Nhưng mà hiện tại, Đạo Quân cổ nhân mờ ảo kia, tại sao lại ở bên ngoài đó, còn không ngừng phá vỡ thiên thạch?
“Có thể là đang cảnh cáo chúng ta, không được làm càn quá mức, cho chúng ta cơ duyên đã là ân huệ, chúng ta lại muốn được một tấc thì muốn tiến một thước. Nó đang cảnh cáo.... Muốn hủy diệt chúng ta chỉ là chuyện trong nháy mắt”. Có người nói.
“Đã không có cách nào để chất vấn, hiện tại chỉ có thể tiếp tục giám sát.”
Lão nhân kia hít sâu một hơi, dặn dò các nhân viên nghiên cứu khác.
Lúc này, lại một nhân viên nghiên cứu bước vào, lộ ra thần sắc nôn nóng và sợ hãi:
“Viện nghiên cứu khác sau khi trải qua suy xét và phân tích kỹ càng, quyết định không thể buông tha cơ hội ngàn năm có một lúc này đây được. Đây rất có thể là tổ tiên của chúng ta. Bọn họ đã làm vệ tinh và trạm không gian gần đó, đang nghĩ cách để tới gần.... Thậm chí, đã có ý tưởng làm vệ tinh cho riêng mình, phóng ra ánh sáng màu trắng để tạo thành dải tần số ngôn ngữ của Trái Đất, ý đồ câu thông....”
“Cái gì!”
Mọi người đều cực kỳ sợ hãi.
“Thông báo cho các viện nghiên cứu khác, không được có ý đồ tới gần! Không được có ý đồ tới gần!” Lão nhân trịnh trọng lớn tiếng cảnh cáo, “Cơ hội thì tương lai chúng ta sẽ có! Nhưng nếu tiếp xúc, chọc giận đối phương thì nền văn minh ngàn năm của nhân loại chúng ta sẽ có khả năng bị hủy hoại chỉ trong chốc lát! Chúng ta không thể là tội nhân của nền văn minh nhân loại được!”
Nhưng mà các viện nghiên cứu khác lại không nghe ý kiến bảo thủ này, vẫn lựa chọn tiếp cận như cũ.
Nếu thật sự muốn hủy diệt trái đất, bọn họ cũng không thể ngăn cản. Nhưng nếu thật sự là Đạo Quân, tổ tiên thần thoại của nhân loại, một vị Thánh Nhân cổ đại hạ xuống trái đất chính là kỳ ngộ khủng bố, không thể từ bỏ!
“Câu thông!”
Có viện nghiên cứu phát ra mệnh lệnh.
“Ánh sáng đã xoay tròn, có muốn vệ tinh phóng ra ánh sáng hay không.”
“Phóng ra!”
...
Lúc này, Đế Kỳ đang nghỉ ngơi ở trên một khối thiên thạch màu đen.
Dù sao “Ngôi sao nhỏ” này chung quy lại cũng quá mức khổng lồ. Thậm chí diện tích của một viên có thể so với nửa thế giới Hoang Cổ. Hơn nữa phiêu đãng trong một thời gian dài nó đã trở nên cực kỳ cứng rắn, có rất nhiều thành phần kim loại.
Tuy rằng nguyên thần của hắn là Hỗn Nguyên Thánh Nhân, Đạo Quả sống nhờ tại hư thiên trong cơ thể, nhưng Kim Thân Bất Diệt bên ngoài vẫn chỉ là cảnh giới của một Thiên Đế như cũ. Mấy tháng qua, đi đi dừng dừng, không ngừng nghỉ ngơi, là chuyện cực kỳ bình thường.
“Nhưng mà, chung quy lại có chút cảm giác kỳ dị, cảm thấy có tồn tại yếu ớt không rõ nào đó đang nhìn chằm chằm ta, quan sát ta....” Đế Kỳ nhíu mày. Thần niệm và trực giác của hắn cực kỳ nhạy bén, tổng cảm thấy có chút không thích hợp.
Giống như đang có vô số người nhìn hắn chằm chằm.
Đột nhiên, một đạo cường quang màu trắng hiện lên, bao phủ cả người hắn.
Tâm hắn vừa động, nhíu nhíu mày, “Ta quả nhiên đang bị tồn tại nhỏ yếu nào đó giám thị, hiện tại thứ đang phát sáng kia là đang thử ta? Không thể tìm thấy ngọn nguồn?”
Hắn chắp tay ôm quyền ngay tại chỗ, “Trong Quy Khư, gặp được đạo hữu phương nào, ta là Thánh Nhân của thế giới Hoang Cổ, có thể đi ra một lát được không?”
Rắc.
Lại một đạo ánh sáng đánh úp lại.
“Bọn đạo chích phương nào!!” Đế Kỳ lập tức giận dữ.
Rắc!
Ánh sáng lại đánh úp tới.
Đế Kỳ hừ lạnh một tiếng, “Tìm không được vị trí của ngươi, liền cho rằng có thể muốn làm gì thì làm sao? So sánh độ sáng với ta, không biết ta đã từng đứng đầu chín đại Thái Dương của một thế giới sao?”
Lúc trước, hắn vẫn luôn chỉ sử dụng thân thể, lực lượng khủng bố của Hỗn Nguyên Thánh Nhân dù sao cũng có thể xuyên qua ranh giới. Một vị Thánh Nhân tự mình hạ xuống thế gian, yêu cầu tiêu hao quá lớn. Nhưng hiện tại hắn đã hoàn toàn đề cao cảnh giác, muốn diệt trừ toàn bộ những con kiến đang trốn trong chỗ tối kia!
Ầm vang!
Hắn bỗng nhiên mở rộng thức hải.
Xôn xao!
Một ngọn lửa của Kim Ô cấp bậc Hỗn Nguyên Thánh Nhân hiện lên trong không gian vũ trụ, giống như là một cái lò luyện mặt trời, tản ra ánh sáng chói mắt có thể so với Thái Dương, nháy mắt đã chiếu rọi toàn bộ vùng hư không lân cận.
“Các ngươi có biết hậu quả của việc khiêu khích một vị Hỗn Nguyên Thánh Nhân là gì không? Dưới Thánh Nhân chỉ là những con kiến, trong vòng vạn vạn trượng thì dù ngươi có trốn ở nơi nào, cho dù là Thiên Đế thì cũng đều phải chết không thể nghi ngờ, đều bị hóa thành một cái xác cháy sém!”
Rầm!
Trong thiên địa là một mảnh sáng chói!
Sức nóng thiêu đốt vô tận làm tan chảy hư không, quang mang lửa đỏ che trời lấp đất. Thậm chí mấy viên thiên thạch chưa bị đánh nát gần đó cũng bị hòa tan trong nháy mắt. Một cảnh tượng diệt thế đáng sợ đến mức tận cùng xuất hiện.
Giờ phút này, một đám nhân viên nghiên cứu mặc áo blouse trắng của các viện nghiên cứu lớn đang ngồi ở trên ghế. Người phụ trách đang khẩn trương nhìn chằm chằm vào màn hình lớn trong phòng họp lớn, tin tức đã truyền đi, mặc kệ như thế nào, đều chỉ có thể chờ đợi kết quả.
Rầm.
Giống như một mặt trời nhỏ đột nhiên xuất hiện, bùng nổ nhiệt lượng và quang mang, các vệ tinh phía xa có vô số thiết bị quan sát nháy mắt đã hư hỏng.
“Mắt của ta!”
Bọn họ nhìn màn hình, nháy mắt bị một mảnh tuyết trắng đâm đến phát đau. Bọn họ che lại đôi mắt đang đau nhức, cảm giác như bị chiếu cho mù luôn rồi.
“Lực lượng dữ dội khủng bố này có thể so với vụ nổ hạt nhân loại nhỏ.....”
“Nhưng hắn cũng không tiến về phía vệ tinh của chúng ta để phá huỷ, chỉ đốt cháy tại chỗ, dùng một lực lượng khủng bố đã gần như phá vỡ cả một mảnh chân không? Chỉ ở cự ly xa thôi mà đã huỷ hoại thiết bị quan sát của chúng ta rồi tiến hành cảnh cáo!?”
Vô số nhà khoa học lộ ra sự kinh hãi.
Quang mang và nhiệt độ nháy mắt bùng nổ vô cùng xa. Thậm chí ở trên trái đất cũng có thể mơ hồ nhìn thấy được ánh sáng mạnh mẽ đó, vô số người có kính thiên văn đều đang cầm kính thiên văn quan sát vùng sao trời kia, tính toán nhìn xem có phải thực sự có loài sinh vật không biết tên hay không.
Có lẽ thực sự có thần tiên?
Vô số người kích động đến không được, cảm thấy chính mình hẳn sẽ gặp được kỳ ngộ. Bọn họ bắt đầu cầm kính viễn vọng lên rình coi, kết quả hiện tại là một mảnh tiếng kêu thảm thiết điên cuồng vang lên:
“Ngọa tào! Ta không có nhìn trộm ngươi, a a a, mắt chó của ta!”
Đôi mắt của bọn họ đều đau đớn, sắp bị chiếu đến mù luôn rồi.
Cái kia tuy rằng không thể so với Thái Dương, nhưng cũng được coi là một nguồn sáng khổng lồ ở gần trái đất. Trong nháy mắt, bọn họ đều vội vã về phòng tìm thuốc nhỏ mắt, sau vài phút, mới miễn cưỡng có thể mở mắt ra. Bọn họ nhìn vào trong gương thì thấy đôi mắt đã đầy tơ máu, còn hơi sưng đỏ.
Bọn họ lập tức kinh ngạc, nhịn không được liền lên mạng đăng bài.
“Mẹ nó! Tên hỗn trướng nào đã kêu ta đi xem? Ta nháy mắt đã bị chiếu sáng đến sắp mù luôn rồi! Các ngươi nhìn tơ máu trong mắt của ta xem ( chụp hình ). Chúng ta không oán không thù, ngươi tại sao lại muốn hại ta? ( tức giận )”
“Ta cũng bị sáng đến mù. Thần tiên có khả năng đã phát hiện ra chúng ta nhìn lén hắn.”
“Phía trên không cần hoảng, ta cũng bị sáng đến mù. Nhưng đây rất có thể là một bài khảo nghiệm tư chất của chúng ta, đáng tiếc mắt ta chỉ là của bào thai bình thường, mà không phải là mắt chó hợp kim Titan 24K. Nếu không, ta nhất định có thể chống đỡ qua khảo nghiệm, rồi bái sư tu tiên.”
-----