“Là Nguyệt Thần? Thái Dương? Sao trời?” Yumia không ngừng nỉ non, cuối cùng hòa hoãn lại, “Nhưng mà, nơi phát ra nguồn giếng năng lượng lại là vòm trời, vậy gọi nó là giếng Nguyệt Lượng đi.”
Giếng Nguyệt Lượng, tên này, cũng tượng trưng cho mộng tưởng hướng tới vòm trời kia của hắn. Trăng có phản chiếu trong giếng hay không thì còn phải xem tương lai.
Nàng bắt đầu chuẩn bị dược tề thối độc và chế tác vũ khí độc.
Ám Dạ Tinh Linh nhất tộc vốn có thiên phú là di chuyển nhanh chóng quỷ mị, có thể nhìn thấy ở trong đêm đen. Bắt đầu từ ngày này, các nàng sẽ hoàn toàn hóa thân thành thích khách u ảnh trong đêm đen, mỗi một tộc nhân đều là sát thủ kiệt xuất nhất trong đêm tối.
Nàng lấy nước từ giếng Nguyệt Lượng để chế tạo thành dược tề năng lượng, hồi phục thể lực.
Nàng lại bắt đầu chuẩn bị dược tề sinh mệnh, chế tạo thuốc chữa thương.
Để cho một cổ thụ Chiến Tranh hóa thành cửa hàng trong bộ lạc, buôn bán ba loại dược tề, cùng với các loại vũ khí, trở thành cổ thụ Tri Thức của bộ lạc Ám Dạ Tinh Linh. Một nền văn minh không thể không có sử quan, bất luận lịch sử sai đúng thế nào thì cũng nên để hậu nhân của chủng tộc mình tham khảo, khi đó mới có thể mở ra con đường càng lớn hơn được.
Bất kỳ một nền văn minh nào muốn phát triển và thành công thì đều phải xây dựng dựa trên nền tảng của người đi trước. Không có lịch sử văn minh tương đương với không có tương lai.
Nàng cuối cùng đã chế ra loại dược tề thứ ba, dược tề liệt bạo. Nàng dùng da chân của chính mình để chế tác, chỉ là nó vô cùng nguy hiểm, không chỉ sẽ khiến địch nhân bị thương mà còn có khả năng sẽ thương tổn đến chính mình, vừa mở ra chính là hơi thở khủng bố cực kỳ nồng đậm. Trong tình huống bình thường, nàng sẽ không đưa cho nhóm Tinh Linh kia sử dụng.
“Thật là đáng sợ, uy áp của Tinh Linh Yumia còn có thể chế tác thành dược tề? Dù cho là uy áp của cự long thì căn bản cũng không có năng lực đáng sợ như vậy!” Sau khi biết được chuyện này, rất nhiều Ám Dạ Tinh Linh càng thêm ghen tị. Đó là đôi chân hoàn mỹ với lực lượng cấm kỵ như thần.
Nửa tháng sau, các nàng xuất phát, tấn công bộ lạc Thủy Tinh Linh.
Các nàng chặt cây trong rừng tạo thành một chiếc thuyền lớn, nhân lúc đêm tối liền đi vào đảo nhỏ trong hồ nước.
Mảnh thiên địa này có một vòng Thái Dương do Đế Kỳ chế tạo nên, trong đạo pháp hộ thể của hắn có hành tinh xoay quanh, cho nên thế giới Cổ Thụ tự nhiên cũng có ngày đêm.
Phong Tinh Linh tương hợp với gió, Thủy Tinh Linh tương hợp với nước.
Mà đêm tối lại là sân nhà của Ám Dạ Tinh Linh, các nàng hóa thành một đám thích khách, hành tẩu trong bóng đêm.
Các vũ khí thối độc được rót hàn quang vào, cố tình pha loãng độc tố, cũng không định sẽ khiến người tử vong. Nhưng như vậy cũng đủ để cho các nàng sau khi bị cắt qua làn da thì nháy mắt liền ngã xuống đất, mất đi sức chiến đấu.
Thủy Tinh Linh Gilna ngồi ở cửa, nhớ lại anh hùng Ám Dạ Tinh Linh khủng bố như quỷ mị kia thì cả đêm không thể ngủ được, “Kia rốt cuộc là cái gì? Cấp năm, sinh mệnh Tinh Linh chúng ta sao có thể đến được cấp năm?”
“Chẳng lẽ, sau này chúng ta sinh ra còn có thể dùng phương thức nào đó để tăng lực lượng của chúng ta lên sao?” Nàng đi hỏi qua cổ thụ Sinh Mệnh vĩnh hằng vĩ đại, nhưng không có hồi đáp, ngay cả tồn tại cổ xưa nhất cũng không biết chân tướng.
“Không được.”
Nàng đứng lên, khó có thể đi vào giấc ngủ, “Ta phải đi hỏi lại cổ thụ Sinh Mệnh, Tinh Linh chúng ta làm thế nào để đột phá đến cấp năm.”
Nàng hành tẩu ở trong đêm đen trong bộ lạc Thủy Tinh Linh, tối nay lại phá lệ an tĩnh.
Bỗng nhiên, một đạo thân ảnh quỷ mị đen nhánh bay ra từ trong một gian nhà, vô thanh vô tức hung hăng đâm vào ngực nàng.
Gilna nghiêng người, nhanh chóng đá bay thân ảnh này, hơi hơi nhíu đôi mắt lại, “Ám Dạ Tinh Linh....”
Phanh!
Nàng bỗng nhiên đẩy cửa ra, đi vào ngôi nhà mà Ám Dạ Tinh Linh kia mới rời đi, phát hiện một Thủy Tinh Linh đã ngã xuống trên mặt đất. Đầu óc nàng lập tức trống rỗng, ngay sau đó là sự sợ hãi và rét lạnh thấm dần vào cốt tủy.
“Kẻ địch tập kích!”
Một tiếng thét dồn dập chói tai cắt qua bầu trời đêm yên tĩnh.
Trong đêm đen, vốn dĩ chính là sân nhà của Ám Dạ Tinh Linh, hơn nữa trong lúc đánh lén đã giảm bớt một phần ba quân số của Thủy Tinh Linh rồi. Vũ khí của đối phương vô cùng khủng bố, chỉ cần nhẹ nhàng cắt qua miệng vết thương thì lập tức sẽ ngã xuống.
Như kẻ ám sát khiến người sợ hãi nhất.
Các nàng cầm vũ khí và trường mâu bằng gỗ. Thế cục bây giờ đã nghiêng về một bên.
“Nếu cứ tiếp tục như vậy thì chúng ta đều sẽ tử vong!”
“Chỉ có thể chạy! Lúc sau lại tìm kiếm cơ hội phản công!”
Gilna gầm nhẹ, điên cuồng phản kích, mang theo một đám tộc nhân, nhanh chóng đi vào trong nước.
Những Ám Dạ Tinh Linh kia lẳng lặng nhìn các nàng, lại không dám vào nước. Trong nước là sân nhà của Thủy Tinh Linh, nếu các nàng tiến vào trong hồ nước vật lộn với bọn họ thì chính là tự tìm đường chết.
Cả người đám Thủy Tinh Linh kia rất nhanh liền ướt đẫm, mơ hồ nhìn ra thân hình thon dài phập phồng quyến rũ, chậm rãi bơi lội như người cá, tụ tập dưới đáy nước, thậm chí có thể tự do hô hấp giống như là cá.
Đây là thiên phú của Thủy Tinh Linh các nàng, có lực lượng cùng loại với cá.
“Cho rằng bộ lạc Thủy Tinh Linh chúng ta dễ xâm lấn như vậy sao?”
“Hiện tại, ngược lại là các nàng bị chúng ta vây quanh ở trên đảo nhỏ, bị vây chết.”
Từng giọng nói truyền đến, bắt đầu thương nghị cách phản kích.
.....
Trong đêm đen.
Không trung lay động với ánh sáng loang lổ ảm đạm, từng chiếc lá cây dán tại trời cao.
Một nữ tử tuyệt mỹ đứng thẳng bên hồ, gió nhẹ thổi quét qua xiêm y của Yumia khiến nó tung bay trong gió.
“Muốn động thủ sao?” Celine đứng ở bên cạnh, định tính toán đứng cách xa ra, sợ bị cảm nhiễm.
Mộc Mộc không nhịn được mà bật cười, “Ngươi không cần đi, ở lại bên người ta là được, chỉ cần hai chân ta ở trong nước thì tự nhiên sẽ không truyền đến không khí, không cần lo lắng.”
Dứt lời, nàng ngồi xuống bên cạnh hồ nước, đem hai chân duỗi vào trong nước rồi chậm rãi cởi giày ở trong nước, “Nhân tiện rửa giày luôn, bọc kín nên mùi cũng nồng hơn, mới qua bao lâu mà hương vị đã nồng đậm đến không chịu được.”
Khí kín quá mạnh mẽ, mỗi một ngày chân nàng đều ra mồ hôi, vị cay ở trong giày cao ống điên cuồng lên men, lại không dám cởi giày. Lượng khí tồn tại trong nhiều ngày như vậy chính là vì chờ thời khắc này.
Xôn xao!
Giày chậm rãi được rửa sạch. Nàng ngồi ở trên một cục đá bên cạnh hồ nước, vừa tẩy giày vừa lắc lư đôi chân thon dài trắng nõn, nhấc lên gợn sóng thật mạnh, chậm rãi khai mở.
Hình ảnh một tiên nữ đang ngâm chân, phảng phất như tiên cảnh trong đồng thoại.
Xôn xao!
Những con cá trong hồ lần lượt nổi lên trắng xóa trên mặt nước, hình thành một cảnh tượng đồ sộ.
Hai chân nàng không ngừng đong đưa trong hồ nước, vẫn tự hỏi như một đầu bếp, “Những con cá này vừa lúc có thể làm bữa tối sau khi chúng ta thắng lợi, trở về lấy bọt nước pha loãng một chút thì sẽ trở thành một món cá cay ngon miệng tới cực điểm. Ta cũng có thể trực tiếp nướng một chút rồi rắc tỏi nhuyễn lên, là mỹ thực tuyệt hảo. Nhóm Ám Dạ Tinh Linh nhất định sẽ rất thích ăn.”
-------