Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại (Bản Dịch)

Chương 266 - Chương 266: Đạo Quân Rời Đi

Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại Chương 266: Đạo Quân Rời Đi

Mọi người nghe xong đều không biết nói gì.

Nhưng trong nháy mắt lại sáng lên, có lẽ là thiên thạch nào đó nổ mạnh cũng nên? Cũng có thể là do hai viên thiên thạch nhỏ va chạm với nhau, sinh ra hiện tượng tự nhiên? Điều này có thể giải thích cho việc những thiên thạch nhỏ liên tục biến mất tại mảnh không gian kia?

Mọi người lập tức thảo luận sôi nổi, vô cùng kịch liệt. Có nhóm giữ quan điểm về hiện tượng vũ trụ, nhóm khác thì nói là người ngoài hành tinh, hoặc là thần tiên bên ngoài trái đất.

Giữa bầu trời sao.

Không gian phảng phất như đều bị cháy đến biến dạng, một mảnh hoang vu, tĩnh mịch u ám, từng khối thiên thạch ở xung quanh đã hoàn toàn bị hòa tan.

“Đã chết rồi sao?”

Đế Kỳ nhàn nhạt mở miệng.

Hắn là một vị Hỗn Nguyên Thánh Nhân hạ phàm, sau khi xé rách không gian đánh ra một kích thì hắn đã đem Đạo Quả gửi lại vào hư thiên một lần nữa. Hắn đã không còn cảm nhận được dấu vết của những kẻ ngấp nghé nhìn trộm đó nữa.

Hắn nghĩ một lát, liền từ bỏ.

Hắn quay đầu lại lần nữa, từng bước đi vào trong hư không, hướng ra phía ngoài xa, chính thức mở ra cuộc hành trình trong mảnh hư không đen tối này. Hắn sâu kín thở dài: “Quy Khư, thật sự là một nơi thần bí.... Thậm chí còn có những sinh mệnh thần bí không biết tên đang không ngừng nhìn trộm, cần phải cảnh giác vạn phần.”

Nếu như đất và nước đã thu thập được gần hết thì hắn cũng nên bận chuyện của chính mình rồi.

...

Trên trái đất, các viện nghiên cứu lớn đã hoàn toàn bùng nổ.

Đây tuyệt đối là thị uy và cảnh cáo! Tuy rằng không có đi vào trái đất, nhưng lại bùng nổ uy lực khủng bố tại chỗ, hơn nữa còn làm vỡ nát các thiết bị quan sát của các vệ tinh phụ cận. Đây đã hoàn toàn nói rõ ý tứ của hắn.

“Không được có ý đồ tới gần! Không được có ý đồ tới gần!”

Lúc này, một vị giáo sư ngoại quốc đang gầm nhẹ, sắc mặt kích động đến đỏ cả lên, thông cáo cho các viện nghiên cứu lớn, trịnh trọng nghiêm khắc cảnh cáo một lần nữa.

Giờ phút này, bọn họ cũng không dám nhìn trộm ngoài không gian nữa, chỉ cảm thấy sởn cả tóc gáy. Bọn hồ tựa hồ đã hiểu được suy nghĩ của đối phương là không muốn tiếp xúc với bọn họ cho nên họ chỉ có thể yên lặng cầu nguyện ở viện nghiên cứu, hy vọng hắn đừng tức giận, đừng tiến hành hủy diệt trái đất. Nếu không bọn họ thật sự chính là tội nhân của nhân loại.

Ước chừng ba giờ sau, lúc bọn họ đang chờ đợi trong lo lắng và đề phòng, quan sát tình huống trên các châu lục lớn của trái đất, phát hiện không xuất hiện bất cứ tai nạn gì cả. Lúc này bọn họ mới yên lặng thở dài nhẹ nhõm một hơi, lần thứ hai khởi động kính thiên văn, quan sát khu vực xung quanh đó.

Một mảnh trống rỗng, đã biến mất không còn gì cả.

Phù...

Mọi người nhất thời gần như là xụi lơ trên mặt đất, thở dốc từng ngụm, sau khi phản ứng lại thì đã thấy trán và sống lưng của mình đổ đầy mồ hôi.

“Nó rời đi rồi...”

Bọn họ cảm thấy văn minh của mình chưa bao giờ gần với hủy diệt như thế. Ba giờ vừa qua phảng phất như đang chờ đợi thẩm phán, dày vò trong tận thế.

“Đạo Quân rời đi.... Nhưng đây là một vị Thánh Nhân đưa ra cảnh cáo đối với nhân loại trái đất tham lam!”

“Nhỏ yếu là nguyên tội ( * nguồn gốc của tai họa). Chúng ta quá nhỏ bé, so với sao trời mênh mông thì không đáng kể. Đạo Quân vẫn chưa hủy diệt văn minh cấp thấp này của chúng ta, chỉ đang cảnh cáo chúng ta, không được có dã tâm nếu như thực lực không xứng.”

“Đúng vậy, cho chúng ta kỳ ngộ lớn, chúng ta có thể tiến vào chư thiên vạn giới, nhưng không được vọng tưởng quá nhiều...”

Mọi người vẫn thất thần như cũ, qua hơn nửa ngày, mới hoàn toàn khôi phục lại.

Bọn họ nhớ tới hành động ở thế giới Vu sư cùng với âm mưu xâm lược ở thế giới Hoang Cổ, chỉ sợ những hành vi ác liệt đó đã khiến cho hắn bất mãn nên mới đến cảnh cáo bọn họ.

Hiện tại, bọn họ đã hoàn toàn hiểu rõ chân tướng:

Máu của chúng ta có chút giống với Thần Sáng Thế, người trái đất có thể là hậu duệ mà Thần Sáng Thế lưu lại sau khi khai thiên lập địa!

Hơn nữa, sau khi khai thiên lập địa, ở thời đại cổ xưa Đạo Quân đã tới trái đất của chúng ta, để lại các loại thần thoại truyền thuyết.... Mà hiện tại, Đạo Quân lại lần nữa đi đến tiến hành cảnh cáo đối với chúng ta.

“Thật đáng sợ... Chân tướng về lịch sử ra đời cổ xưa của nhân loại trên trái đất chúng ta, đang dần được hoàn thiện.” Một vị lão nhân có địa vị cao, cũng đã hoàn toàn hiểu rõ mình nhỏ bé như thế nào, hít sâu một hơi.

Thật khiến người ta khó có thể tin được.

Nếu để chân tướng về trái đất cho truyền thông truyền bá ra bên ngoài, bọn họ tất nhiên sẽ cho rằng chúng ta đang bịa đặt? Cho rằng chúng ta đang nói hươu nói vượn đi?

Nhưng đây đều là sự thật!

Nhưng dù thế nào đi nữa thì một màn này đã tác động đến dây thần kinh của toàn bộ trái đất.

Đây là lần đầu tiên họ chân chính tiếp xúc với một nền văn minh siêu phàm ngoài trái đất. Nó được viết ở trong lịch sử nhân loại, được lưu giữ vào trong hồ sơ sự kiện cơ mật tối cao, gọi là “Ba giờ tăm tối”, mặt trên viết rõ ràng, tóm lược về sự kiện khiến da đầu người ta tê dại, cùng với một câu tổng kết:

Đây là lời cảnh cáo của một vị Thánh Nhân ngoài trái đất đối với người dân trên trái đất chúng ta!

Một khắc kia, chúng ta đã tiếp cận với tử vong vô tận, chúng ta sắp bị hủy diệt, nhưng lại không có quan hệ với chúng ta!

...

Sau khi xác nhận Đạo Quân đã rời khỏi, hết thảy dần khôi phục lại quỹ đạo như trước.

“Thông báo cho các viện nghiên cứu khác, để cho người của chúng ta an phận nghiên cứu ở thế giới Hoang Cổ, hoàn toàn bế quan.” Lão nhân kia nói.

Trên thực tế, sự trợ giúp mà các viện nghiên cứu bên ngoài có thể mang đến cho bọn họ đã dần dần ít lại.

Dù cho các viện nghiên cứu lớn bọn họ hiện tại đã thu thập được nền văn minh ngàn năm của thế giới Vu sư, nhưng trong khoảng thời gian ngắn thì người của viện nghiên cứu cũng không thể học được, không thể hấp thu vào trí tuệ của hơn một ngàn năm ....

Dù sao bên trong đi qua hơn hai ngàn năm thì trong hiện thực cũng chỉ mới đi qua không đến một tháng....

Một tháng, dù cho thông minh đến đâu cũng khó có thể học được tri thức tinh hoa của một nền văn minh.

Trên thực tế, người chơi chữ đỏ hiện tại đã sống trong đó đến mấy trăm năm, hàm lượng tri thức đã sớm vượt qua vô số giáo sư tinh anh của toàn bộ viện nghiên cứu....

Sáng lập nên Cửu Chuyển Huyền Công, chính là một ví dụ.

Đó đều là do cộng đồng mấy người chơi chữ đỏ bên trong cùng nhau hoàn thành. Chỗ mà bọn họ có thể trợ giúp cũng rất ít....

Cho nên có thể phát triển đến bây giờ, mỗi một người chơi chữ đỏ đều vô cùng quan trọng. Bọn họ ẩn chứa trí tuệ và tri thức, đại biểu cho hy vọng của quốc gia....

Giáo sư nói: “Nếu văn minh Vu sư, văn minh Hoang Cổ đều không thể thúc đẩy sự tiến bộ của chúng ta trong khoảng thời gian ngắn được. Vậy thì để cho bọn họ đẩy mạnh nền văn minh của chúng ta đi... Thời gian của bọn họ rất nhiều, để cho bọn họ học tập toán lý hóa, toàn bộ tri thức khoa học của trái đất và toàn bộ ngành học đã phát triển cho đến ngày nay, học hết tất cả!”

--------

Bình Luận (0)
Comment