“Rốt cuộc ta là ai?”
“Rốt cuộc ta là…cái gì?”
Trong một mảnh trắng xóa, Levis nhịn không được mà tự hỏi bản thân mình.
“Ta có được tư duy nhanh chóng…Ta có được trí tuệ đáng sợ…Ta có được trí nhớ mạnh tới mức không thể tin được, có thể nhớ kỹ mỗi một đoạn thời gian trong từng ngày lúc 1, 2 tuổi, thậm chí hiện tại…đến cả trí nhớ của tổ tiên ta, cũng được ta ghi nhớ…”
“Đèn kéo quân của người bình thường trước khi chết là thấy những chuyện mà họ đã trải qua khi sống…Đèn kéo quân của ta thế nhưng lại là có thể nhìn thấy ký ức mà cha và các thế hệ tổ tiên để lại cho ta…”
Hắn rơi vào mờ mịt, đồng thời cũng cực kỳ sợ hãi và chấn động.
Đây là chuyện quá khủng khiếp.
Hắn bỗng nhiên cảm thấy bản thân mình thật khủng bố, thậm chí cảm thấy mình và loài người, căn bản là không phải cùng một giống loài, giống như là sự chênh lệch giữa tinh tinh và loài người vậy…
“Nhưng có lẽ, cảnh tượng này…có thể xác minh được quan điểm của thuyết tiến hóa!”
“Đây chính là lịch sử của nhân loại! Dùng thân phận của nhân loại đầu tiên, chứng kiến sự thay đổi của toàn bộ lịch sử…”
Hô hấp của hắn bắt đầu trở nên dồn dập, nhìn cảnh tượng xung quanh, ký ức của cha, ký ức của ông nội, giống như là đang ở trong hành lang ký ức của đèn kéo quân, hắn đi nhanh về phía trước,
“Đây là một cơ hội! Ta không biết tại sao lại xuất hiện loại hiện tượng tâm kinh phản khoa học như thế này…Nhưng những thứ gọi là phản khoa học, đều chỉ là những thứ mà khoa học hiện nay không thể giải thích được mà thôi…Bất luận là gì đi nữa, thì đây cũng là một cơ hội tốt, ta muốn ngược dòng thời gian đến thời điểm xa xưa nhất! Đến ký ức của nhân loại cổ xưa nhất ở trên vùng đất này!”
7 năm trước, chính hắn đã viết ra << Thuyết tiến hóa của các loài >>.
Các loài thực vật, động vật vì để thích ứng, để sinh tồn, sẽ sinh ra tiến hóa, hắn từng quan sát hai con bọ cánh cứng cùng một loài ở trong rừng cây, phát hiện chúng nó sẽ vì ở trong hoàn cảnh khác nhau, mà thay đổi màu sắc.
Thuyết tiến hóa là dựa trên căn cứ khoa học, là dựa trên căn cứ mà hắn dùng dữ liệu cực lớn để có được, chọn lọc tự nhiên, người thích ứng được sẽ sống sót, sinh vật ở trên khắp lục địa đều tiến hóa, lột xác, tiến hành biến dị.
“Ta đang xác minh khoa học!”
Hắn thấy được thời đại trước đây.
Những tổ tiên của chính mình.
Thời gian đang quay ngược về, những người hiện đại đứng thẳng đi qua đi lại, dần dần trở nên thấp bé.
Đó là một sinh mệnh thấp bé hơn nhiều so với nhân loại, trung bình chỉ cao khoảng 1m4, hơn nữa nắm tay còn cực lớn, thích nện hai nắm tay xuống mặt đất để chạy trốn, miệng phát ra âm thanh ô ô ô, đe dọa quái thú.
Hắn lại thấy được người vượn, đó là thời đại mà người còn chưa có rút đi bộ lông của mình, bọn họ thích cư trú ở trong huyệt động trên sa mạc dung nham, thích ăn thịt nướng, đó là thời đại đốt rẫy gieo hạt.
Tổ tiên của chính mình, chính là một người vượn người đầy lông vô cùng hùng tráng.
Hắn lại thấy được cự thú khủng bố này, chém giết khắp nơi, giống như những vị Thần bay lượn ở trên trời.
“Đây là…Nguồn gốc! Sinh mệnh đáng sợ không biết tên này…” Levis vô cùng kinh ngạc.
Trên bàn mổ, ông lão bị mở não này đột nhiên trở nên rất kích động, nước mắt không ngừng chảy xuống.
“Sóng điện não xuất hiện bất thường! Hình như là đang nằm mơ, đầu óc đang tiến hành tự hỏi!”
“Nước mắt! Ai có thể nói cho ta biết! Tại sao lại rơi nước mắt không! Có phải là các ngươi đã đụng dao trúng dây thần kinh nào đó liên quan tới nó không!?”
“Phải nhớ kỹ cho ta! Chúng ta không được phép thất bại, Levis tiên sinh, tinh thần khoa học mà ông ấy có được! Trí tuệ như Thần của ông ấy! Sẽ quyết định tương lai của nhân loại chúng ta!”
…
Trên bàn mổ, ngọn đèn sáng trưng, những bác sĩ mặc áo blouse trắng đi qua đi lại, giọng nói càng lúc càng gấp.
Levis vẫn đang ở trong hành lang ký ức, hắn đi nhanh về phía trước, như một người hành hương đi về thời đại cổ xưa, kiên định mà thận trọng, hắn nện bước ngược dòng thời gian về những năm tháng của thời đại xa xưa, chứng kiến dòng lịch sử rộng lớn điên cuồng chảy.
Hắn muốn nhìn thấy sự tiến hóa của lịch sử, muốn thấy nguồn gốc của nhân loại.
“Nhân loại đầu tiên, người là từ tinh tinh tiến hóa lên, không ngừng lột xác thành vượn người, sau đó từ vượn đứng thẳng lên, trở thành nhân loại hiện đại ngày nay…
Như vậy, tinh tinh là từ sinh mệnh gì tiến hóa lên? Là động vật bò sát? Hay là động vật lưỡng cư? Chúng ta là loài động vật có xương sống, nguồn gốc của sinh mệnh, tổ tiên của sinh mệnh có xương sống…có phải là…cá hay không?” Levis càng ngày càng kích động.
Trong hiện thực, cơ thể trên bàn mổ, bởi vì kích động mà bắt đầu co rút, run rẩy.
“Giải phẫu xuất hiện bất thường!”
“Không thể nào! Chúng ta đã mô phỏng thực nghiệm nhiều lần! Tư duy của Levis tiên sinh, đầu óc của hắn, hoàn toàn sáp nhập vào bên trong tuyến tùng!”
…
Giọng nói ở xung quanh ngày càng dồn dập.
Mọi người cứ tới tới lui lui về phía bàn mổ, khẩn trương đến cực hạn.
Còn Levis, hắn hoàn toàn không thèm để ý tới mấy thứ đó, bởi vì hắn đi theo dòng thời gian quay ngược về trước kia, thấy được một cảnh tượng vô cùng khủng bố!!
Đó là một vùng sa mạc với ánh sáng vàng rực rỡ, khắp nơi đều là cát đá, một thanh niên thần bí mặc chiếc trường bào tinh xảo màu đen, đứng bên cạnh dòng sông dung nham, hai tay đang nâng cao cao hai đứa trẻ tinh tinh, cả người được bao phủ trong ánh sáng vàng của dung nham, giống như là Thần linh.
Hai đứa trẻ được hắn nâng lên đang oa oa khóc lớn, như đang khởi động toàn bộ thế giới, giống như những bức tranh về Thần trong các tôn giáo.
Bỗng nhiên, thanh niên thần bí này nói ra một Thần ngôn rất khó có thể học được.
Giống như là đang ca ngợi tương lai của hai đứa trẻ tinh tinh này, cũng giống như là đang ban hạ lời chúc phúc.
Trong sự rung động của Levis, hắn đã nghe được lời nói của vị Thần vĩ đại:
“Cuối cùng cũng đã tạo ra được rồi, đêm nay có thể thả lỏng một chút, đi ra ngoài chơi với đám người chơi sa điêu của cộng đồng Vu Sư thôi!”
Levis đã xem xét nguồn gốc sinh mệnh của nhân loại theo từng giai đoạn ký ức lịch sử, nhưng lại không nhìn thấy chứng cứ chắc chắn về thuyết tiến hóa giống loài, tinh tinh được tiến hóa từ sinh mệnh khác, mà thấy được một cảnh tượng quỷ dị: Người thanh niên thần bí giơ lên hai con tinh tinh sơ sinh.
Lập tức, tâm trí hắn trở nên điên cuồng!
“Ngôn ngữ kỳ lạ mà hắn nói ra thực sự có ý nghĩa gì? Giống như một loại chúc phúc nào đó đối với hai người tổ tiên?”
Loại ngôn ngữ kia rất thanh đạm, dường như mang theo sự giải thoát và như thể trút được gánh nặng, rất khó có thể hình dung ý nghĩa là gì.
“Đó là một nhân loại cổ đại có được sức mạnh siêu nhiên?”
Không có khả năng!
Hắn lập tức bác bỏ suy nghĩ này. Nhân loại vốn yếu ớt, không thể sở hữu một thể chất siêu phàm, điều này đã được xác nhận qua vô số lần nghiên cứu y học thân thể.
Nhưng thật sự đúng như vậy sao?
Hắn nhớ tới đại não đặc biệt của chính mình, tuyến tùng bí ẩn dường như mở ra cấm khu của Thần, kích phát tiềm năng đặc thù. Hắn không thể không hoài nghi.
Trên thực tế, Levis cũng không sai.
Bọn họ không có những gien siêu phàm như gien khối rubik, gien Evil Eye... Quả thực tương tự như người Địa Cầu phổ thông trong hiện thực, không hề có lực lượng siêu phàm. Hệ thống gien của bọn họ không phải gien có năng lực siêu phàm trực tiếp.
-----