đi được tới cuối cùng của kỷ nguyên, thậm chí sống qua đại hủy diệt, dù là thiên tài mạnh hơn nàng cũng không thể đạt được thành tựu vĩ đại đó.

Hứa Chỉ cười dịu dàng nói: “Chúng ta không thể giao đấu với nhau được, bởi vì bây giờ theo như lời của các ngươi thì ta mới cấp bốn thôi.”

Trong mắt Medusa hiện lên vẻ thất vọng.

Hứa Chỉ nhìn nữ yêu tóc rắn xinh đẹp này rồi nói tiếp, “Tuy nhiên sức mạnh không phải là tuyệt đối. Dù chỉ là cấp bốn nhưng nắm giữ quy tắc thì có thể giết chết hết tất cả. Chúng ta không thể giao đấu là bởi vì nếu thế thì ngươi sẽ chết trong nháy mắt, như vậy thì không có bất kỳ ý nghĩa nào cả.”

“Ta không kịp thấy gì thì đã chết trong nháy mắt sao?”

Medusa thì thầm: “Quy tắc là cái gì?”

“Quy tắc, tồn tại trong trời đất.”

“Ngươi nhìn này.”

Hứa Chỉ vung tay chỉ về bầu trời xanh thẳm.

Vẻ mặt của Medusa trong nháy mắt ngưng trọng lại, trong mắt toát lên biểu cảm không thể tưởng tượng được.

Nàng nhìn thấy một cảnh tượng cả đời khó quên.

Hai người cùng đứng trên mặt đất, thời gian của thế giới xung quanh bỗng nhiên thay đổi, lại giống như đang đứng trên hư không quan sát hưng thịnh suy tàn của cả thế giới vậy. Nàng cảm giác như mình đang đứng ở trên thứ nguyên chí cao, vượt qua vạn vật trên thế gian.

Ầm!

Tốc độ của thế giới đang biến đổi nhanh chóng.

Mặt trời, ánh sáng, gió, không khí, mây mù đang dần trở nên chậm chạp, gần như đứng yên, nàng cảm nhận được mình đã quay lại thế giới nguyên thủy một ngày một trăm năm.

Một giây sau.

Ầm ầm ầm!!!

Mặt trời, gió, mây mù trên bầu trời lại tăng tốc lần nữa, gió nổi mây bay, thế giới xoay nhanh, mây trời trôi chậm lại, thời gian trăm năm bị rút ngắn lại thành một ngày, mặt trời hạ xuống, ánh trăng dần lên.

Hứa Chỉ nhẹ nhàng ôm Medusa vào trong ngực, chỉ vào đóa hoa tường vi trên mảnh cỏ xanh tươi phía xa, “Cô nhìn này.”

Tăng tốc nhanh gấp một vạn lần.

Rầm!

Hoa tường vi nhanh chóng nở rộ, xinh đẹp vô cùng, rồi lại héo rũ, tàn lụi, trở về với mặt đất.

Tiếp đó, một sinh mệnh mới lại bắt đầu.

Ở bên dưới lớp đất đen của bông hoa héo rũ kia lại xuất hiện những mảnh chồi non, kết cành, kết lá, kết nụ, rồi lại nở hoa.

Trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, những cây cối kia đã sinh sôi nảy nở qua vô số thế hệ. Thậm chí còn mơ hồ bắt đầu phân hóa xuất hiện những loài cây khác nhau, có loài cây trở thành cổ thụ, có loài đủ loại màu sắc, cũng có loài mọc thêm gai nhọn.

“Từ một loài cây đã bắt đầu phân hóa thành các loài khác nhau.”

Cả người Medusa phát run, gần như mềm nhũn trong lòng thần Sáng Thế. Nàng chấn động khi chứng kiến hình ảnh này, hai mắt say sưa, đây quả thật là một màn không thể tin được, là lĩnh vực mà nàng tha thiết mơ ước.

Thì ra ta thật đáng buồn cười! Đây không phải là một cuộc chiến bằng sức mạnh cơ bắp, cho nên chúng ta không có cách nào để chiến thắng. Bởi vì cho dù một sinh mệnh không cùng thứ nguyên có yếu thế nào đi nữa, nhưng chỉ cần nắm giữ lực lượng pháp tắc thì không ai có thể chiến thắng nó…

“Trước mặt tồn tại cường đại này mà ta còn có ý nghĩ lớn mật như vậy, chúng ta không có cách nào lý giải sự tồn tại này được…” Cả người Medusa run rẩy.

Trong lòng Hứa Chỉ là một mảnh mềm mại, Medusa giống như là một nữ thần cao một mét sáu trong truyền thuyết phương Tây vậy. Hắn không khỏi tán thưởng nàng có thể tách ra khỏi Tà Thần Cthulhu của chính mình, trở thành một Tà Thần khổng lồ chân chính.

Hắn thấy Medusa ngây người thì lén vuốt mái tóc nàng, tiện thể dùng Phó Não trí tuệ chặn mấy tấm bản đồ.

Hắn nhân cơ hội ôm Medusa chỉ là muốn kiểm tra tiến độ hoàn thành của Tà Thần lúc này một chút chứ không có mục đích gì khác. Sự thực chứng minh, sau mấy trăm năm phát triển, Tà Thần đã giống như một người sống, máu và da thịt đã dung hợp hoàn mỹ với nhau, không nhìn ra được đó là sinh mạng hỗn hợp nữa. Nếu như không tiến vào ‘Hình thái chiến đấu’ thì nhìn qua rất giống sinh vật bình thường.

“Thần Sáng Thế vĩ đại.” Medusa run rẩy, sợ tới mất hồn, nói không nên lời, “Chúng ta đều là con dân của ngài, thế giới, thế giới…”

Hứa Chỉ cười lớn, chậm rãi ngắt lời nàng nói, “Vạn vật trên thế gian đều là con dân của ta, các ngươi có thể đi tới bước này ở thế giới cằn cỗi như vậy thật không dễ dàng gì.”

Tách.

Hứa Chỉ khẽ vươn tay.

Tinh thần lực nhỏ yếu di chuyển, trong vườn hoa có một đóa hoa tường vi to như một cây đại thụ nhẹ nhàng rơi vào bàn tay hắn lại trở thành một chiếc đũa. Hứa Chỉ cắm nó lên tóc nàng như một chiếc trâm, xinh đẹp vô cùng, “Ta lấy đóa hoa này làm lễ vật tặng cho ngươi, sự sống chết của sinh mệnh đều bắt đầu từ chỗ này.”

Hứa Chỉ cũng không có dừng gia tốc một vạn lần của đóa tường vi này lại.

Hắn mang đóa hoa này đặt vào tay Medusa.

Xem như là nhất thời cao hứng đi.

Dù sao ngay cả người chơi ngu ngốc nhất cũng có thể dựa vào tốc độ chảy tăng một vạn lần này làm cho bào tử phát triển thành các chủng loài có tiềm lực. Hứa Chỉ cho Medusa một đóa hoa không ngừng tiến hóa có lẽ sẽ mang đến niềm vui bất ngờ lớn.

Tất nhiên tốc độ chảy gấp một vạn lần không phải là mãi mãi. Khi xuất hiện một chủng loài có tiềm lực nhất định thì Hứa Chỉ sẽ giảm tốc độ chảy xuống, dù sao đây là năng lực độc nhất vô nhị của Trùng Sào Mẫu Hoàng, hắn chỉ tạm thời giúp nàng một tay suy diễn một quần thể sinh mệnh mới thôi.

Rất lâu sau Medusa mới tỉnh lại từ trong thế giới kỳ lạ kia. Nàng kích động khẽ vuốt ve đóa hoa ở trên đầu, những mờ mịt trong lòng về con đường phía trước giống như bỗng nhiên được khai sáng.

Nàng đang định nói gì đó thì lại nhận ra thần Sáng Thế đã quay về đứng ở chỗ cũ trên núi, nói: “Phượng Hoàng, hãy đi theo ta, ta sẽ dẫn ngươi đi tới một thời không khác.”

Ào.

Phượng Hoàng bỗng chốc bay lên trời.

Nó trốn ở trong bùn lầy rốt cuộc có nhìn thấy được cảnh tượng kinh khủng lúc nãy hay không?

Loại tồn tại khủng bố như vậy chỉ cần hạ xuống thế giới nào thì quy tắc của thế giới đó sẽ bị thay đổi.

Phượng Hoàng giống như đã từng nhìn thấy Thần Sáng Thế vào khoảng một nghìn năm trước. Hình như là ở trong một thế giới nóng nực, khi nó mới sinh, vừa mở hai mắt ra thì đã nhìn thấy một cự nhân to lớn không gì sánh được này.

Hắn ngay lập tức lấy ra một cái đài kỳ quái..

Phượng Hoàng nhanh chóng bay theo, run rẩy trốn ở trước mặt hắn.

Hứa Chỉ căn dặn: “Thu liễm khí tức và lửa quanh thân mình đi.”

Phượng Hoàng nghe theo.

“Vẫn còn nóng quá.”, Hứa Chỉ suy nghĩ rồi khẽ giơ ngón tay.

Tách!

Dưới ánh mắt như chết lặng của Medusa.

Bán Thần Phượng Hoàng nhanh chóng lớn lên, trải qua tuổi trưởng thành, già yếu đi, cuối cùng là chết, dục hỏa trùng sinh, biến thành một quả trứng Phượng Hoàng đỏ rực. Bên trong hiện lên ánh lửa đỏ chuyển động giống như đang mang theo một sinh mệnh mạnh mẽ vậy.

Hứa Chỉ móc từ trong túi quần đen ra một vỏ lon bia, đặt trứng Phượng Hoàng vào trong đó rồi quay đầu sải bước rời đi, “Cuối cùng cũng giải quyết xong.”

----------

Bình Luận (0)
Comment