Rầm rầm!
Làn gió nhẹ vỗ vào cánh cửa gỗ màu đỏ thắm, mang theo từng hạt mưa rơi đập vào trên cửa sổ.
Không có gió, ánh lửa đèn dần dần an tĩnh lại.
Ở phía sau, Medusa nằm sấp ngủ ở trên bàn đọc sách, Hứa Chỉ yên lặng ngắm nhìn ngoài cửa sổ, thưởng thức phong cảnh bên ngoài, bỗng nhiên thở dài,
“Tính theo thời tiết của mảnh thế giới này, sau mấy ngày nữa chính là Tết trung thu...”
Bất tri bất giác, thế giới Vu Sư, thế giới Hoang Cổ, đều đã là một cái thế giới siêu phàm hoàn thiện, dù là tồn tại ở trong vườn trái cây nhà mình, phân làm hai tầng trên dưới, trên mặt đất cùng dưới hầm đất.
Trung thu là ngày trăng tròn hiếm hoi trong năm.
Lúc này, sau khi nàng học tập cả một đêm mới chìm vào giấc ngủ, đã tới gần năm giờ, bầu trời hơi hừng sáng.
Mấy ngày nay, đã có người bắt đầu làm bánh Trung thu, bắt đầu bày bán ở nơi đầu phố, từng làn khói bếp lượn lờ, trong các hộ gia đình, trẻ con cầm thanh kẹo hồ lô đường, vui cười, đùa nghịch râm ran, đầu đường cuối ngõ tràn ngập bầu không khí lễ Tết vui mừng, tràn ngập khí tức cổ xưa bình dị.
“Trăng sáng khi nào có? Nâng cốc hỏi trời xanh. Không biết Tiên cung trên trời, đêm nay là năm nào.”
Nguồn gốc của Tết trung thu và các lễ ăn mừng khác, tự nhiên còn phải quy công lao cho cá ướp muối là Manh Muội, công lao của vị Địa Mẫu này còn cao hơn cả Thiên đạo, đồng thời mang đến các loại mỹ thực thuộc về Hoa Hạ, hóa thời đại này trở thành một thời cổ đại thực sự, có kiếm khách, có văn nhân thi sĩ, có triều đình.
Ngay cả như thế, đối với Medusa cùng hai người Aili và Mickey, thì cũng hoàn toàn mới mẻ.
Dù sao, các nàng đã sinh sống trong hoàn cảnh khác biệt từ nhỏ đến lớn, thế giới Vu sư là năm mươi năm ngày, năm mươi năm đêm, giao thế qua năm tháng dài dằng dặc, không có loại quy tắc mỗi ngày đều có ban ngày đêm tối thế này, cũng sẽ không có nhiều lễ hội, hay một năm có bốn mùa.
“Vườn trái cây nhà ta, thực sự có xu hướng trở nên hoàn thiện.”
Hứa Chỉ ngồi trên cái bàn cạnh bệ cửa sổ, nhìn tia nắng vàng chiếu xuống dưới cửa sổ, bàn tay chậm rãi vuốt ve mái tóc Medusa nằm sấp ở trên bàn, không nhịn được vụng trộm vuốt nắn khuôn mặt nhỏ mềm mại của nàng, vị Tử Vong quân chủ Đại đế đáng sợ đến mức nghe tin đã sợ mất mật này, lúc ngủ trông có chút đáng yêu, không còn loại hung tính cuồn cuộn ngất trời kia,
“Hình chiếu phân thân, có thể để cho ta chân chính bắt đầu có được năng lực giáng lâm xuống thế giới này...”
Hình chiếu không có cảm xúc hỉ nộ ái ố.
Bởi vì nó không có ba tính, thần, ma, thú, chỉ có lý tính tuyệt đối cùng tuệ tính, có thể nói là tồn tại Thái Thượng vong tình tuyệt đối băng lãnh vô tình, chỉ biết trầm mê ở trong học tập, thậm chí khó mà giao tiếp.
Nhưng ngược lại, ý thức của mình lại có thể bí mật giáng lâm xuống hình chiếu, ví dụ như hiện tại.
Lúc đầu, Hứa Chỉ coi đây là một cái nan đề khó giải quyết, nhưng không có nghĩ tới trời xui đất khiến, ngược lại lưu lạc làm công cụ học tập của Medusa.
“Có lẽ kiểu này cũng rất tốt, dù sao để một mình phân thân học tập ở bên trong gian phòng, mỗi ngày lặp đi lặp lại một cách máy móc, sợ rằng nó sẽ đột tử, còn không bằng ném vào bên trong sa bàn, xem như có người học tập bầu bạn, phòng ngừa nó học quá tải... Đồng thời cùng nhau tiến bộ, cũng có thể giúp nó giải đáp nan đề.”
Hứa Chỉ ngồi ở trên bệ cửa sổ, một lần nữa thò tay ra, xoa xoa mái tóc Medusa.
Lúc này Medusa còn ngủ say, có được gien trường sinh, chỉ cần không có địch ý cùng hành động quá khích, nàng sẽ không thức tỉnh lại.
Có một người đạo hữu như vậy, cũng thật là đôi bên cùng có lợi.
Hình chiếu phân thân có thể tăng tốc đáng kể về hiệu suất học tập, còn đối với việc Medusa tận dụng cơ hội để tiếp thu tri thức từ công cụ học tập này, Hứa Chỉ cũng không thèm để ý...
Dù sao, tất cả các loại nghịch thiên công pháp đứng đầu như Cửu Chuyển Huyền Công, Hình Chiếu Phân Thân, … Đều đã bị che giấu rồi, những gì nàng có thể hỏi, cũng chỉ là hệ thống kiến thức cơ bản của mỗi thế giới mà thôi, nàng chỉ có thể dùng những cái đó, một lần nữa sáng tạo ra các loại công pháp khác.
“Nàng trở nên mạnh hơn mới tốt.”
Hứa Chỉ cúi đầu nhìn Medusa nằm sấp ở trên bàn ngủ thiếp đi, phảng phất như nhìn thấy nữ sinh cấp ba ham mê học tập, học mệt đến ngủ quên ở bên trong phòng học, lúc ngủ và thức tỉnh hoàn toàn là hai người khác nhau, mỉm cười nói:
"Từng vị cường giả tiên phong của thời đại, ở mỗi một cái thế giới siêu phàm trong sa bàn, đều là ân sư của mình, bọn họ dùng tính mạng cùng máu tươi của mình, viết nên bài hát ca tụng lịch sử, từng thời đại tiến bộ, từ đơn giản đến trưởng thành, cuối cùng phát minh ra các loại hệ thống tu luyện, mở ra con đường phía trước có thể cung cấp cho ta học tập.
Nhưng mà, sau tất cả, ta vẫn thiếu một loại lão sư hình thức, lại có thể sóng vai làm đạo hữu,
Nàng không dạy cho ngươi tri thức, không cho ngươi một hệ thống lực lượng thành thục, mà cùng người thôi diễn, hỗ trợ nhau trên con đường tri thức, tạo cho ngươi lối tư duy cường đại hơn, tầm mắt cao hơn, đi khám phá thế giới..."
Tri thức học được cuối cùng chỉ là tri thức, hắn hiểu rõ năng lực bản thân mình, chỉ là một kẻ may mắn và khá thông minh, vượt trên rất nhiều người trong hiện thực, nhưng cũng không có được thiên tư cùng tài năng nghịch thiên như Đế Kỳ, Đạo Trường Sinh.
Nhưng hắn không bao giờ ngừng lại, giậm chân tại chỗ.
Muốn trở thành Thần Sáng Thế, như vậy nhất định phải có khí phách cầu Đạo thuần túy.
Càng bước về phía trước, với sự tiến bộ của tri thức và kinh nghiệm, sự phát triển của trí tuệ, không ngừng học tập cùng nghiên cứu, đều sẽ làm cho cường giả càng trở nên thông minh hơn, chênh lệch về tư chất dần dần không còn khác biệt như ngày với đêm nữa, quan trọng nhất chính là vĩnh cửu tâm.
Tư chất của Medusa không tính là quá cao, cũng tương đương với Nữ vương Babylon Lilith năm đó, có thể đi đến một bước này, là thuộc về chính bản thân nàng phấn đấu, siêu việt rất nhiều thiên tài có tư chất đáng sợ hơn so với mình, bao gồm cả ba nữ Vu sư thông minh trác tuyệt.
Mà có lẽ, ở trong những năm tháng dài dằng dặc, cuộc đời thật vô cùng may mắn khi có một vị đạo hữu có thể hỗ trợ và ấn chứng lẫn nhau, cơ duyên lớn nhất của mình, còn hơn mọi bảo vật có thể chỉ thẳng đến con đường tối thượng.
“Thế nhưng, tưởng chừng đơn giản mà khó khăn làm sao!”
Hứa Chỉ bình tĩnh nói:
“Đến loại trình độ này của bọn họ, đều áp đảo bên trên chúng sinh thế giới, nhìn qua từng tồn tại cổ xưa trong các thời đại thương sinh, còn có ai có thể tin tưởng được? Ai sẽ tiết lộ toàn bộ nội tình bí mật của bản thân, cởi mở mọi thứ, ấn chứng lẫn nhau cùng người khác? Nếu đối phương có lòng xấu xa, khi biết rõ công pháp của mình, sẽ trực tiếp tươi sống đánh chết mình!”
Cho dù là hai người Medusa cùng Ermin, cũng không dám thổ lộ tâm tình, nói cho đối phương biết át chủ bài cùng công pháp chân chính của bản thân.
Đây là một loại ý nghĩa nào đó thật đáng buồn...
Con đường truy cầu đại đạo dài dằng dặc, bọn họ đều đang đơn độc tiến lên.
Cho nên lúc này, nội tâm Medusa vui sướng đến cực hạn, là chuyện đương nhiên.
Chính bởi vì không phải sinh linh chân chính, mới là một người đạo hữu hoàn mỹ nhất, có thể yên tâm giao phó mọi thứ cho đối phương, phơi bày sạch ra ngoài, cùng nhau tiến bước trên con đường truy cầu chân lý xa xôi, dài dằng dặc.
“Cho nên, nàng rất vui vẻ, cởi mở tiếng lòng, lần đầu tiên ngủ một cách hạnh phúc và thoải mái như thế”.
Hứa Chỉ nhìn Medusa, phảng phất như một thiếu nữ ngủ say sau khi đạt được bảo vật vừa lòng thỏa ý, khuôn mặt vô cùng điềm tĩnh ôn nhu.
Đây là tình huống đôi bên cùng có lợi, có thể cùng nhau luận Đạo, dựa theo thói quen của Medusa, còn có thể đặt một vài câu hỏi về nan đề trong quá trình tu luyện bình thường của mình...
Ví dụ như, chính mình vừa mới hỏi làm cách nào chế tạo một nguồn năng lượng mặt trời, đây là vấn đề gần đây quấy nhiễu mình nhiều nhất...
Chính mình không có một vầng Thái Dương làm nguyên thần, nên Mỹ Thực giới không mở ra được.
Mỹ Thực giới là vùng đất hứa của cộng đồng Vu sư, dùng để khích lệ những người chơi gan to mật lớn, nghiêm túc suy tưởng bên trong, là một cái tiểu thế giới đặc thù đặc sắc...
“Hình chiếu phân thân, công cụ học tập này tạm thời thả ở chỗ Medusa, sẽ bù đắp cho nhược điểm lớn nhất của ta! Bù đắp cho nội tình kiến thức của ta, không kém hơn đám người Medusa, Đế Kỳ, Phượng Hoàng, Elmin... Cũng không tệ lắm.”
Hứa Chỉ khẽ nhíu lông mày, chợt nhìn thấy trang giấy dày đặc trên bàn đọc sách mà Medusa đang nằm sấp, không khỏi rút ra quan sát, nhìn xem nàng viết những gì.
Đó là một phong thư, viết gửi cho Elmin.
--------