Bỗng nhiên, bên cạnh truyền đến tiếng huýt sáo.
Keng keng keng keng!!
Đồng thời, tiếng đánh nhau kinh người truyền đến, đao quang kiếm ảnh giăng ngợp trời.
Mọi người nhìn thấy, hóa ra là một người trung niên xấu xí, tay cầm hai thanh Đoạn Cốt Đao, sau lưng là một hiệp khách cầm Đại Khảm Đao, đang rượt đuổi nhau trên mái hiên, khinh công vượt nóc băng tường.
“Đó là tên tội phạm bị truy nã số một ở giang hồ phía Nam, dâm tặc Liễu Thừa Phong, tiếng xấu nổi danh, người người muốn đuổi giết!”
Một tên hiệp khách đang uống rượu, đột nhiên kinh ngạc hô to, hung hăng đập chén rượu xuống bàn,
“Đuổi theo phía sau, chính là Lệnh Hồ Phi của phái Ngũ Nguyệt Kiếm!!”
Liễu Thừa Phong là cao thủ cảnh giới Thần Tàng tiếng tăm lừng lẫy, Lệnh Hồ Phi phía sau hắn, mặc dù là hiệp khách trẻ tuổi nhưng chưa chắc đã là đối thủ.
Tên Liễu Thừa Phong kia có khinh công cực mạnh, vừa vượt nóc băng tường, vừa cất tiếng cười to, bỗng nhiên cúi đầu, nhìn về phía dưới tuyến đường phố lớn, vậy mà có hai đại mỹ nhân song sinh đáng yêu, con mắt lập tức lóe lên ánh sáng xanh.
“Không tốt! Hắn lại có con mồi, là tiểu thư khuê các nhà ai thế? Vậy mà dám lớn mật tùy tiện đi dạo trên đường phố, không biết tránh né?”
Ánh mắt Lệnh Hồ Phi chợt lóe, nhìn theo về phía trước.
Vậy mà là hai cô gái tóc vàng, cách ăn mặc bại lộ làm người ta mặt đỏ tới mang tai, quả thực là không nhã nhặn.
Các nàng mặc váy ngắn, đeo tất chân màu đen gợi cảm làm người ta đỏ mắt, xỏ ống giày cao màu đỏ sậm, trong tay cầm một thanh pháp trượng xám đen, mang theo phong tình mỹ cảm của người dị vực. Các nàng đang ăn mứt quả mà Địa Mẫu Thanh Đằng phát minh ra trước đây, cùng với các loại mỹ thực bên đường phố, nét mặt hạnh phúc mỹ mãn, tò mò quan sát đường phố xung quanh.
Soạt!
Liễu Thừa Phong lộ ra tầm mắt âm tà, nhanh chóng rơi xuống đất.
“Hai cô nương kia chạy mau!”
Sau lưng, hiệp khách áo xanh gầm thét, biết rõ hai cô nương song sinh xinh đẹp như thế, nếu rơi vào trong tay tên dâm tặc hái hoa kia, sẽ rơi vào kết cục gì.
“Hai vị cô nương, chạy mau đi!!”
“Hỗn trướng! Giữa ban ngày ban mặt, các môn phái lớn ở nơi nào, vậy mà để cho tà tặc lộng hành như thế!”
Trên đường phố xung quanh, bên trong tửu lâu, trên tầng cao trà lâu, từng nho sinh, kiếm khách, không khỏi hướng ánh mắt lo lắng.
Lúc này, một nho sinh trẻ tuổi, Hồ Nhân Thành mang một con tiểu hồ ly trắng trên vai, cũng nhanh chân đi đến, kinh hô một tiếng,
“Hai vị cô nương, mau mau tránh đi!! Triều đình chấp pháp, phải khiến tên đạo tặc giang hồ kia đền tội!”
Đôi song sinh này rốt cuộc cũng kịp phản ứng, thả mứt quả xuống, trong lúc đám hiệp khách trợn mắt hốc mồm, chậm rãi vung vẩy pháp trượng lên, ngăn cản ở trước người, đồng thời mở miệng ngâm xướng nói:
“Ma Thần vạn vật vĩ đại, xin lắng nghe lời khẩn cầu của ta, ngọn lửa nóng bỏng (dòng nước nhu hòa) xin nghe theo lời ta triệu hoán, pháp thuật cấp năm...”
“Thủy hỏa cùng chảy!!”
Oanh!
Pháp trượng bạo phát ra tinh thần dao động, màu xanh lam cùng màu lửa đỏ lưu chuyển, rồi hội tụ, trong nháy mắt tên giang hồ dâm tặc Liễu Thừa Phong bị bay ngược ra ngoài.
Đám người: ???
Bọn họ đều kinh ngạc đến ngây người, phong cách bức tranh này rõ ràng có điểm không đúng nha.
Hai chiếc pháp trượng kia là loại vũ khí gì? Gậy gỗ lớn cán dài? Vì sao có thể bạo phát ra luồng kiếm khí khủng bố như vậy?
Nhìn thấy hai vị cô nương dị vực xinh đẹp, tay cầm pháp trượng, đánh giết tên hái hoa tặc trong chớp mắt, toàn bộ đường phố, quán rượu, quán trà lập tức sôi trào.
“Hóa ra, hai vị nữ hiệp này ăn mặc quần áo bại lộ, là đang tận lực hấp dẫn tên hái hoa tặc, rồi đánh giết hắn!”
Tất cả đám hiệp khách đều cảm giác vui vẻ sảng khoái, thoải mái đến mức cực điểm.
Tên tội phạm bị truy nã số một ở giang hồ phương Nam —— hái hoa tặc Liễu Thừa Phong có võ công cao cường, vô cùng xảo trá, vô số hiệp khách vây quét nhưng không bắt nổi, ngược lại còn bị đối phương mang thù, làm nhục chính thê nữ người nhà của mình, và giết chết sờ sờ ở trước mắt...
Trên giang hồ, không ít hiệp khách đều hận không thể ăn sống uống máu hắn, nghĩ không ra vậy mà đơn giản ngã xuống ở nơi này như vậy.
Bên trong quán trà, quán rượu hoàn toàn bị oanh động.
Chuyện này sẽ gây chấn động toàn bộ giang hồ phương Nam, lại có hai vị hiệp khách trẻ tuổi tài năng quật khởi, giẫm lên thi thể hái hoa tặc để thành danh!
“Hai vị thiếu nữ này, trong tay cầm hai chiếc gậy gỗ lớn, chẳng lẽ là một loại tuyệt thế thần binh kinh thiên nào đó? Uy lực như thế, phảng phất khiến ta nghĩ đến thần tiên Lục địa, cảnh tượng lấy kiếm chỉ trời, xuyên thủng hàng trăm kỵ binh thiết giáp năm đó.”
“Chẳng lẽ, họ đều đã bước vào cảnh giới thứ năm Đạo Cung?”
“Không thể nào, chỉ là hai tiểu nữ oa, làm sao có thể so với thần tiên lục địa được.”
“Nhưng mà, các nàng ăn mặc kỳ lạ, táo bạo và nóng bỏng như thế, chỉ vì câu dẫn tên hái hoa tặc, cũng không sợ không gả đi được sao, làm cho mọi người không khỏi cảm thán không hổ là giang hồ nhi nữ anh hùng.”
Đám người nghị luận ầm ĩ.
Mà Manh Muội nằm ở một nơi bí mật gần đó, đang ngồi ăn uống thư giãn bên trong gian phòng tầng trên của tửu lầu, đến tìm kiếm đồ đệ Hồ Nhân Thành cùng tiểu hồ ly trắng. Nàng nhìn về phía hai cô gái song sinh mặc tất đen gợi cảm, trong tay cầm pháp trượng, trong nháy mắt cũng kinh ngạc đến ngây người.
Gặp quỷ nóng bỏng táo bạo!
Đây rõ ràng là trang phục váy ngắn, tất đen cùng giày ống cao gợi cảm có được không!
“Mẹ nó, là ta xuyên qua sao?”
Nàng dụi dụi con mắt, nhìn xuống phía dưới đường phố, xác nhận chính mình không có nhìn lầm, thật sự là hai nữ ma pháp sư song sinh xinh đẹp,
“Ngọa tào! Ma pháp sư đại chiến với kiếm khách giang hồ! Mẹ nó, đây là cảnh tượng gì chứ?!!”
Nàng đang định đi tìm hiểu cẩn thận hai em gái tóc vàng xinh đẹp kia, kết quả là đột nhiên sởn cả tóc gáy, cảm giác được khí tức của một Thiên Đế chậm rãi giáng lâm, xoay đầu nhìn lại.
Phát hiện một lão nhân ăn mặc như hiệu trưởng Học viện Ma pháp, tay cầm một cây gậy chống màu nâu, một đầu tóc xoăn ngắn màu vàng kim nhạt, dưới cằm mang hàng ria mép gọn gàng xinh đẹp, đã vô thanh vô tức tới gần nàng.
Hắn tỏa ra thần thức, bắt đầu giao lưu ý thức.
“Các hạ, ngài là Quân Chủ Đại Đế của thế giới này phải không?! Ta đến từ vương quốc Fedchyne ở thế giới khác, hiệu trưởng học viện Thánh Huỳnh, là một chức nghiệp giả anh hùng Sử Thi đã sống hơn năm trăm năm, phía dưới là hai đồ đệ của ta, du lịch qua quý thế giới...”
Manh Muội: ???
Lượng thông tin quá lớn, nàng nghẹn họng nửa ngày, và bắt đầu có chút hoảng sợ.
Nàng chính là một con gà siêu cấp yếu ớt, còn chưa từng trải qua chiến đấu, mặc dù cảm giác được người đàn ông tự xưng là anh hùng truyền kỳ này. Dù cho Thiên Đế này có cảnh giới chiến lực rất yếu nhưng nàng hoàn toàn không phải đối thủ của đối phương.
“Xin chào!”
Manh Muội bắt tay chào đón, cười khan hai tiếng, chỉ chỉ bầu trời, nói nghiêm túc và đe dọa,
“Ta là Địa Mẫu Thanh Đằng, chưởng quản toàn bộ long mạch đại địa ở cái thế giới này, là Đại Địa chi Tổ, Thiên Đế chính là đồ đệ của ta!”
Ma Thần đại địa?
Mike khẽ giật mình, thử dùng ngôn ngữ của nàng để phiên dịch lý giải, đột nhiên nhớ tới Ma Thần thủy tổ Medusa.
-----