Ngày đó, Hồ Nhân Nông giảng đạo ở kinh thành, chấn kinh thiên địa dọa khóc quỷ thần, ngay cả Thiên giới đều mở ra Tiên môn, vô số Thần nhân dõi mắt quan sát thế gian.
“Hạng nam tử này, mới là tuyệt phối với ta.”
Trong lòng các nàng rực lửa nóng bỏng, đầu tiên là dùng ngôn ngữ mị hoặc.
Bách Hiểu Sinh cầm Vô tự thiên thư, chăm chú độc sách, không rảnh để ý.
Ngày hôm sau, mỗi người các nàng đều ăn mặc gợi cảm, hiển thị rõ mị lực bản thân, đến đây ôn hòa lĩnh giáo tri thức, thân thể từ từ dựa sát vào, ghé miệng hỏi thăm vấn đề ở bên tai, dịu dàng nhỏ nhẹ.
Bách Hiểu Sinh tay nâng sách vở, vẫn chăm chú đọc.
Các vị hiệp nữ hận đến nghiến răng nghiến lợi, không khỏi giận dữ, trong nháy mắt muốn dùng sức mạnh, kết quả...
Bành bành bành!
Thư sinh đặt cuốn sách xuống, mỗi người mặt mũi bầm dập, bị tươi sống đánh thành đầu heo, bay rớt ra bên ngoài.
Manh Muội: !!!
Ông trời ơi!!
Đồ súc sinh!
Những thiếu nữ xinh đẹp này ảnh hưởng đến việc đọc sách của người, nên người ra tay đánh người ta sao?
Con mắt Manh Muội đều trừng thẳng! Trong quá trình chụp ảnh màn hình, đôi tay đều run lên!
Đây cũng không phải là Trái Đất, ở thế giới tu luyện này, mỗi nữ tử lớn lên đều có khí chất trác tuyệt, xinh đẹp hiếm có trên đời, ngay cả những minh tinh lớn trong thế giới của mình, cũng căn bản không có khả năng so sánh với các nàng.
Ở trước mặt những tiên nữ này, các nàng cũng chỉ là nữ nhân phàm tục nơi thế gian, cần phải dùng những đồ trang điểm cùng mỹ phẩm dưỡng da mới có thể bảo dưỡng nhan sắc.
Toàn bộ những cao thủ của môn phái giang hồ, được cử đến để âm thầm bảo hộ Thánh nữ ở trong bóng tối, trong nháy mắt ngây dại.
Rốt cục đã xảy ra chuyện gì?!
Từng vị mỹ nữ hiếm thấy của các đại môn phái trên giang hồ, có vẻ xinh đẹp làm rung động lòng người, không biết là tình nhân trong mộng của biết bao giang hồ hiệp khách, kết quả là bị tươi sống đánh thành đầu heo, khuôn mặt xinh đẹp thiên kiều bách mị kia đều sưng vù đến mức không nhìn ra hình người!
“Điều đó là không có khả năng! Tuyệt đối không thể, giang hồ năm ngoái nhẹ một đời thiên chi kiêu nữ, không có nam nhân nào không động tâm, vậy mà tên Bách Hiểu Sinh này trầm mê đọc sách, không coi các nàng là nữ tử sao?”
“... Một thế hệ nữ tử thiên kiêu này, là thịnh thế võ đạo hiếm có mấy trăm năm, lúc này toàn bộ tranh đầu tài năng ở Đạo Cung cảnh, mỗi người đều có hi vọng thành tựu Động Thiên cảnh, phi thăng Thiên giới, phụng dưỡng những vị Thiên Đế cổ xưa.”
“Đặc biệt là hai vị thánh nữ Ma môn và Thánh môn, quét ngang thiên hạ giang hồ, trong cùng một thế hệ không có đối thủ, có các đại cao tông sư của Thánh môn nói thẳng, đó là nhân tài mấy trăm năm khó gặp, có thể phá toái hư không, phi thăng Tiên giới, trở thành Chuẩn Đế là chuyện đương nhiên! Thậm chí có khả năng tương lai trở thành Đại Đế!”
Trên giang hồ, vô số người ngạc nhiên sững sờ, việc này thực sự quá khó tin.
Trên thực tế, đại kiếp nạn thiên địa sắp tới, từng vị thiên tài ứng kiếp sinh ra, các nàng đều có tư chất kinh tài tuyệt diễm, nhưng thấy được Hồ Nhân Nông khai sáng Thần đạo, chính là cơ duyên lớn hơn cả phi thăng thành Tiên, không ngờ rằng lại bị hành hung một trận.
“Thật nhàm chán, đúng là một con mọt sách, bó tay rồi.”
Manh Muội há hốc cái miệng xinh đẹp, cảm thấy rất không thú vị, dường như nàng chẳng thèm quan tâm đến những cuộc phân tranh của giang hồ, chỉ coi đó là một cọc chuyện nhỏ, tiếp tục lái xe hướng về phía trước.
Hứa Chỉ thấy cảnh tượng như vậy, ngược lại lắc đầu bật cười.
“Thật sự là quá nghịch ngợm, ngày nào đó cũng phải ghi sổ nợ cho ngươi.”
Chính mình có tu vi cấp sáu, chém ra một kính tượng cỡ con kiến, tự nhiên là có tinh thần lực của tu vi cấp sáu, mặc dù không có bản thể Vu sư cùng công pháp nghịch thiên Cửu Chuyển Huyền Công, nhưng lượng kiến thức của hắn mênh mông như biển, ra tay ảo diệu vô cùng, hồn nhiên thiên thành, những người cùng giai bình thường đâu thể là đối thủ của hắn.
Toàn bộ giang hồ chấn động dữ dội.
Trong thời gian ngắn, không còn nữ tử nào đến nơi đây.
Manh Muội không khỏi thất vọng, ở bên trong bài đăng truyền ra tin tức này, bên trong toàn bộ diễn đàn mạng, vô số người đau đầu kịch liệt, làm sao có loại nam nhân như vậy? Bọn họ nhìn những bức ảnh chụp màn hình mặt mũi sưng vù, lập tức cảm thấy đau lòng xót xa.
Vài ngày sau, một vị lão phụ nhân thất hồn lạc phách xuất hiện, bà có một cái ống tay áo trống rỗng, là cánh tay cụt, đôi mắt đục ngầu, mang theo vẻ già nua thê lương, ngăn xe ngựa dừng lại.
“Những thiếu nữ giang hồ người ta thất bại cũng coi như thôi, một bà già cũng ham vui tới tham gia náo nhiệt.”
Manh Muội lắc đầu, ngồi ở trên xe ngựa, cảm thấy ngạc nhiên,
“Hắn đương nhiên sẽ không nặng khẩu vị như vậy.”
Lão phụ nhân kia chỉ tiến lên gần xe, chậm rãi đưa qua một trang giấy mỏng, trang giấy phảng phất nặng tựa vạn cân, nàng giãy dụa một hồi, sau đó run run rẩy rẩy xoay đầu tập tễnh rời đi,
“Hi vọng đối xử tử tế.”
Thư sinh chất phác kia nhìn vào trên trang giấy, gọi bà lão lại gần, mời mời nàng lên xe,
“Đồng giá trao đổi, nói ra vấn đề của ngươi.”
Bà lão toàn thân run lên, thành thật xoay đầu nói:
“Có thể giúp ta phi thăng thành Tiên hay không?”
Các đại tông môn ẩn núp ở trong bóng tối xung quanh đều lắc đầu, phá toái hư không, phi thăng Tiên giới, chuyện đó nào có đơn giản như vậy.
Chắc chắn sẽ bị từ chối rồi.
“Động Thiên cảnh? Mời trao đổi đồng giá.”
Thư sinh trả lời.
Bà lão dường như đã sớm thành thói quen, tiếp tục tập tễnh rời đi.
Thư sinh lại một lần nữa chất phác mở miệng,
“Trang giấy này có thể đổi một trăm cái vấn đề như vậy, mời trao đổi đồng giá.”
Soạt!
Toàn bộ đám người bên trong rừng cây lập tức chấn động.
Không phải không đủ, mà là giá trị vượt quá xa, một trang giấy này có thể đổi một trăm lão quái vật Động Thiên cảnh?
Đây chẳng phải là có thể trở thành một tôn Thiên Đế thời đại cổ xưa?
Vô số nhân sĩ giang hồ sắc mặt co rúm, nhìn về phía trang giấy hơi mỏng kia, phía trên phảng phất như ẩn chứa bí mật đáng sợ, dù sao Bách Hiểu Sinh tuân theo nguyên tắc trao đổi đồng giá, thứ ở trong đó đủ để trao đổi một vị Thiên Đế!!
Nhưng trên giang hồ không có người nào nhận biết lão nhân kia, nàng cũng không có bất kỳ tu vi gì cả.
“Đây là một vị lão nhân không có tu vi, thậm chí không có bất kỳ dấu vết tu luyện qua.”
Manh Muội ngồi ở trên xe ngựa, nét mặt cũng bắt đầu nhăn nhó.
Mặc dù nàng là cá ướp muối, nhưng từ khi xuyên qua thời đại Đạo Quân khai thiên ích địa đến nay, nàng là một tồn tại cổ xưa nhất trên mảnh thế giới này, tu vi vẫn là một tôn cấp bảy Thiên Đế, tự nhiên có thể nhìn ra mọi thứ.
Không phải bà lão cụt tay này là Tông sư võ học bị mất hết tu vi, mà là trời sinh kinh mạch bị tắc nghẽn, là người bình thường cho tới bây giờ chưa từng tu luyện qua!
Không chỉ có nàng nhìn ra, tất cả cao thủ giang hồ đều nhìn ra, cảm thấy khó có thể tin, làm sao lại là một người bình thường?
Hai mắt bà lão vẩn đục, đột nhiên lấp lóe nước mắt,
“Công sức cả đời của ta, có thể xứng đáng được một tôn Thiên Đế?”
“Đúng.”
Thư sinh chất phác trả lời một cách máy móc.
Hứa Chỉ đã lặng lẽ đến, ngồi ngay ngắn ở trên xe ngựa, tay nâng một quyển vô tự thiên thư, nhìn hướng về phía lão phụ nhân bảy tám chục tuổi run run rẩy rẩy, nội tâm rung động,
“Không ngờ còn có loại người này bí mật tồn tại, bằng một thân thể phàm nhân nhỏ yếu, có sinh lão bệnh tử, cũng không thể tu luyện, vậy mà có thể dùng kiếm kỹ tinh diệu, chém hết Tông sư trong giang hồ thiên hạ, thậm chí từng dùng kiếm mở Tiên môn.”
-------